Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2996
“Cao Phong, cậu chờ một chút.” Đúng lúc này, Trọng Dương Bình bỗng tiến lên, kéo Cao Phong sang một bên.
“Sao vậy sĩ quan Bình?” Cao Phong nghi hoặc nhíu mày.
“Kế tiếp cậu chuẩn bị làm gì? Có dự tính gì khác không?” Trọng Dương Bình đi thẳng vào vấn đề. Đồng thời còn thò tay vào túi lấy hai gói thuốc lá hàng hiếm đưa cho Cao Phong.
“Trời đất!” Mắt Cao Phong sáng lên, vội vàng nhận lấy. Hàng cao cấp đây, có tiền cũng không mua được.
Cao Phong rất ít khi tiếp xúc với người trong quân đội, cho nên thứ này thật sự rất khó gặp.
“Tướng Long biết cậu thích cái này nên chia cho cậu hai gói.” Trọng Dương Bình thuận miệng giải thích.”
“Cảm ơn trung tướng Long giúp tôi.” Cao Phong cười khẽ, thuận tay nhét vào túi quần.
“Cậu cảm ơn cô Tuyết Mai đi. Nói xem, khi nào cậu mới đón cô Tuyết Mai đến đây?” Trọng Dương Bình sờ mũi nói.
“Ngày mai. Hôm nay xử lý xong mọi chuyện, tôi chuẩn bị một chút, ngày mai sẽ đón họ đến đây. Sau đó định cư ở đây luôn.” Cao Phong nói.
Nghe vậy, Trọng Dương Bình hơi chần chờ một chút, như thể còn lời muốn nói.
“Sao vậy? Sĩ quan Bình còn chuyện khác à?” Cao Phong hơi khó hiểu.
“Là thế này, có thể dời thời gian được không? Ý của tướng Long là cậu với cô Tuyết Mai còn thiếu một lễ cưới danh chính ngôn thuận.” Trọng Dương Bình dừng lại một lát rồi nói.
“Hả?” Cao Phong hơi ngây người. Lúc trước, đúng là anh từng có ý tưởng này, nhưng cũng chỉ là ý tưởng chứ chưa làm thật. Quan trọng là hiện tại Kim Tuyết Mai không tiện hành động, cho nên mọi thứ đều giản lược mới là tốt nhất. Tình cảm giữa anh và Kim Tuyết Mai không phải là làm màu cho người ngoài xem, chỉ cần hai người họ hạnh phúc là đủ rồi.
“Tướng Long nghĩ nếu hai người tổ chức lễ cưới thì ông ấy cũng tiện đến tham dự.” Trọng Dương Bình lại giải thích
“À…” Cao Phong lập tức cân nhắc suy nghĩ của Diệp Thiên Long. Diệp Thiên Long muốn đích thân tới đây chống lưng cho Kim Tuyết Mai, nhân tiện cũng chống lưng cho mình luôn à? Nếu vậy thì cũng không phải là thể. Cao Phong đã quyết định chậu vàng rửa tay, không muốn tham dự quá nhiều phân tranh. Nếu có thể cho các thế lực khác biết năng lượng mà Cao Phong có thì đương nhiên sẽ chỉ có ích chứ không có hại.
“Cụ thể thì chờ buổi tối tướng Long sẽ gọi điện thoại nói chuyện với cậu. Bây giờ tôi còn muốn hỏi cậu có ý định đó không? Nếu có thì cần dời thời gian đến sau này, sau đó ngày mai chuẩn bị một chút. Vừa lúc tranh thủ hôm nay mọi người đều có mặt, nhân tiện báo cho họ biết luôn.” Thấy Cao Phong trầm tư, Trọng Dương Bình lập tức đưa ra ý nghĩ của mình.
Cao Phong kinh ngạc ngẩng đầu lên hỏi: “Có phải các ông đã thương lượng trước rồi không? Thế nên ông mới đích thân tới đây? Sợ tôi không đồng ý nên ông muốn thuyết phục tôi chứ gì?”
Trọng Dương Bình không nhịn được đỏ mặt, xua tay nói: “Cậu suy nghĩ nhiều quá, tôi rất bận rộn.”
“Được rồi, vậy thì làm như thế đi. Ngày mai dành thời gian chuẩn bị, hôm kia tôi sẽ đón Tuyết Mai tới đây.” Cao Phong đương nhiên sẽ không từ chối. Anh cảm thấy cho Kim Tuyết Mai bao nhiêu lãng mạn cũng không đủ với những gì cô ấy đã trả giá vì mình.
“Ừ, vậy thì cậu thông báo đi. Sau đó tối nay, tướng Long sẽ đích thân gọi điện cho cậu. Lát nữa tôi cũng nên trở về.” Trọng Dương Bình gật đầu nói.
