Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 801


Cũng ngay tại giờ phút này, Cao Phong chậm rãi đi tới bên cạnh của Kim Tuyết Mai. Khóe miệng anh hơi cong lên, ánh mắt anh tràn ngập dịu dàng.


Kim Tuyết Mai chỉ biết ngây ngốc đứng nhìn Cao Phong. Trong mắt cô có chứa nước mắt.


Lúc này đây, khi nhìn thấy dáng vẻ như chàng hoàng tử trong câu chuyện cổ tích bên ngoài đời thật của Cao Phong, bỗng nhiên Kim Tuyết Mai lại cảm thấy tự ti.


Đúng vậy, chính là cảm giác tự ti.


Dường như khi ở trước mặt của Cao Phong, cô không thể ngóc đầu lên nổi. Cô có một cảm giác bản thân không xứng với Cao Phong. Ba năm trước, cô cảm thấy ông cụ Kim thật hồ đồ. Cô cảm thấy Cao Phong không hề xứng với mình.


Nhưng ba năm sau, vào ngày hôm nay, Kim Tuyết Mai lại cảm thấy bản thân mình không xứng với người đàn ông như Cao Phong.


Khi đứng trước mặt Cao Phong, cô sẽ không tự chủ cảm thấy xấu hổ.


Bản thân cô thì có đức gì lại được Cao Phong bảo vệ chứ?


Chính cô chưa từng thực sự vì Cao Phong làm điều gì.


“Em có thích không?” Cao Phong cười hỏi.


“Thích.” Kim Tuyết Mai vô thức gật đầu.


“Đừng khóc, anh không muốn để em khóc đâu” Tay của Cao Phong nhẹ nhàng lau đi nước mắt nơi khóe mắt của Kim Tuyết Mai.


Mặt Kim Tuyết Mai xấu hổ, hơi sững sờ rồi trả lời: “Em không có khóc. Đây là do em vui quá nên mới rơi nước mắt. Cái này không tính là khóc.


“Được. Không tính là khóc” Cao Phong lấy bông hoa hồng từ túi áo bên trái ra đưa cho Kim Tuyết Mai. Kim Tuyết Mai nhận lấy như đang nhận bảo bối. Sau đó, cô để Cao Phong tùy ý nắm tay mình đi tới đài cao chín mét kia.


Ngàn vạn sự chú ý, cực kỳ lóng lánh.


Sân khấu được bao quanh bởi ánh đèn nhiều màu sắc, giống như một sân khấu được làm từ kim cương, hiện lên vẻ đẹp lộng lẫy.


Ánh sáng của những ngọn đèn ở xung quanh như những vì sao trên bầu trời đen, mở ra








Chương nhạc dạo đâu. Đài cao chín mét đang hiện lên với vẻ đẹp lung linh.


Sự cảm động mà Cao Phong dành cho Kim Tuyết Mai cũng đã khiến cho mỗi một người đang ở hiện trường cảm động theo.


Trong vô số ánh mắt nhìn chăm chủ của mọi người, hai người chậm rãi đi lên đài cao chín mét, bước lên đến bậc cao nhất. Mà trong lúc ấy, cánh hoa hồng vẫn không ngừng rơi xuống từ trên trời.


Lúc này, cả người Kim Tuyết Mai bị choáng váng. Cô để mặc cho Cao Phong dắt mình đi lên phía trước.


Cuối cùng, cả hai cũng đi hết chín bậc của đài cao, quay lại nhìn toàn bộ mọi người bên dưới.


Tiết tấu âm nhạc chậm rãi thay đổi.


Đám đông tách ra, có hai người phụ nữ đẹp cao ráo, đẩy một chiếc xe bánh từ từ đi về phía trước.


Bánh ngọt ở trên xe là một chiếc bánh cao chín tầng. Trên mặt cắm những ngọn nến lấp lánh.


Chiếc xe đặt bánh đầu tiên đi ra, sau đó, những chiếc khác cũng nối tiếp đi ra theo.


Một chiếc, rồi năm chiếc, đến chín chiếc.


Hôm nay có nhiều yếu tố đều có liên quan tới số chín. Đây là ẩn ý cho tình yêu lâu dài, vĩnh cửu. Chín xe bánh, mỗi xe là một chiếc bánh lớn chín tầng, bên trên còn có đèn màu.


Các xe bánh được xếp theo thứ tự, chữ trên bánh cũng được xếp theo thứ tự.


Kim Tuyết Mai, sinh nhật vui vẻ, Cao Phong.


Chín xe bánh ngọt, chín màu đèn nháy khác nhau. Từ trên cao nhìn xuống, Kim Tuyết Mai cảm thấy vô cùng cảm động.


Lúc này, gió đêm đang từ từ thổi qua, trên bầu trời sao lấp lánh, còn có màn mưa cánh hoa hồng, gần như lãng mạn đến cực điểm.


“Cao Phong, cảm ơn anh. Cảm ơn vì những cảm động mà anh đã mang đến cho em.


Đôi mắt xinh đẹp của Kim Tuyết Mai ngập tràn những giọt nước mắt đầy hạnh phúc. Cô che miệng và cố gắng kìm nén cảm xúc của mình để không khóc thành tiếng.


“Anh nói rồi, anh muốn mang cả Thành phố Hà Nội này thành quà sinh nhật tặng cho em “Vì vậy, đây chỉ là bắt đầu thôi. Đừng vội cảm ơn, vẫn còn quà tặng ở phía sau nữa.” Cao Phong nhẹ nhàng cười, bàn tay của anh nhẹ nhàng lau nước mắt.


Một giây, ba giây rồi mười giây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK