Mà cứ như vậy, lại tăng độ khó anh tìm được đám Kim Tuyết Mai.
Mà Cao Phong cũng không thể tùy tiện hành động thiếu suy nghĩ.
“Phù!”
“Rốt cuộc là nên làm gì đây?”
Cao Phong lau sạch sẽ thân thể, nằm ở trên giường, nhìn trần nhà tới mức ngẩn người.
Anh đang xoắn xuýt, có cần lấy thân phận Cao Phong này đi gặp quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu hay không.
Một khi đi, bọn họ sẽ đối đãi với mình như thế nào?
Đòi tiền, hay là nhốt mình lại?
Cho dù không lập tức giết anh, chỉ sợ cũng hạn chế tự do hành động của anh?
Nếu là như vậy, kế hoạch kế tiếp của Cao Phong lại càng không thể thực thi.
Nhưng nếu Cao Phong không nhanh qua đó, đám Kim Tuyết Mai sẽ rơi vào nguy hiểm.
Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu cho anh bảy ngày, hôm nay là ngày thứ hai.
Anh còn năm ngày nữa.
Năm ngày này, Cao Phong có năng lực làm gì?
Lúc này trong đầu Cao Phong rất hỗn loạn, căn bản không thấy được bất cứ phương pháp nào.
Hiện giờ, anh nghiễm nhiên đã rơi vào ván bài chết.
Đi, cũng sẽ bị quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu nhốt lại, hơn nữa bọn họ chưa chắc sẽ thả Tuyết Mai.
Nhưng nếu không đi, đám Kim Tuyết Mai chỉ còn con đường chết.
Hiện giờ, cho dù Cao Phong làm lựa chọn nào cũng không thích hợp lắm.
Tiến thoái lưỡng nan, đâm lao phải theo lao.
Đoạn đường này, chưa bao giờ Cao Phong gặp phải lựa chọn gian nan giống như bây giờ.
“Ong! Ong!”
Ngay sau đó, di động trên mặt bàn phát ra âm thanh ong ong.
Cao Phong lập tức ngồi dậy, cầm lấy điện thoại nghe máy.
“Alo.”
Cao Phong im lặng một lát, đổi về giọng nói vốn có của mình.
“Cao Phong, mày còn muốn vợ của mày nữa không?”
Ở bên kia điện thoại, Kell cười mỉa một tiếng hỏi.
“Tôi đã đến nơi này rồi.”
Cao Phong im lặng một lát, nói thẳng.
Anh tin tưởng, đám Kell chắc chắn biết chuyện mình đã khởi hành, cho nên không cần phải che giấu.
“Hả? Phải không?”
“Bây giờ mày ở đâu?”
Kell sửng sốt một lát, không nghĩ tới vậy mà Cao Phong thẳng thắn như vậy.
Cao Phong nghe thấy thế, rơi vào im lặng một lát, trong đầu đang nhanh chóng suy nghĩ chuyện gì đấy.
Đám Kell biết mình đã tới Tây Vực.
Nhưng bọn họ không biết, Cao Phong đã đến thị trấn Maryland.
Bởi vì lúc Cao Phong xuống máy bay, đã cải trang thành người khác, dọc đường đi căn bản không để lộ thân phận.
Cho nên đám Kell chắc chắn không biết mình đã đến thị trấn Maryland.
Đây chính là cơ hội của mình.
Trong đầu Cao Phong lóe lên ánh sáng, một kế hoạch chậm rãi hình thành trong lòng.
“Tôi còn đang tìm chỗ các anh, tôi cầu xin anh, có thể cho tôi biết các anh đang ở đâu không?”
“Tôi qua đó, bây giờ tôi sẽ qua đó, được chứ?”
Bỗng nhiên Cao Phong đổi thành giọng cầu xin, nhẹ giọng hỏi với điện thoại.
“Ha ha ha ha! Phế vật, mày đúng là một tên phế vật!”
“Nghe nói Cao Phong mày có thể hô mưa gọi gió ở Việt Nam, bây giờ lại cầu xin tao sao?”
“Ha ha ha!”
Kell cười ha ha, trong giọng nói tràn ngập khinh thường.