“Được rồi.” Cao Phong thoáng trầm ngâm, gật đầu rồi bước lên bệ cao.
“Gia chủ Cao Phong.” Thấy Cao Phong lên bệ cao, mọi người đều đứng dậy, tay cầm ly rượu cao giọng chào Cao Phong. Lúc này mọi người đã uống đến mức đỏ mặt tía tai, nói chuyện cũng líu lưỡi. Nhưng sau khi Cao Phong lên sân khấu, mọi người vẫn lập tức im lặng, giữ im lặng.
“Hôm nay chiêu đãi không chu toàn, mong mọi người thứ lỗi. Tôi xin tự phạt ba ly.” Cao Phong cười hào sảng, sau đó cầm chai rượu trắng rót vào ly uống liên tục ba ly.
“Gia chủ Cao Phong đừng khách khí như vậy. Tôi nói thật, đã lâu rồi tôi không được vui vẻ như thế này.”
“Đúng thế, làm tôi nhớ tới hồi mới gây dựng sự nghiệp, tôi cũng cùng mấy ông bạn mỗi người một chai rượu trắng…”
“Gia chủ Cao Phong, từ nay về sau chúng tôi nhất định sẽ đi theo ngài, đánh chiếm thiên hạ này.”
Rất nhiều người đều dâng lên men rượu, cảm xúc dâng trào nên nói những câu không nằm trong tầm kiểm soát của mình. Uống rượu giá rẻ khiến họ như trở về quãng thời gian chiến đấu gian khổ ngày xưa. Nếu chưa từng trải qua cảm giác này thì sẽ không bao giờ có thể hình dung được. Mà Cao Phong sao lại không hiểu? Nhớ ngày xưa ở Hà Nội, anh với Khúc Đại Minh mỗi người một chai bia, hoặc một chai rượu trắng, nhậu với hai xâu thịt nướng, đó chính là một bữa tiệc ngon lành.
“Đại Minh, hôm nay nhân dịp này, tôi lại mời cậu một ly.” Cao Phong cũng không kìm nén được cảm xúc, đứng trên sân khấu nâng ly với Khúc Đại Minh.
“Anh Phong, em mời anh!” Khúc Đại Minh đứng dậy, đôi mắt hơi đỏ, cầm cả chai rượu lên. Người trọng tình trọng nghĩa đều dễ nhớ tới quá khứ, rất dễ dàng xúc cảnh sinh tình. Bên cạnh Cao Phong chính là một đám người như vậy.

Chương 2997
“Được!” Cao Phong uống cạn ly, lau khóe miệng, không tiếp tục nhiều lời với Khúc Đại Minh. Quan hệ của họ thì lúc nào trò chuyện cũng được.
“Tôi còn có một chuyện muốn tuyên bố.” Cao Phong mỉm cười nhìn mọi người dưới sân khấu.
“Mời gia chủ nói.” Mọi người hô to.
“Hôm kia, tôi hy vọng mọi người có thể tranh thủ thời gian đến vùng biển của nhà họ Cao. Bởi vì ngày kia tôi muốn đón vợ tôi, Kim Tuyết Mai đến đây sinh sống. Cô ấy đã kết hôn với tôi hơn ba năm, bất kể là huy hoàng hay nghèo túng, cô ấy đều ở bên cạnh tôi, chưa từng rời bỏ. Dù cuộc sống gian khổ đến mấy cũng chưa từng rời bỏ tôi. Không có cô ấy thì cũng không có Cao Kình Thiên của hôm nay. Cho nên tôi muốn đón cô ấy đến đây, cho cô ấy một lễ cưới, cho cô ấy một danh phận. Tôi còn mong nhận được lời chúc phúc chân thành của mọi người.” Cao Phong chậm rãi nâng ly rượu, nói những lời từ tận đáy lòng.
Người bên dưới đều sửng sốt, sau đó đặt ly rượu xuống bàn, đồng loạt vỗ tay. Từ khi nhắc tới Kim Tuyết Mai, tình cảm ẩn chứa trong mắt Cao Phong, cùng với tình yêu trong từng lời nói, họ đều nhận thấy tình cảm của hai vợ chồng Cao Phong vô cùng bền vững. Quan trọng hơn nữa là họ đã biết Kim Tuyết Mai, vợ của Cao Phong có quan hệ rất mật thiết với nhà họ Diệp ở thủ đô. Thân phận này đủ để khiến mọi người kính sợ. Được may mắn gặp mặt, gửi lời chúc phúc cho hai vợ chồng Cao Phong chắc chắn là vinh hạnh lớn lao.
“Gia chủ Cao Phong, hôm kia đúng không? Chúng tôi hứa sẽ đến đúng giờ!”
“Đúng, tôi rảnh, tôi chắc chắn sẽ rảnh!”
