Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3772


Nhưng bàn tán một lúc lâu, không có ai cho ra kết quả gì.


Đạo lý, người nào cũng biết.


Quan trọng nhất là phải làm như thế nào, mới có thể phòng ngự được khối tập đoàn Phong Hạo xuất quỷ nhập thần!


“Hiện giờ những chiêu mà khối tập đoàn Phong Hạo sử dụng, hẳn là đều dùng gần hết rồi.”


“Cái gì mà giương đông kích tây điệu hổ ly sơn, chúng ta tuyệt đối sẽ không mắc mưu nữa.”


“Đề nghị của tôi chính là chúng ta bảo vệ trước đã, sau đó lại nghĩ biện pháp chiêu mộ binh lính.”


Thân thể Đức Khánh giật giật, phát biểu ý kiến của mình.


“Đúng là nên tự bảo vệ mình, quan trọng nhất chính là chúng ta nên tự bảo vệ mình như thế nào?”


“Dùng biện pháp gì tự bảo vệ mình, mới có thể chân chính đảm bảo an toàn của chúng ta?”


Minh chủ Nam Minh nhíu mày, ngẩng đầu nhìn về phía Đức Khánh.


Thân thể Đức Khánh giật giật, sau đó nói: “Bên biên giới phía bắc Nam Cương chúng ta, giáp giới với Tam Giác Vàng.”


“Nếu khối tập đoàn Phong Hạo muốn tấn công chúng ta, chắc chắn cũng cần phải từ nơi này tiến vào Nam Cương, cho nên chúng ta phải đặt trọng tâm ở nơi này.”


“Ý của tôi là, bây giờ chúng ta có khoảng bảy mươi ngàn binh sĩ, phải lấy ra sáu mươi ngàn binh sĩ trấn thủ phía Bắc.”


Đức Khánh vừa nói hết lời, những người khác đột nhiên trợn to mắt.


“Không có khả năng! Vậy những nơi khác thì sao? Toàn bộ đều bảo vệ phía bắc, vậy những nơi khác phải làm sao bây giờ?”


Lúc này một người đàn ông trung niên đứng ra nói.


“Sợ cái gì chứ?”


Đức Khánh khẽ nhíu mày, nói: “Ngoại trừ Tam Giác Vàng, ba hướng khác của chúng ta theo thứ tự là Việt Nam, Cảnh Đông cùng với ngài John.”


“Việt Nam sẽ không dễ dàng ra tay với chúng ta, Cảnh Đông và chúng ta nước sông không phạm nước giếng, một bên khác thì do ngài John trấn thủ, cho nên chúng ta chỉ cần đối phó khối tập đoàn Phong Hạo là được.”


“Sáu chục ngàn người ở lại phía bắc đối kháng với Phong Hạo, nếu có lo lắng, mười ngàn người khác đi bảo vệ biên giới với Cảnh Đông.”


Sau khi Đức Khánh nói xong những lời này, ba người khác đều rơi vào suy tư.


Càng nghĩ, biện pháp này giống như biện pháp thích hợp nhất!


Khối tập đoàn Phong Hạo đang ở phía bắc Nam Cương, cho nên bọn họ muốn đi vào, chắc chắn phải đi từ phía Bắc.


Mà nếu cường đạo Nam Cương đặt tất cả trọng tâm phòng thủ phía bắc, thành lập một hàng phòng tuyến mà nói…


Vậy khối tập đoàn Phong Hạo muốn tiến vào, tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng!


Cho dù đi tới, cũng sẽ bị cường đạo Nam Cương phát hiện ra ngay.


Mỗi lần bọn họ tới không thể vượt quá chục ngàn người, sáu chục ngàn cường đạo Nam Cương, còn không phải dễ dàng treo cổ bọn họ?


Mọi người càng nghĩ, càng cảm thấy biện pháp này rất tuyệt.


“Ý của ông Đức Khánh tôi hiểu được, tôi tán thành.” Lúc này một người mở miệng nói.


Một người trung niên khác hơi do dự một lát, cũng giơ tay tán thành.


Nhưng một người cuối cùng, thì không vội vàng mở miệng.


“Vậy sáu mươi ngàn binh sĩ phía bắc này, do ai thống lĩnh?”


Sau khi người đàn ông trung niên kia đề xuất vấn đề này, trong phòng lập tức rơi vào yên tĩnh.


Mỗi người đều muốn nắm giữ binh tướng trong tay mình, đây là chuyện vô cùng rõ ràng.


Dù sao ở đây, nếu ai có người có súng thì có mọi thứ.


“Doanh địa của tôi vốn ở bên phía bắc.”


“Hơn nữa nhân số của tôi cũng tương đối nhiều, vậy thì do tôi thống lĩnh đi.”


Đức Khánh im lặng một lát, sau đó trả lời câu hỏi.


“Ha ha…”


Người đàn ông trung niên này cười mỉa một tiếng, trên gương mặt tràn ngập khinh thường.


Hai người khác cũng im lặng không nói chuyện, trong mắt hiện lên chút ý lạnh.


Vị trí lão đại, người nào cũng muốn làm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK