Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4002


“Fuck! Mày nói cái gì?”


Thanh niên người nước ngoài kia bỗng nhiên đứng lên, nắm chặt tay nhìn Cao Phong.


“Chát!”


Mà đáp lại cậu ta là một cái bạt tai vang dội.


“Lúc tâm trạng tôi không tốt, khuyên cậu tốt nhất đừng trêu chọc tôi.”


“Nói nhảm thêm nửa câu nữa, tôi ném cậu từ trên máy bay xuống.”


Cao Phong sửa áo quần lại một chút, thản nhiên nói.


“Mày dám đánh tao! Mày dám đánh tao!”


Thanh niên người nước ngoài kia tức giận mắng một tiếng, đưa tay đánh tới mặt Cao Phong.


Cao Phong tiến lên một bước, một cái đá xoáy, bàn chân bắn ra nhanh như điện.


“Bang!”


Một cú đá tàn nhẫn, trực tiếp đá tên thanh niên người nước ngoài ra xa hơn hai mét.


“Phù phù!”


Tên thanh niên nước ngoài này ngồi xuống đất, trên khuôn mặt là sự kinh hãi.


“Cậu nhớ kỹ cho tôi, chuyện nước Mỹ các cậu và cả những nước khác liên hợp nhằm vào Việt Nam, tôi đều nhớ kỹ đấy.”


“Khi nào rảnh tôi sẽ tìm từng kẻ lần lượt tính sổ.”


Cao Phong thản nhiên nói xong, trực tiếp ngồi xuống uống nước.


Mà nhân viên bảo vệ trên chuyến bay, còn có vài tiếp viên hàng không đã nhanh chóng bước tới.


“Anh ta đánh người! Anh ta đánh người!”


Thanh niên người nước ngoài như nhìn thấy cứu tinh, kéo một anh tiếp viên hàng không la lớn.


Nhưng mà bảy tám người đó căn bản không để ý đến cậu ta mà lại đi nhanh đến bên cạnh Cao Phong.


“Ngài Cao, đã xảy ra chuyện gì thế?”


Một cô tiếp viên hàng không nhìn Cao Phong, thận trọng hỏi.


Thân phận của Cao Phong rốt cuộc là gì, các cô không rõ lắm.


Nhưng các cô biết, hai chữ khủng bố cũng không thể diễn tả hết được.


Đây là lần đầu tiên các cô thấy được chuyện máy bay vì một người mà phải hạ cánh trong nhiều năm bay như vậy.


“Không sao, nhưng tôi cảm thấy cậu ta phù hợp với khoang phổ thông hơn.”


Cao Phong khoát tay, nhàn nhạt nói.


“Vâng thưa ngài Cao, tôi đã hiểu.”


Trưởng đoàn lập tức gật đầu, sau đó xua tay hạ lệnh.


Mà tên thanh niên người nước ngoài trong sự la hét đã bị người khác mạnh mẽ cứng rắn kéo tới khoang phổ thông.


Đợi đến khi cậu ta bị đưa đi, trong khoang hạng nhất cũng yên tĩnh hơn không ít.


Mà mười mấy người trong khoang hạng nhất này cũng mặt mày kinh ngạc nhìn Cao Phong.


Không nghĩ tới một người trẻ vẻ ngoài bình thường này lại có sức mạnh lớn như vậy.


Cao Phong đổi một tư thế thoải mái dựa vào ghế, mặc kệ không quan tâm đến ánh mắt xung quanh.


Anh không muốn khiêm tốn nữa rồi.


Trải qua chuyện tối hôm qua, anh đã hiểu rất rõ, bạn phải để cho kẻ thù e sợ bạn, bọn họ mới không dám tùy tiện đối phó với bạn.


Cho nên, Cao Phong tình nguyện làm kẻ ác.


Máy bay từ từ tăng tốc, không ngừng xuyên qua các tầng mây.


Mà Cao Phong cũng hoàn toàn rời khỏi thành phố Hà Nội, đi thẳng đến Tây vực ở nước ngoài.


Không bao lâu, người đàn ông trung niên điềm tĩnh bước tới với nụ cười nhạt trên môi.


“Xin chào, hai ly rượu Brandy.”


Người đàn ông trung niên hô một tiếng với tiếp viên hàng không phía xa xa, sau đó đi tới bên người Cao Phong, nhẹ giọng hỏi: “Ngài Cao, tôi có thể ngồi ở đây không?”


Cao Phong giương mắt nhìn ông ta một cái, cũng là một người nước ngoài.


Nhưng ông ta nói tiếng phổ thông nghe cũng khá chuẩn.


Cao Phong chậm rãi thu hồi ánh mắt, hoàn toàn không để ý tới ông ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK