Tại buổi tiệc rượu của khu kinh doanh Kiên Thành, đang dần dần đi đến hồi kết.
Tuy nhiên vẫn còn rất nhiều người ở đây, thoạt nhìn có vẻ như họ đang có ý định vui chơi cả đêm ở đây.
Cao Phong lái xe xuống bãi đỗ xe, sau đó đi thang máy đến nối đi nội bộ rồi trở lại tòa nhà quản lý.
“Anh Phong, anh Phong, mau đến đây.”
Cao Phong đang chuẩn bị đi về phòng nghỉ ngơi, liền bị Lê Tiểu Quyền gọi lại.
Nhìn dáng vẻ của anh ta, có lẽ đã đợi anh từ rất lâu rồi.
“Có chuyện gì vậy?” Cao Phong khẽ nhíu mày lại.
“Anh đến đây rồi nói chuyện.” Lê Tiểu Quyền không muốn nói thêm những lời vô nghĩa, một mực kéo Cao Phong vào trong phòng.
Nhìn thấy cảnh tượng trong phòng, Cao Phong cụp mi tâm xuống.
Còn tưởng Lê Tiểu Quyền muốn làm loạn gì nữa, không ngờ lại chỉ là kéo anh đến uống rượu!
Thương Tuấn Hồng đứng trong phòng, trước mặt có rượu vang cùng đồ ăn, chắc chắn hai người bọn họ đã chuẩn bị sẵn để đợi Cao Phong đến.
“Anh Phong, nói thật ra thì ba người chúng ta không được hòa thuận cho lắm, quen biết nhau từ rất lâu rồi, lại chưa ngồi uống rượu với nhau được một lần.”
“Ngày mai anh phải đi rồi, chúng tôi chỉ có thể ở lại đây giúp anh quản lí sản nghiệp, cho nên trước khi anh rời đi, chúng ta không say không về!”
Lê Tiểu Quyền đi thẳng vào vấn đề, nói thẳng ra suy nghĩ của chính mình.
Cao Phong do dự trong hai giây, sau đó nghĩ đến thời gian chuyến bay vào ngày mai của mình, nói: “Được, không say không về, nào đến đây!”
“Ha ha, được được được!” Lê Tiểu Quyền cùng Thương Tuấn Hồng vô cùng vui vẻ, kéo Cao Phong ngồi xuống ghế.
Không ai la hét trong bữa nhậu, chỉ có ba người bọn họ cùng nhau uống rượu.
Dù sao những người trẻ tuổi ở cùng một chỗ, cũng sẽ có chung đề tài để nói chuyện.
Lê Tiểu Quyền rõ ràng có chút say, cho nên trong lúc nói chuyện, giọng nói bắt đầu to dần.
Bọn họ nói về chuyện quá khứ, hiện tại và tương lai, nói mãi không hết chủ đề.
Vào lúc này, ai cũng đã ngấm men say, nên càng dễ dàng nói chuyện với nhau hơn.
“Anh Phong, bây giờ chúng ta không nói về thân phận, buổi tối hôm nay, nhất định phải uống hết mình, uống đến tận sáng!” Lê Tiểu Quyền hào sảng nói.
“Được, được!” Cao Phong cười to, cầm chén rượu trên bàn lên uống một hơi.
Cao Phong luôn cho rằng, chỉ cần một vài chén là có thể hạ gục được lê Tiểu Quyền, khiến anh ta gục mặt trên bàn.
Bởi vì Cao Phong biết rõ tiểu lượng của anh không hề kém, rất ít ngwofi có thể chuốc say anh.
Vỏ chai rượu ngày một nhiều, lúc này Cao Phong mới biết, tiểu lượng của hai người này rất tốt!
Bản thân anh đã có chút chấp choáng, Lê Tiểu Quyền cùng Thương Tuấn Hồng không những không say ngục trên mặt bàn mà ngược lại còn nói càng lúc càng hăng.
Vì thế ba người bọn họ tiếp tục uống rượu, vừa uống vừa nói chuyện, đúng là một thú vui mới lạ.
Cho đến tận lúc Cao Phong không còn tỉnh táo, khi cầm chén rượu lên , đầu liền cảm thấy đau nhói, đồ vật xung quanh như đang chao đảo đi.
“Hai người, rất hiếm khi tôi say.”
Cao Phong vẫn cố gắng duy trì giọng nói tỉnh táo, cách nói chuyện đã mang vài phần ngập ngừng.
“Không say, được, chúng ta tiếp tục uống!”
Lê Tiểu Quyền cùng Thương Tuấn Hồng lại tiếp ục cùng Cao Phong nâng chén.
Uống thêm vài chén nữa, Lê Tiểu Quyền đã không cầm cự được, lao đến nhà vệ sinh nôn thốc tháo.
Đầu của Cao Phong cùng đau nhức không ngừng, anh tựa lưng trên ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi.
“Huỳnh huỳnh!”
Bỗng nhiên một âm thanh to vang lên, Cao Phong chậm rãi mở mắt nhìn.
Thương Tuấn Hồng mang vẻ mặt mơ màng, nhìn về phía nhà vệ sinh.
Lúc này chỉ thấy Lê Tiểu Quyền nằm rạp trên mặt đất, hóa ra anh ta vấp phải chân ghế trong lúc bước ra khỏi nhà vệ sinh.
“Fuck, mày là đứa nào hả! Mày dám ngáng đường tao à, mày nghĩ mày là ai?”
Ánh mắt Lê Tiểu Quyền đã mơ màng, liền ngồi xổm trên mặt đất, dựa vào chân ghế.
“mày có phải là con bò không? Có tin chỉ cần một cú điện thoại của tao, mày sẽ bị hủy hoại không?”
“Im lặng, sao mày không có chút phản ứng gì thế hả?”