Sắc mặt Trọng Dương Bình cũng không tốt hơn, trầm giọng báo cáo.
Trọng Dương Bình báo cáo rõ ràng lại toàn bộ sự việc ở Khu phố thương mại Kiên Thành cho Diệp Thiên Long. Bao gồm cả vấn đề trong phương diện quản lý.
“Dương Đông Huy này là do ai tiến cử lên vậy? Sao lại bất trị như vậy?”
Diệp Thiên Long hơi tức giận.
Với trí thông minh của Diệp Thiên Long, trong nháy mắt ông ta đã phân tích được nguyên nhân mấu chốt trong chuyện này.
Chuyện ầm ĩ lần này, ngoại trừ nhà họ Phạm ra tay ra, nguyên nhân lớn nhất vẫn là do mấy người làm thuê kia đã có bất mãn trong lòng từ ban đầu.
Nhà họ Phạm chỉ có tác dụng đốt lên ngọn lửa bất mãn, đồng thời tìm cách làm cho nó cháy to hơn.
“Dương Đông Huy là quản lý tại khu phố thương mại Kiên Thành từ trước đến giờ. Anh ta làm việc ở đây trước cả khi chúng ta mua lại khu phố thương mại.”
“Người này rất giỏi trong việc lôi kéo người khác, cho nên có rất nhiều nhân viên đều nghe theo anh ta.”
“Lúc trước, sau khi chúng ta mua lại, tôi rất ít khi qua đó quản lý vì trọng tâm buôn bán của chúng ta không đặt ở đó. Cho nên bây giờ, mọi chuyện mới xảy ra như thế này.”
Trọng Dương Bình nói đến đây thì không thể tránh khỏi nỗi hổ thẹn trong lòng.
“Không ngờ vì thế mà dẫn đến rất nhiều vấn đề tồn đọng lại không được giải quyết. Tôi không ngờ đến chuyện đó, chuyện này là do sai sót của tôi.”
Diệp Thiên Long chắp hai tay ở phía sau, nhìn ngoài cửa sổ, khẽ nói.
Vốn ông ta chỉ muốn trợ giúp Cao Phong lấy lại một phần cơ nghiệp, không hề nghĩ rằng lại tạo thêm tình huống rắc rối cho Cao Phong.
Nếu Cao Phong có thể kiểm soát được thì tốt. Còn nếu không kiểm soát được, chỉ sợ sẽ khó đạt được kết quả tốt đẹp gì.
“Trung tướng Long, bây giờ không chỉ có những người được thuê tụ tập lại một chỗ làm ầm ĩ.”
“Mà nhà họ Phạm còn sử dụng quan hệ để liên hệ với rất nhiều bên ở Thủ đô. Lúc này bọn họ cũng đang chờ lệnh, chuẩn bị bắt Cao Phong nhận lấy hậu quả.”
“Nói là nhận lấy hậu quả, thật ra là chờ sau khi trở nên lớn chuyện sẽ bắt Cao Phong về tra hỏi.”
“Một khi không thể xử lý thích đáng chuyện này, đến lúc đó phía trên chắc chắn sẽ không từ bỏ ý định, cộng thêm nhà họ Phạm ra tay, Cao Phong cậu ấy…”
Trọng Dương Bình càng nghĩ càng cảm thấy trong lòng lo lắng bất an.
Tình cảnh mà Cao Phong phải đối mặt lúc này tựa như là đứng đang đứng một mình trên cây cầu độc mộc.
Phía trước có hổ lớn, còn đằng sau là một con sói đói, dưới chân là nước sông chảy xiết, anh lại không có cánh để bay lên trên trời.
Không có cách bay lên trời, cũng không có cách chui xuống đất.
Chỉ có thể chới với giữa không trung, dù có chắp thêm đôi cánh cũng khó thoát.
Nhà họ Phạm mất mấy ngày để lên một kế hoạch vô cùng chặt chẽ, không thể tìm ra dù chỉ là một chút sơ hở.
Dù Cao Phong cũng đã dự phòng từ trước, nhưng dù sao cũng kém quá xa so với âm mưu của nhà họ Phạm.
Cho nên khi phải đối mặt với lực lượng khủng bố nghiền nát tất cả mọi thứ của nhà họ Phạm, dù Cao Phong có chuẩn bị đầy đủ từ trước nhưng cũng không có tác dụng gì lớn.
Đối mặt với lực lượng khủng bố này, âm mưu chuyện gì cũng chỉ vô dụng.
“Chuyện này, nếu nhà họ Phạm chỉ đơn giản là sử dụng quan hệ để thuê người đến gây sự thì cũng không đến mức quá khó khăn.”
“Tôi tin với năng lực của Cao Phong, hẳn là có thể giải quyết tất cả những rắc rối lần này.”
“Nhưng, nhà họ Phạm đã đi mời ban ngành liên quan, liên hệ cho bọn họ đồng loạt ra tay, chuyện này rất khó.”
Diệp Thiên Long khẽ thở dài một cái.
Ông ta ngồi ở trên cao, biết rất rõ trong lĩnh vực này nước sâu bao nhiêu.
Người bên trên không muốn chỉnh anh thì không sao.
Một khi đã muốn chỉnh anh, chỉ cần là một chuyện nhỏ thôi cũng đã có thể làm cho anh lâm vào cảnh tù tội.
“Trung tướng Long, không thì chúng ta cũng ra tay đi?”
“Giao chuyện ở khu phố thương mại Kiên Thành cho Cao Phong đi xử lý, còn tôi sẽ đi chào hỏi các ban ngành liên quan, có ổn không?”