Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 558


Tưởng Khải Minh liếc mắt về phía Cao Phong bên kia một cái, cũng không vội vã tiếp lời, trên mặt văn theo thói quen nở nụ cười lạnh nhạt như cũ,


Nhưng sâu trong đáy mắt anh ta, đã lạnh lùng tớicực điểm, tàn ra hơi lạnh thấu xương.


Nhiều năm như vậy, thành phố Hà Nội này, còn chưa có một người nào dám khiến Tường Khải Minh anh ta mất mặt giống như hôm nay.


Nhà họ Tưởng bọn họ đúng là không bằng Bất động sản Phong Mai, nhưng chuyện đó cũng không có nghĩa là nhà họ Tường bọn họ thật sự không dám đối đầu với Bất động sản Phong Mai.


Càng không có nghĩa là, Tưởng Khải Minh, anh ta phải sợ Cao Phong!


“Muốn làm chuyện lớn, ngay cả chút nhẫn nhịn này cũng không có sao?” Tưởng Khải Minh lạnh nhạt nói.


“Chúng ta phải nhẫn nhịn sao?” Ngô Minh An cắn răng hỏi, nội tâm vô cùng không cam lòng.


“Nhịn?” Tưởng Khải Minh cười, khỏe miệng cong lên một độ cong kỳ lạ, nói: “Cậu theo tôi lâu như vậy rồi, đều là người khác nhường tôi, tôi đã có lúc nào nhường người khác chưa?”


Ngô Minh An sửng sốt, miệng giật giật.


“Tôi chỉ là đang đợi, chờ khi con mồi thả lỏng cảnh giác, lại đánh một đòn trí mang mà thôi. Tường Khải Minh nở nụ cười lạnh.”Anh Minh, anh muốn làm gì?”. Yết hầu của Ngô Minh An trượt lên trượt xuống, gấp gáp không chờ nổi hỏi.


Tường Khải Minh nâng ly rượu lên nhấp một ngụm, điểm nhiên nói: “Bọn Liễu Tông Trạch đều không có gì đáng sợ hãi, nhà họ Tường tôi có thể khiến bọn họ sợ ai.”


“Còn Bất động sản Phong Mai, tôi không nghi ngờ thực lực của bọn họ, nhưng suy cho cùng bọn họ cũng chỉ phát triển được ở Hà Nội trong một thời gian ngắn, cho nên nền tảng còn yếu lắm.”


“Nhà họ Tưởng chúng tôi có lẽ không dám theo chân bọn họ hơn thua thực lực, nhưng cậu phải hiểu đạo lý một núi không thể có hai hồ, Bất động sản Phong Mai muốn độc chiếm tất cả, có người còn sốt ruột hơn cả chúng ta.”


Nghe được những lời này của Tưởng Khải Minh, Ngô Minh An chớp chớp mắt, tim chợt co lại, run rẩy hỏi: “Anh Minh đây là muốn nói, Hội làm ăn Hà Nội… Tập đoàn Thiên Long?”


Tưởng Khải Minh không nói gì, nhẹ nhàng lắc lý rượu vang đỏ, chóp mũi hơi hướng về phía trước, người hương thơm của rượu vang đỏ.


Ngô Minh An nhìny thái độ của anh ta, trong lòngcàng thêm khiếp sợ.


Một núi không thể có hai hồ, mà hiện tại Bất động sản Phong Mai đang lên như diều gặp gió, muốn trở thành công ty duy nhất độc chiếm lấy thành phố Hà Nội, người nên sốt ruột nhất là ai đây?


Đương nhiên là, người đã từng làm bá chủ của


Thành phố Hà Nội.


Hội làm ăn Hà Nội.


Hội làm ăn Hà Nội ở đây đã phát triển không biết bao nhiêu lâu, thành viên gia nhập hội làm ăn ít nhất cũng có hơn một trăm thành viên.


Mà một trăm thành viên tham gia hội làm ăn này, làm gì có ai phía sau không có một công ty riêng?


Không có thực lực nhất định, tất nhiên không có tư cách gia nhập Hội làm ăn Hà Nội.


Một công ty của một nhà không tính là gì, nhưng nếu một trăm công ty kia cùng hợp tác.


Có thể tạo thành một lực lượng khủng bố bao nhiều, chỉ sợ đã không có cách nào diễn tả bằng lời được.


Cho nên Hội làm ăn Hà Nội, ra đời trước cả Bắt động sản Phong Mai mới là thế lực lớn hoàn toàn xứng dáng đứng đầu thành phố Hà Nội.Mà Hội trường đương nhiệm của Hội làm ăn Hà Nội, đúng là dòng họ giàu có đầu bằng của thành phố Hà Nội, do người cầm lái của Tập đoàn Thiên Long đứng đầu.


Tập đoàn Thiên Long bất kể là tài năng hay là danh tiếng, cùng với gia cảnh của mỗi thành viên, đều hiến người khác phải ngước nhìn.


Tập đoàn Thiên Long đã sớm không thèm để ý đến cái Thành phố Hà Nội nhỏ bé này rồi.


Bọn họ đã sớm phát triển Tập đoàn thành một công ty đa quốc gia, cho nên mấy năm nay đều hiếm khi xuất đầu lộ diện ở thành phố Hà Nội.


Nhưng địa vị không một ai có thể lay động nổi của bọn họ, cũng sẽ không để thành phố Hà Nội tùy tiện rơi vào tay của kẻ khác.


Bất động sản Phong Mai muốn ở thành phố Hà Nội một tay che trời, tất nhiên sẽ ảnh hưởng tới Hội làm ăn Hà Nội, cùng với địa vị của Tập đoàn Thiên Long ở thành phố Hà Nội.


Cho nên, Hội làm ăn Hà Nội tất nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn rồi.


“Anh Minh, anh Long hôm nay có thể tới đây không?” Ngô Minh An nghĩ thông suốt điểm mấu chốt trong đó, vội vàng hải,“Anh Long là rồng thần bay lượn khắp nơi trên bầu trời, sao có thể đến loại tiệc rượu như này để hạ thấp bản thân chứ


“Nghe nói gần đây anh Long đang ở khu vực Myanmar, Tam Giác Vàng, bàn chuyện làm ăn với các cán bộ quân đội, có khả năng sau khi hoàn thành việc ốp tác sẽ quay lại đây xem xét


“Lại nói, anh Long đã rời khỏi thành phố Hà Nội năm năm rồi!” Tưởng Khải Minh buông ly rượu xuống, trong mắt đã xuất hiện chút chờ mong.


Để Tập đoàn Thiên Long ra tay, thành phố Hà Nội này chắc chắn sẽ có một trận chiến tuyệt đỉnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK