Cao Phong chính là cậu Phong – nhân vật truyền kỳ bỏ ra ba trăm sáu mươi bốn ngàn tỷ đấy à!
Long Chí Minh nhìn Lâm Vạn Quân một cái, nhẹ gật đầu rồi muốn quay người rời đi.
Nhưng mới đi hai bước, ông ta lại dừng động tác lại nói: “Nếu tổng giám đốc Vạn Quân có thời gian, hay là giới thiệu giúp tôi một chút, có được không?”
Lâm Vạn Quân suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói: “Đi thôi, chúng ta đi xem thử nào.”
“Cảm ơn!” Long Chí Minh rất khách sáo nói.
Đám người Liễu Gia Bình đuổi theo bước chân của bọn họ để cùng nhau rời khỏi công ty bất động sản Phong Mai.
Long Chí Minh của Tập đoàn Thiên Long, Lâm Vạn Quân của bất động sản Phong Mai, Đường Bảo Nam của nhà họ Đường ở Hà Nội, Liễu Gia Bình của nhà họ Liễu ở Hà Nội, còn có mấy thế lực qua lại thân thiết với bất động sản Phong Mai.
Chỉ cần tùy tiện nhắc đến một người cũng có thể khiến vô số nhân vật lớn ở Thành phố Hà Nội phải cúi đầu. Hiện tại bọn họ lại tập hợp đến một chỗ, cứ như muốn đi gặp mặt hoàng đế, sau đó cùng nhau bước vào khu dân cư cao cấp Bồng Thiên.
Nếu lại có thêm nhà họ Tưởng và nhà họ Kim ở Hà Nội, vậy thì càng thêm kinh khủng.
Cổ Minh Tuân híp mắt đứng ở trước cửa sổ sát đất văn phòng nhìn thấy đám người Lâm Vạn Quân rời đi dưới lầu, ông ta hừ lạnh một tiếng lấy điện thoại di động ra bấm số.
Dù cho có chuyện gì liên quan đến Cao Phong cũng phải thường xuyên báo cáo cho dòng họ, đây chính là tác dụng của Cổ Minh Tuân.
Điện thoại kết nối, Cổ Minh Tuân hạ giọng nhanh chóng báo cáo chuyện này một lần.
“Nói như vậy thì Cao Phong thật sự muốn lên mặt ở Thành phố Hà Nội này sao?” Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói trầm thấp.
Cổ Minh Tuân nhẹ gật đầu nói: “Ông chủ, e là Cao Phong nắm giữ Thành phố Hà Nội không chỉ vì chơi đùa đơn giản như vậy đâu!”
Đầu bên kia điện thoại yên lặng một chút mới nói: “Tôi thật sự không nghĩ tới, vậy mà một con chó mất chủ bị dòng tộc đuổi đi có thể có năng lực mạnh như vậy”
“Tuy nói Thành phố Hà Nội chỉ là một thành phố nhỏ, nhưng Cao Kình Thiên có thể trong thời gian ngắn nằm giữ ba dòng họ lớn trong tay thì đã chứng minh năng lực của cậu ta.”
“Tích tiểu thành đại, cậu ta có thể thu phục Thành phố Hà Nội thì cũng có thể thu phục được nhiều nói hơn, thậm chỉ..” Điện thoại bên kia còn chưa nói hết, nhưng Cổ Minh Tuân vẫn nghe hiểu ý.
Ánh mắt Cổ Minh Tuân lấp lóe mấy cái, sau đó ông ta hạ thấp giọng hỏi: “Ông chủ, ông có cần tôi lấy gì ra ngáng chân Cao Phong không?”
“Chuyện này để tôi suy nghĩ một chút, Cao Phong muốn thuận buồm xuôi gió, quả thật là ngây thơ.” Nói xong lời này, giọng nói trầm thấp đã cúp điện thoại.
Hiện tại ở khu dân cư cao cấp Bồng Thiên.
Long Chí Minh dẫn mọi người tới biệt thự nhà họ Long trước.
Chuyện lần này nhằm vào bất động sản Phong Mai là do Long Tuấn Hạo một tay bày ra, cho nên đi cầu xin Cao Phong, tất nhiên cũng cần dẫn anh ta theo.
“Cậu Tuấn Hạo bị gì thế này?” Liễu Gia Bình đầy nghi ngờ hỏi.
Bộ dạng của Long Tuấn Hạo hiện tại quả thực có chút khiến người ta không nhìn thẳng nổi.
Khuôn mặt sưng phù, hai con mắt gấu trúc, khỏe miệng còn có một ít vết thương, làm người ta vừa đồng tình vừa buồn cười.
Liễu Tông Trạch càng nhịn không được xùy cười ra tiếng, có ai ở Thành phố Hà Nội từng thấy bộ dạng này của Long Tuấn Hạo đâu? “Có liên quan gì tới ông?” Long Tuấn Hạo hừ lạnh một tiếng.
“Tuấn Hạo, không được vô lễ.” Long Chí Minh răn dạy một tiếng.
Long Tuấn Hạo dừng một chút, sau đó cắn răng nói: “Con bị Cao Phong đánh một trận”
Mặc dù không muốn nói ra sự thật này, nhưng tính cách Long Tuấn Hạo rất thẳng, thất bại chính là thất bại, anh ta sẽ không nói dối lừa gạt người khác.
Nghe thấy như vậy, đầu tiên đám người sững sờ, sau đó đều không nhịn được nghẹn cười đến đỏ bừng cả khuôn mặt. Đây quả nhiên là nước biển bỏ đậu hủ, vỏ quýt dày có móng tay nhọn
Hơn nữa bọn họ cũng cảm thấy rung động thật sâu vì thực lực của Cao Phong.
Mọi người nói chuyện ở biệt thự nhà họ Long một lát, sau đó cùng nhau đi đến tầng cao nhất của biệt thự.
Khi Lâm Vạn Quân dẫn đám người đến nơi này, trong tầng cao nhất biệt thự lại không có một ai.
Nhưng trong sân biệt thự lại có mùi trà phảng phất.
Đám người lần theo hương trà tìm kiếm, vừa hay nhìn thấy Cao Phong ngồi ở trước cửa phòng khách. Trước mặt anh bày biện một bộ đồ uống trà tinh xảo, còn anh đang hết sức chăm chú pha trà.
Long Chí Minh, Lâm Vạn Quân, Long Tuấn Hạo và đảm người Liễu Gia Bình không dám lên tiếng quấy rầy mà chỉ yên lặng đứng thẳng chờ.