“Ầy, tổng giám đốc Hải, chẳng phải ông mới nói hôm kia ông bận ra nước ngoài khảo sát một dự án quan trọng hay sao?”
“Khảo sát gì tầm này nữa, lễ cưới của gia chủ Cao Phong là chuyện quan trọng, chuyện gì cũng phải đẩy sang một bên!”
“Ha ha, đúng, chúng tôi đều rảnh, lúc đó đều sẽ đến dự!”
“Gia chủ Cao Phong, có việc gì cần chúng tôi giúp, cần xe hay cần người thì ngài cứ nói thoải mái!”
Cao Phong vừa dứt lời, mọi người lập tức trở nên náo nhiệt. Các ông lớn này có mấy người mở công ty tổ chức lễ cưới. Nếu Cao Phong cần đến, họ đương nhiên sẽ cung cấp giúp đỡ vô điều kiện. Xe rước dâu, MC gì đó đều chỉ là chuyện nhỏ.
“Vậy thì tôi không khách khí đâu nhé.” Cao Phong mỉm cười đặt ly rượu xuống, nhắc nhở mọi người trước. Mặc dù với thực lực hiện tại của Cao Phong, mấy thứ như xe rước dâu đều chỉ là chuyện nhỏ. Nhưng càng đông người thì sức mạnh càng lớn. Bao nhiêu ông lớn có mặt ở đây, chắc chắn sẽ mạnh hơn lực lượng của một mình Cao Phong.
“Gia chủ Cao Phong đừng khách sáo, ngài cứ việc nói đi, chúng tôi nhất định sẽ mang đến cho ngài.” Mọi người đều không hề chần chờ.
“Tôi cần chín mươi chín chiếc Rolls-Royce màu trắng dẫn đầu.” Cao Phong không hề khách khí, đưa ra yêu cầu đầu tiên.
Màu trắng ngụ ý bạch đầu giai lão.
Câu nói này khiến mọi người sửng sốt. Chín mươi chín chiếc Rolls-Royce ư? Nhãn hiệu xe đứng đầu thế giới như Rolls-Royce thực sự đều là số lượng có hạn, cho dù nhìn chung khắp cả nước thì số lượng cũng sẽ không quá nhiều. Cao Phong mở miệng đòi chín mươi chín chiếc, thật sự là hơi trâu bò.
“Khụ, có phải là quá nhiều không?” Cao Phong thấy vẻ mặt mọi người khác nhau, ra vẻ rụt rè hỏi. Nếu anh dám đưa ra yêu cầu như vậy thì đương nhiên là đã tính toán trước. Mặc dù thực hiện hơi khó khăn, nhưng chỉ cần những người này dụng tâm làm việc thì sẽ không có vấn đề gì. Quan trọng hơn nữa là Cao Phong hiểu được một đạo lý, quan hệ đều dựa vào qua lại. Đừng sợ làm phiền bạn bè, lần này bạn ngại không dám làm phiền người ta thì lần sau người ta cũng ngại làm phiền bạn. Bạn bè giúp đỡ lẫn nhau, tình hữu nghị mới càng thâm hậu. Cho nên khi cần thì đừng bao giờ khách sáo.
“Không nhiều không nhiều!” Thấy Cao Phong nói vậy, chủ tịch Ninh Hải lập tức xua tay.
“Được! 99 chiếc thì 99 chiếc, Đà Nẵng mà không đủ thì chúng ta điều động từ nơi khác.”
“Đúng đúng! Gia chủ Cao Phong, chuyện này không thanh vấn đề, chúng tôi sẽ đi tìm, 99 chiếc Rolls-Royce màu trắng tinh.”
Mọi người chỉ hơi chần chờ rồi quyết định ngay lập tức.
“Thật sự không nhiều sao?” Cao Phong hắng giọng hỏi.
“Ôi chao, không nhiều đâu. Gia chủ Cao Phong còn cần gì thì cứ nói luôn đi.”
“Lát nữa chúng tôi trở về chuẩn bị, muộn nhất là chiều mai, sẽ không ảnh hưởng tới kế hoạch của ngài!” Mọi người vỗ ngực hứa hẹn.
“Vậy thì tôi còn muốn chín mươi chín chiếc Bentley.” Cao Phong lại đưa ra yêu cầu.
“Chín mươi chín chiếc Bentley… Cũng không thành vấn đề, tôi có thể lấy ra mười chiếc!”
“Chỗ tôi cũng có mười chiếc, cái này dễ hơn Rolls-Royce, không thành vấn đề!”
“Gia chủ Cao Phong, ngài cứ đưa ra yêu cầu hết luôn đi, chúng tôi cứ đi làm là được.”
“Đúng đúng, đây là chuyện lớn, chúng tôi nhất định sẽ dốc hết sức hoàn thành.”
