Anh là có tư cách gì để có khúc mắc với anh Phong.
Lời mà Liễu Tông Trạch đang nói, chẳng phải có ý là đường đường là Ngô Minh An, con trai duy nhất của nhà họ Ngô ở Hà Nội, mà cũng không đủ tư cách trở thành đối thủ của Cao Phong sao?
Mà Cao Phong thì đang tỏ vẻ nghiền ngẫm, lắc lắc ly rượu đỏ trong tay, dáng vẻ nhàn rỗi ngồi ở trên ghế mềm giống như một vị hoàng đế đương thời. Đương nhiên có một số việc, sẽ khỏi cần anh phải minh ra tay.
Ngô Minh An nghiến răng, đứng bật dậy khỏi sàn nhà, trên mặt toàn là tức giận nhìn Liễu Tông Trạch rồi hét: “Liễu Tông Trạch! Anh đừng có mà quá đáng. Nhà họ Ngô của tôi không bằng nhà họ Liễu của anh, nhưng anh phải biết rằng đứng sau nhà họ Ngô chủng tôi vẫn còn có nhà họ Tưởng đấy.”
“Ừ, vậy sao?” Liễu Tông Trạch nhếch môi khinh bỉ: “Nếu như câu chủ Minh ở đây, thi tôi còn cho anh chút mặt mũi, nhưng Ngô Minh An là cái dạng gì mà dám ở đây tác oai tác quái “Anh mà còn tiếp tục nói nhăm nữa thì tôi sẽ đánh anh nữa đấy!” Liễu Tông Trạch bước tới, Ngô Minh An vô thức lùi về phía sau hai bước
Ngô Minh An nghiên răng nghiến lợi, trong mắt tức giận như sắp nổ tung, nhưng anh ta lại không có gan động thủ với Liễu Tông Trạch. “Nhớ kỹ! Anh Phong đây, người như anh sẽ không bao giờ có thể chọc vào! Trước mặt anh Phong, là rồng phải qua, là hổ phải nằm xuống.” Liễu Tông Trạch nheo mắt lạnh lùng nhìn Ngô Minh An.
Lời vừa nói ra, không ai dám đáp lại.
Mọi người xung quanh lại bị kinh động!
Cao Phong, rốt cuộc có thân phận đáng sợ gì mà khiến tập đoàn Bắc Liễu và Hà Nội Đường gia ủng hộ anh nhiều như vậy? “Ha ha, tôi ở thành phố Hà Nội lâu như vậy rồi, cũng chưa từng nghe nói qua có một nhân vật họ Cao như vậy! Là tôi nông cạn, quê mùa hay sao?”
Đột nhiên, một giọng nói khác từ cửa vang lên.
Đám người lại kinh ngạc, hôm nay là rốt cuộc ngày ai mà các nhân vật lớn đều đồng loạt ra sân.
Lúc này, trong số những nhân vật có tên tuổi lớn ở dây.
Đầu tiên là Đường Thành Công của nhà họ Đường, sau đó là Ngô Minh An của nhà họ Ngôi.
Sau lại còn có những người của Tập đoàn Bắc Liễu, ai ai cũng có thân phận cao quý hơn người.
Nhưng vào lúc này, từ ngoài cửa truyền đến giọng của một người khác, cũng chính là lời nói đối chọi với Liễu Tông Trạch.
Điều đó không có nghĩa là người đến vào lúc này có thân phận cao hơn sao?
Hôm nay, cơn gió nào đã đưa tất cả những kẻ tại to mặt lớn đến đây vậy?
Bữa tiệc rượu này ngày càng thú vị hơn.
Nghe thấy giọng nói đó, tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía cửa theo phản xạ có điều kiện,ngay cả Liễu Tông Trạch cũng hơi nhíu mày mà quay lại nhìn.
Chi nhìn thấy một số khách ở cửa, lúc này tất cả đều tàn ra xa hai bên, tạo ra khoảng trống, tạo thành con đường ở giữa.
Một thanh niên có dáng người mảnh khảnh, đầu đội mũ đính ngọc thạch, trên miệng nở nụ cười nhẹ, có vài người đi theo sau. Mấy người bọn họ đi qua đám người đang tàn ra hai bên, đi vào trong bữa tiệc.
Người đó mặc một bộ vest được cắt may thủ công rất tinh tế, do những người thợ có tay nghề cao may theo yêu cầu, trên ống tay áo có thiếu một kí hiệu đặc biệt, thể hiện rằng bộ vest này được nhà thiết kế nổi tiếng người Ý tự tay thiết kế, lộ ra sự cao quỷ không gì sánh bằng.
Một chiếc đồng hồ Rolex Greenwich trên cổ tay trải tỏa ra ánh vàng chói lọi. Vàng 18K đỉnh kim cương, vòng tròn khảm ngọc đen xung quanh mặt số, cực kỳ lấp lánh.
Bất cứ ai am hiểu về đồng hồ đều có thể nhận ra ngay trong nháy mắt, chiếc đồng hồ Rolex Greenwich này có thể được bán với giả vài tỷ tại quầy, và dù có mua được với giá chiết khấu đi nữa thì nó cũng sẽ có giá hơn một tỷ tám.Lúc này, người thanh niên nở một nụ cười không máy nhiệt tình, mỗi cử chỉ hay mỗi hành động đều toát ra khí chất quý tộc. Người thanh niên chậm rãi đi về phía đám người.
Dù là khí chất hay tác phong đều khiến người ta bị ấn tượng ngay lập tức.
“Anh Minh!” Ngô Minh An sửng sở ba giây, lúc này anh ta đột nhiên hưng phấn hỗ lên một tiếng, lập tức chào hỏi.
Sau đó mọi người mới phản ứng kịp, vội vàng chào
“Anh Minh Anh Minh tới rồi.”
“Xin chào Anh Minh, tôi tên là Thủy Lâm đến từ một tập đoàn nhỏ, tập đoàn của tôi ở dưới quyền của nhà họ Tưởng.”
“Anh Minh.”
Đột nhiên, hơn chín mươi phần trăm người trong số hàng trăm khách đều chào đón chàng trai này.
Gia đình đứng đầu trong bốn dòng họ lớn ở Thành phố Hà Nội, con trai cả của nhà họ Tưởng, Tưởng Khải Minh:
Nhân vật có thân phận khủng như vậy, không biết bao nhiều người muốn về vập và nịnh bợ, ngày thường hỏi cũng hiếm có thể gặp được.