Cho dù bọn họ có đánh trả, thì bọn họ cũng không thể làm tổn thương Cao Anh Hạo được, hơn nữa bọn họ đang đứng trên khu vực bờ biển của nhà họ Cao đó..
“Nếu như tôi là Cao Anh Hạo, tôi nhất định sẽ ngồi trong khu vực bờ biển của nhà họ Cao, sau đó sẽ quan sát từ xa để điều khiển các bộ phận khác nhau của nhà họ Cao, kiểm soát toàn bộ Khối tập đoàn Phong Hạo.”
“Cao Anh hạo không phải là một kẻ ngốc, cha anh ta cũng không phải là một kẻ ngốc, vì vậy bọn họ nhất định sẽ làm điều này.”
“Phần còn lại của chúng tôi sẽ khó khăn.”
Cao Phong thở dài một hơi, đứng trên boong tàu nhìn đại dương bao la xa xa.
Nghe được lời nói của Cao Phong, sắc mặt của mọi người càng ngày càng xấu, tất nhiên bọn họ có thể nghĩ đến tất cả những gì Cao Phong đã nói rồi.
Trong phút chốc, tất cả mọi người đều có chút lo lắng về tình hình tương lai.
“Tôi về thủ đô Hà Nội trước đi, sau đó tôi sẽ thu xếp những việc sau cho mấy người lên đường đi vào trong nội thành.”
” Trực tiếp đến gặp người quen của nhà họ Cao và nói chuyện trực tiếp với ông ta.”
“Chỉ cần không có Cao Anh Hạo và bọn họ canh giữ ở nơi này như vậy, chúng ta có thể trở lại nhà họ Cao bất cứ lúc nào.”
Cao Phong nheo mắt, lập tức nói ra kế hoạch tiếp theo của mình.
Mọi người gật đầu đồng ý, nhưng bọn họ cũng không nói lời nào.
Cao Phong quay đầu nhìn lại hòn đảo trung tâm của nhà họ Cao, vẻ mặt của anh toàn là sự giễu cợt.
Cuối cùng thì Cao Phong là thủ lĩnh của một đội quân bại trận, và bọn họ quả thực có thể chế nhạo Cao Phong một cách vô lương tâm.
“Cha ơi, lần sau trở lại, con nhất định sẽ ngồi vững làm gia chủ.”
“Tôi sẽ kết hôn với Kim Tuyết Mai và đưa cô ấy vào nhà họ Cao, con sẽ để đứa con của con sống trên hòn đảo này ngay khi nó chào đời.”
Ngày hôm đó Cao Phong chỉ đứng ngắm nhìn hoàng hôn một mình, trong lòng anh lại nhớ đến mong ước trước khi của mình.
Đội tàu tiến lên và mọi người rời đi.
Một hành động trông giống như một trò hề, nó đã kết thúc thật rồi.
…
Hòn đảo phía Bắc của nhà họ Cao.
Cao Tử Hàn đã tỉnh lại rồi, phương pháp điều trị y tế cao siêu của nhà họ Cao sẽ không gây ra vấn đề gì nghiêm trọng cho cô chứ.
Ngay cả những vết thương đã ra ngoài cũng sẽ giúp cô ấy sửa chữa những vết sẹo ở mức độ lớn nhất.
Cao Tử Hàn mở to hai mắt nhìn xung quanh.
“Em tỉnh rồi hả?” Cao Phong mỉm cười nói, anh vươn tay ra giúp Cao Tử Hàn vén tóc trên trán.
Cao Tử Hàn trợn to mắt trong giây lát, rồi nước mắt tuôn ra không kìm chế được.
“Anh Kình Thiên, em không ngờ, không ngờ sau khi chết con người ta thực sự có linh hồn, còn có thể nhìn thấy em thật sự!”
“Em đang ở đâu, trên thiên đường sao?”
Cao Tử Hàn trợn to hai mắt, cuối cùng cô không kìm nén được nước mắt.
“Ngu xuẩn, em còn chưa chết.”
Cao Phong cảm thấy có chút đau khổ, trong lòng anh lại càng thêm áy náy.
Tin tức rằng anh còn sống, chỉ một số ít người biết.
Và Cao Tử Hàn nghĩ từ đầu đến cuối rằng Cao Phong đã chết.
Thật sự rất khó cho cô gái này.
“Em vẫn chưa chết thật sao?” Cao Tử Hàn hơi sửng sốt một chút, sau đó đột nhiên cô lại nở nụ cười: “Anh Kình Thiên à, cả hai chúng ta đều đã chết rồi, anh còn ở đây mà trêu chọc em được hả.”
“Anh đừng có trêu chọc em nữa, em chưa từng nhìn thấy ông nội cơ mà, anh mau dẫn em đi gặp mặt ông nội đi mà!” Cao Tử Hàn nói với giọng điệu vô cùng nghiêm túc, cô mở to đôi mắt ra tỏ vẻ ngây thơ.
Cao Phong bất lực lắc đầu nói: “Tử Hàn à, em thật sự vẫn chưa chết đâu, thật đó! Bây giờ chúng ta không phải là đang ở trên thiên đường, mà là ở trên hòn đỏa phía Bắc của nhà họ Cao.”
Nụ cười trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Cao Tử Hàn từ từ cứng đờ lại, cô im lặng vài giây sau đó lại nói lẩm bẩm một mình: “Nếu như em không chết, vậy thì làm sao em lại có thể gặp được anh Kình Thiên chứ?”
“Có phải là em đang nằm mơ không vậy? Hay là anh Kình Thiên đang cố tình trêu chọc em?”