Mọi người bảy mồm tám lưỡi nói. Cao Phong hơi trầm ngâm một chút rồi nói: “Chín trăm chín mươi chín chiếc Maybach, chín trăm chín mươi chín chiếc BMW 7-series, chín trăm chín mươi chiếc Porsche Panamera, ngoài ra còn cần thêm một ngàn ba trăm mười bốn chiếc Mercedes-Benz G-Class AMG chạy cuối cùng.”


Chương 2998
Những nhãn hiệu ô tô này đều có ý nghĩa đặc thù đối với Cao Phong. Sau khi đưa ra yêu cầu này, tất cả mọi người đều im phăng phắc.
“Má ơi…” Long Tuấn Hạo sững sờ, vỗ về đầu trọc của mình: “999, ba cái 999, lại thêm một cái 1314, đoàn xe gần năm ngàn chiếc xe hạng sang ư? Lão Trạch, cậu nhéo tôi một phát xem, anh Phong làm vậy có phải là quá ngông rồi không?”
Liễu Tông Trạch đã say ngà ngà, nghe vậy thì vỗ bàn nói: “Ngông là ngông thế nào? Anh Phong là ai? Chị Tuyết Mai lại là a? Mấy thứ mày đối với thân phận của họ chỉ là chuyện nhỏ! Ngông là được rồi, người không ngông không phải thiếu niên! Với lại cả đời chỉ kết hôn có một lần, ngông thì có sao? Ngông là được rồi. Ai không phục, cậu bảo thằng đó lắm mồm thứ xem?”
Như bị Liễu Tông Trạch đánh thức, Long Tuấn Hạo liên tục khen ngợi: “Đúng đúng đúng, mẹ nó, lấy địa vị của anh Phong bây giờ, muốn chín ngàn chín trăm chín mươi chín chiếc xe cũng không thành vấn đề! Tôi không nên kêu binh sĩ Phong Hạo lái máy bay trực thăng đi, không thì hai ta mỗi đứa lái một chiếc.”
Long Tuấn Hạo vỗ đùi đen đét. Hành động của Cao Phong thật sự hơi điên cuồng. Nhưng ngẫm lại quãng thời gian nhấp nhô của Cao Phong và Kim Tuyết Mai, ngẫm lại những vất vả họ đã trải qua, không rời không bỏ… Mấy thứ này, họ đương nhiên có tư cách hưởng thụ.
“Có vấn đề sao?” Cao Phong cười hỏi.
“Không thành vấn đề! Gia chủ Cao Phong yên tâm đi! Trước năm giờ chiều mai, bảo đảm không thiếu một chiếc nào, chúng tôi sẽ đưa xe đến cửa bờ biển, ngài cứ dùng bất cứ lúc nào.”
“Chúng tôi đều ghi nhớ rồi. Lát nữa trở về, chúng tôi sẽ bắt đầu xử lý chuyện này.”
Cao Phong vừa dứt lời, mọi người đều đồng loạt lên tiếng. Gần năm ngàn con siêu xe, số lượng này thật sự không ít. Nhưng đối với mấy trăm ông lớn thì cũng chỉ là chuyện nhỏ. Chỉ riêng thế lực nổi tiếng trong thế giới ngầm như hội Đông Phố, một mình họ có thể thoải mái đưa một trăm chiếc siêu xe. Mấy trăm thế lực cùng hợp sức, mấy ngàn chiếc siêu xe chỉ là chuyện nhỏ.
“Đã vậy thì tôi xin làm phiền các vị. Chiều mai tôi sẽ khởi hành đi đón Tuyết Mai, ngày kia, vẫn tại nơi này, chúng ta rượu ngon món ngon, không say không về. Mọi người cứ tin tôi, lần này thực sự là rượu ngon món ngon.” Cao Phong rụt rè nói.
“Ha ha ha! Chúng tôi chờ!”
“Được đến nơi này, rượu trắng tôi cũng quen rồi, ha ha ha.”
“Yên tâm, chuyện này chúng tôi nhất định sẽ khiến gia chủ Cao Phong hài lòng.”
Mọi người cười vang, vẻ mặt đầy hào hứng. Còn mấy cô gái thì ánh mắt sáng ngời. Mấy ngàn chiếc siêu xe tạo thành đội rước dâu siêu xa hoa! Chỉ cần tưởng tượng cảnh này, họ cũng đã vô cùng kích động. Thiếu nữ nhà ai không ước ao? Không có một cô gái nào có thể chống cự sự lãng mạn này!
Nhưng hâm mộ là một chuyện, họ đều biết hạnh phúc này cùng với tình yêu sâu đậm của Cao Phong đều thuộc về cô gái tên là Kim Tuyết Mai kia, không liên quan gì tới họ. Họ chỉ có thể âm thầm hâm mộ thán phục mà thôi. Được một người đàn ông vĩ đại như Cao Phong yêu vốn đã vô cùng hạnh phúc.
Sau khi tuyên bố xong, Cao Phong đứng trên sân khấu uống mấy ly rượu với mọi người, sau đó lại bước xuống sân khấu, về phòng nghỉ ngơi.
Sau chuyện này, mọi người không dám tiếp tục uống thả cửa. Cao Phong đã an bài xong mọi chuyện, họ còn phải đi thực hiện nhiệm vụ. Đây chính là chuyện quan trọng, lỡ làm ảnh hưởng thì ai cũng không thể gánh vác nổi trách nhiệm.
Chẳng mấy chốc đã có người chào tạm biệt rời đi. Tuy nhiên họ không dám để Cao Phong tiễn mình, cho nên đều rất kín tiếng, chào hỏi rồi tự rời đi. Nhóm Long Tuấn Hạo cũng không mất lễ pháp, mặc dù hơi say rượu, nhưng họ vẫn tỉnh táo. Thế là nhiệm vụ tiễn khách được giao cho họ.
Không lâu sau, càng ngày càng nhiều người bắt đầu ra về. Hòn đảo trung tâm cũng dần dần từ huyên náo trở về với yên lặng.
Tiễn đưa nhóm khách cuối cùng rời đi, Long Tuấn Hạo thở phào một hơi, sau đó quay đầu đi vào trung tâm hòn đảo.
“Các anh em, dọn dẹp một chút, đừng đụng vào mấy cái bàn, hôm kia chúng ta còn cần dùng tới. Lúc đó tôi đoán chắc bốn hòn đảo đều phải bày đầy bàn.” Long Tuấn Hạo cân nhắc một chút rồi vỗ vai Liễu Tông Trạch, nói: “Lão Trạch, cậu nói xem… Chúng ta có nên xây đường nối tiếp đảo trung tâm với bốn đảo lớn không nhỉ? Vậy thì sau này ghé nhà họ hàng gì đó sẽ tiện lợi hơn nhiều.”
Liễu Tông Trạch đau đầu nói: “Đó là công trình lớn, nào có chuyện ngày một ngày hai là xong! Để đó tính sau. Chúng ta đi tìm anh Phong thôi, chắc chắn anh ấy còn có chuyện giao cho chúng ta.”
Liễu Tông Trạch, Long Tuấn Hạo, Cao Kim Thành, Khúc Đại Minh đều đi đến phòng của Cao Phong. Thân là các thuộc hạ đắc lực của Cao Phong, lại bằng tuổi với Cao Phong, giữa bọn họ có rất nhiều đề tài chung. Hơn nữa họ còn là anh em của Cao Phong, bây giờ Cao Phong kết hôn, đương nhiên phải giao cho họ xử lý.
Trong phòng, Cao Phong ngồi đối diện với mọi người, trước mặt đặt trà tỉnh rượu. Hơi nước bốc lên, mùi trà thơm ngát. Bầu không khí trong phòng vô cùng yên bình. Lâm Vạn Quân tiễn bước Trọng Dương Bình, sau đó cũng trở về phòng.
“Đều đi hết rồi à?” Cao Phong ngẩng đầu hỏi.



Chương 2999
“Thưa gia chủ, đều đã rời đi rồi, sĩ quan Bình cũng đã lên máy bay trực thăng rời đi. Trước kia đi, ông ấy có chuyển lời cho cậu rằng buổi tối trung tướng Long sẽ đích thân gọi điện thoại tới nói chuyện với cậu, kêu cậu nhớ mở di động.” Lâm Vạn Quân vừa nói vừa ngồi xuống.
“Ừ.” Cao Phong gật đầu, chuyện bên ngoài xem như đã xong xuôi.
“Anh Phong, quay lại chuyện của chúng ta đi. Anh cần bọn em làm gì? Anh cứ ra lệnh đi.” Long Tuấn Hạo vỗ ngực.
“Rolls-Royce, Bentley, Porsche Panamera, Maybach, Merscedes-Benz G-Class AMG, BMW 7-series. Tổng cộng sáu đoàn xe, các cậu mỗi người dẫn đầu một đoàn.” Cao Phong uống một ngụm trà rồi sắp đặt.
“Được, không thành vấn đề!” Mọi người đều gật đầu.
“Anh Phong, em không hiểu lắm, thực ra còn nhiều loại xe cao cấp hơn, tại sao anh lại chọn mấy loại xe này?” Liễu Tông Trạch rất khó hiểu.
“Bởi vì…” Cao Phong dừng lại một chút, ngắm nghía ly trà trong tay, cười nói: “Bởi vì chiếc xe đầu tiên tôi mua khi còn ở Hà Nội chính là BMW, mà Tuyết Mai cũng thích BMW. Còn Rolls-Royce với Bentley cũng là xe tôi từng mua ở Hà Nội. Còn Maybach với xe Benz thì đều từng là những loại xe tôi sử dụng trong khoảng thời gian qua.”
Lúc nói chuyện, trong mắt Cao Phong tràn đầy hồi ức. Đây là sự gửi gắm tình cảm đặc biệt. Cứ như thể chúng tượng trưng cho quãng đường nhấp nhô của Cao Phong. Bentley, Rolls-Royce và BMW ở Hà Nội, Maybach, còn có chiếc Santana màu trắng ở Biển Đông, cùng với Mercedes-Benz G ở thủ đô… Mỗi chiếc xe này đều từng chở Cao Phong đến rất nhiều nơi, cho nên có ý nghĩa đặc thù. Nếu không phải Santana thật sự quá bình dân, anh còn định kiếm 999 chiếc nữa ấy chứ.
“OK, em đã hiểu.” Liễu Tông Trạch lập tức gật đầu.
“Tông Trạch, Tuấn Hạo, anh Thành, anh Minh, cùng với anh Quân, Đại Minh, sáu người mỗi người dẫn đầu một đoàn xe nhé?” Cao Phong ngẩng đầu hỏi sáu người.
Liễu Tông Trạch, Long Tuấn Hạo, Cao Kim Thành, Cao Quang Minh, Lý Anh Quân, Khúc Đại Minh lập tức đứng dậy, vỗ ngực nói không thành vấn đề.
“Chuyện này, anh Phong, em cảm thấy em nên nói mấy câu.” Sau khi ngồi xuống Liễu Tông Trạch bỗng lên tiếng.
“Cái gì?” Cao Phong tò mò hỏi.
“Anh đừng để thằng Tuấn Hạo này dẫn đầu đoàn rước dâu. Em cứ cảm thấy nó vẫn nhớ thương chị Tuyết Mai, em sợ nó sẽ cướp dâu.” Liễu Tông Trạch nghiêm trang nói.
“Gì?” Long Tuấn Hạo bỗng trợn mắt lên. Đám Khúc Đại Minh đều cố gắng nhịn cười, không dám nói lời nào.
“Tuấn Hạo, có phải cậu nên giải thích với tôi không?” Cao Phong cố ý nhíu mày nhìn Long Tuấn Hạo.
Long Tuấn Hạo ngồi phịch xuống đất, vẻ mặt bi phẫn, nghiến răng nghiến lợi kêu: “Đại ca, mấy người tha cho tôi đi! Lão Trạch, cậu muốn hại chết tôi đúng không? Anh Phong đừng nghe thằng này nói bậy, thật đấy! Cái đầu còn sáng bóng hơn bóng đèn như đầu em thì sao chị Tuyết Mai có thể coi trọng em đây? Anh đừng đùa!”
Thấy vẻ mặt kinh sợ của Long Tuấn Hạo, mọi người đều cười phá lên. Cao Phong cũng không nhịn được lắc đầu, bất đắc dĩ cười khẽ. Họ cùng nhau đi qua bao nhiêu chặng đường, coi như cũng hiểu biết nhau. Chỉ dựa vào hồi Cao Phong bị mất trí nhớ, Long Tuấn Hạo một thân một mình lái một chiếc Porsche đến bất động sản Phong Mai tìm Cao Bằng nói chuyện, sau này còn một mình trở về Tam Giác Vàng, tích trữ lực lượng cho Cao Phong, bao nhiêu lần bồi hồi bên bờ vực sống còn, chỉ chờ Cao Phong ra lệnh một tiếng, anh ta sẽ dẫn người xông về. Tình nghĩa như vậy, Cao Phong có thể tín nhiệm anh ta tuyệt đối. Cho nên câu nói này chỉ là vui đùa mà thôi.
“Ngày mai tranh thủ thời gian chuẩn bị, sau đó muộn nhất là 6 giờ chiều, chúng ta sẽ xuất phát. Đằng trước nhất định phải có xe mở đường, đừng làm chậm trễ thời gian của chúng ta. Lúc đó tôi sẽ đích thân nghênh đón cô ấy đến Đà Nẵng.” Cao Phong đứng dậy, đôi mắt sáng ngời.
Lúc trước anh và Kim Tuyết Mai lẻ loi ở thị trấn Biển Đông, hai người nương tựa lẫn nhau, Kim Tuyết Mai từng nói với anh rằng cô không biết rốt cuộc kết quả gì mới xứng đáng với con đường vất vả của hai người. Vậy thì ngày kia, Cao Phong sẽ cho Kim Tuyết Mai thấy kết quả là gì.
“Không thành vấn đề!” Mọi người đồng ý, sau đó rời khỏi phòng.
Tối ngày mai, đoàn xe cao cấp mấy ngàn chiếc siêu xe cùng nhau lên đường đi trong đêm, rước Kim Tuyết Mai đến vùng biển nhà họ Cao. Lễ cưới này chắc chắn sẽ làm chấn động cả Việt Nam.
Mọi người đều tràn đầy mong chờ. Những người đã tận mắt chứng kiến ba năm qua của Cao Phong và Kim Tuyết Mai cũng tràn đầy cảm khái, cuối cùng hai người họ cũng sắp tu thành chính quả, chỉ hy vọng lần này sẽ không xảy ra bất trắc gì nữa.
“Con người có lúc sớm tối họa phúc, tôi không biết mình có thể ở bên cô ấy bao lâu, nhưng chí ít trong lúc ở bên cạnh cô ấy, tôi muốn cho cô ấy cuộc sống tốt nhất mà mình có thể làm được. Ít nhất những người phụ nữ khác có, tôi cũng muốn cô ấy sẽ có, hơn nữa còn có rất nhiều.” Cao Phong nhìn ra ngoài cửa sổ, giọng nói đầy cảm khái.
Nghe vậy, Lâm Vạn Quân gật đầu thật mạnh, nghiêm túc nói: “Cô Tuyết Mai nên được như thế, cô ấy xứng đáng!”
Cao Phong nhẹ nhàng mỉm cười, khẽ thì thào: “Đúng thế, cô ấy xứng đáng.”


Chương 3000
“Gia chủ, lúc trước ở Hà Nội, sau khi cậu xảy ra chuyện, tôi đã đưa cậu và cô Tuyết Mai tới nhà ga. Tôi từng thề chỉ cần cô ấy đối xử tốt với cậu, nếu cậu có thể trở về nhà họ Cao, nghênh đón cô Tuyết Mai vào nhà, tôi nhất định sẽ quỳ xuống nghênh đón, để cô ấy bước lên lưng tôi, bước chân lên lãnh địa của nhà họ Cao. Cô Tuyết Mai đã làm được điều đó, hơn nữa còn làm rất tốt. Vậy nên lần này tôi sẽ thực hiện lời hứa. Dù gì đi nữa, cậu cũng không thể ngăn cản tôi, bằng không tôi sẽ cảm thấy bất an.” Lâm Vạn Quân chân thành nói.
Cao Phong vô cùng rung động, đồng thời cũng nhớ tới chuyện trước kia. Hôm đó Cao Phong và Kim Tuyết Mai bị đuổi giết, Lâm Vạn Quân gươm quý chưa cùn, dẫn dắt mấy tên thuộc hạ ít ỏi, một người một đao chặn ngay trước cửa nhà ga, chiến đấu hăng hái để tạo ra một con đường sống cho Cao Phong và Kim Tuyết Mai, tranh thủ thời gian quý giá cho họ chạy trốn, nếu không thì có lẽ sẽ không có Cao Phong của hôm nay.
Tối hôm đó, Cao Phong vẫn nhớ rõ anh có linh cảm quay đầu lại nhìn Lâm Vạn Quân. Không hiểu sao khi ấy anh lại không kìm được nước mắt.
“Phù…” Cao Phong thở hắt ra một hơi, ngẩng đầu lên, cố gắng kìm chế nước mắt. Trước kia, vương giả ngã xuống vạn người thân, nhờ có những người trung thành như Lâm Vạn Quân ở bên cạnh giúp đỡ anh tích trữ lực lượng, cùng anh vực dậy. Đây đều là ân tình lớn lao. Làm người không thể quên ơn.
“Chú Quân, chú đã vất vả rồi.” Cao Phong thở dài, chân thành nói.
“Vì gia chủ, đều đáng giá.” Lâm Vạn Quân trầm giọng đáp.
“Vâng, vâng.” Cao Phong lau khóe mắt, sau đó miễn cưỡng cười, không nói tới đề tài này nữa. Quá khứ rất vất vả, nhưng chung quy đều đã được Cao Phong vượt qua mọi chông gai. Ngày nay khổ tận cam lai, chính là lúc hưởng thụ trái ngọt.
“Chú Quân, người ta thường nói con đường đế vương nhiều đau khổ. Thực tế cháu không muốn làm đế vương gì, cháu cũng không muốn chịu nhiều đau khổ như vậy. Quãng đời còn lại, cháu chỉ mong những người cháu yêu thương, cùng với người cháu quan tâm, người quan tâm cháu đều có thể bình yên vô sự.” Cao Phong kẹp một điếu thuốc lá, đứng trước cửa sổ nhìn ra bên ngoài, nhẹ giọng nói.
Lâm Vạn Quân nhìn bóng lưng Cao Phong, ánh mắt phức tạp cùng mờ mịt, muốn nói gì đó nhưng lại chần chờ, cuối cùng không lên tiếng. Cao Phong rất hiếm khi biểu lộ vẻ yếu ớt trước mặt người thân quen. Trong mắt mọi người, anh là người mạnh nhất, vĩnh viễn không khuất phục. Lâm Vạn Quân cũng muốn Cao Phong trở thành người như vậy. Song chuyện gì cũng cần có quá trình, trải qua muôn vàn lần rèn luyện, mài giũa trăm bề thì mới trở thành châu báu. Giờ đây Cao Phong hiếm khi yếu ớt, ông thật sự không đành lòng nói câu khác.
Trong phòng chìm vào yên tĩnh, hai người đều không lên tiếng.
Cao Phong im lặng hút hết điếu thuốc, sau đó thở hắt ra một hơi, bình ổn cảm xúc rồi mới quay lại nhìn Lâm Vạn Quân.
“Chú Quân, mấy người kia đang chờ đúng không?” Cao Phong hỏi.
“Vâng thưa gia chủ, họ đang chờ.” Lâm Vạn Quân vội gật đầu.
Cao Phong khẽ nhíu mày, sau đó nói: “Chú Quân, cháu vẫn không quen chú gọi cháu kiểu này. Chú gọi cháu là Cao Phong hoặc là Kình Thiên, cháu sẽ cảm thấy thoải mái hơn.”
Nghe vậy, Lâm Vạn Quân sửng sốt, chần chờ nói: “Nhưng mà… Quy tắc không thể phá bỏ…”
“Quy tắc là chết, người là sống, hơn nữa quy tắc là do con người đặt ra.” Nói tới đây, Cao Phong dừng lại một chút mới nói tiếp: “Nhắc tới quy tắc, cháu hủy bỏ nhóm trưởng lão của nhà họ Cao, chắc chắn sẽ có người nói cháu độc tài nhỉ?”
Nghe vậy, Lâm Vạn Quân cũng sửng sốt, sau đó xấu hổ. Suy cho cùng thì mỗi người một ý nghĩ, thế nên đó là chuyện đương nhiên.
“Họ nói thế nào? Cháu muốn nghe thử.” Cao Phong cười hỏi.
“Họ nói, gia chủ Cao Phong hủy bỏ đoàn trưởng lão khiến toàn bộ nhà họ Cao trở thành địa bàn của cậu, cách làm việc này ngay cả ông Cao trước kia cũng không dám thực hiện, bởi vì không ai dám bảo đảm quyết định của gia chủ chắc chắn là chính xác. Cho nên xác thực là có người không phục.”
Lâm Vạn Quân đương nhiên sẽ không giấu diếm Cao Phong, lập tức nói hết những gì mình biết. Cao Phong nhẹ nhàng gật đầu, trong lòng không hề tức giận. Dù sao thì đây cũng là lẽ thường tình. Con người chứ không phải thánh hiền, ai mà chẳng mắc lỗi? Cao Phong cũng không dám khẳng định mỗi quyết định của mình đều là đứng đắn. Thế nên sự độc đoán này cũng có khuyết điểm rất lớn, anh cũng từng nghĩ tới vấn đề này. Tuy nhiên dù làm lại lần nữa, anh vẫn sẽ giữ nguyên quyết định này.
“Chú Quân, chú thấy thế nào?” Cao Phong khẽ hỏi.
“Tôi ủng hộ quyết định của gia chủ.” Lâm Vạn Quân nghiêm túc nói, không hề chần chờ.
“Tại sao?” Cao Phong thoáng sửng sốt.
“Bởi vì… Tôi cảm thấy nhà họ Cao quá lớn, người cầm quyền thực sự chỉ có thể có một người. Tôi không dám bảo đảm mỗi một quyết định của đều chính xác nhất, nhưng tôi dám bảo đảm là phù hợp nhất. Cậu với ông Cao khác nhau, ông Cao muốn giữ gìn sự ổn định của nhà họ Cao, sau đó phát triển lâu dài, nhưng gia chủ thì chỉ muốn dốc hết sức bảo vệ người bên cạnh mình. Tư tưởng của hai người khác nhau, thế nên con đường cũng khác nhau. Vậy nên gia chủ, cậu đừng cảm thấy có gánh nặng, cũng đừng đi theo con đường như ông Cao.”
Lâm Vạn Quân nói rất đúng chỗ, thậm chí đánh trúng trọng tâm, chỉ rõ mấu chốt sự việc. Đồng thời Lâm Vạn Quân cũng thở dài, ông cụ Cao dùng mọi cách để hoàn thiện gia quy, phép tắc cho nhà họ Cao, nhưng ông ấy sẽ không thể ngờ được rằng đoàn trưởng lão do chính ông thành lập, người mà ông tín nhiệm nhất lại đẩy ông vào nước sôi lửa bỏng, thậm chí còn muốn xóa sổ Cao Phong khỏi thế giới này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK