Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 551


Đương nhiên Liễu Tông Trạch hiểu rằng Kim Tuyết Mai là nhược điểm của Cao Phong.


Vì vậy, anh ta bước tới đứng trước mặt Tường Khải Minh, cau mày nói: “Anh Minh, đây không phải là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt. Không cần nói cũng biết đối phương muốn cái gì. Cho nên, đừng nói mấy chuyện kỳ lạ như vậy”


Tường Khải Minh từ từ thu hồi ảnh mắt, khi nhìn về phía Liễu Tông Trạch, trong mắt lóe lên một tia lạnh nhạt, nói: “Có cái gì mà kỳ lạ? Tôi, Tưởng Khải Minh tôi sống ở Thành phố Hà Nội mấy năm nay, tôi chưa từng nghe qua danh tiếng của nhân vật số một là anh Phong đây.


“Thật ra, tôi nghe nói nhà họ Kim có một người con rể. Ba năm qua là kẻ vô tích sự. Anh ta có bị chế giếu, nhưng vẫn không có có chí tiến thủ, vẫn nằm hả miệng chờ sung như trước. Hình như tên là Cao Phong?”


“Không biết anh Phong có liên quan gì đến Cao Phong mà tôi vừa nói không?” Khóe miệng Tưởng Khải Minh mang theo ý cười, nhưng nhìn không rõ làm


Liễu Tông Trạch cau mày, Tường Khải Minh này có tình vạch vết nhơ của Cao Phong ra trước mặt nhiềungười như vậy, rõ ràng là ý đồ của anh ta thực sự rất nham hiểm.


Quả nhiên, Tưởng Khải Minh vừa nói xong, mọi người xung quanh anh ta bắt đầu buông lời chế nhạo.


Trong đó, Hạ Vy và Ngô Minh An cười to nhất, trên mặt tràn đầy vẻ châm chọc.


Khóe miệng Đường Thành Công giật giật, tuy rằng tức giận nhưng lại không nói ra được.


Tường Khải Minh đang nói chuyện với Liễu Tông Trạch, nên anh ta không đủ tư cách để tiếp chuyện.


Mà Cao Phong vẫn như trước, không hề lay động, lúc này vẫn vô cùng vững vàng. Bất kể là ai, muốn có được khả năng như vậy cũng không dễ dàng.


“Anh Minh, anh vẫn chưa biết gì sao? Anh Phong đây không có việc gì làm cứ thích đi mượn xe, mượn biệt thự để giả vờ làm người có tiền đấy.”


“Nói không chừng, ngay cả anh Trạch và anh Công cũng đều đã bị anh ta dùng thân phận giả để lửa gạt rồi cũng nên, ha ha ha!” Hạ Vy mặc trên người một bộ lễ phục màu đỏ, nói xong lời này thì cười đến mức cả người cũng run lên.


“Thật sao?” Tưởng Khải Minh ra về kinh ngạc.


“Cô đúng là mắt chó không thấy được núi cao mà! Nếu anh Phong đây cần xe hay cần nhà, có gì mà nhà họ Liễu lại không tăng được?”


“Chỉ riêng khu dân cư Phương Đông kia, nếu anh Phong nói muốn, bây giờ tôi cũng có thể sai người đưa giấy tờ bất động sản tới đây được luôn!” Sắc mặt Liễu Tông Trạch trở nên khó coi, trừng mắt nhìn Hạ Vy một chút, giọng điệu rất nặng nề.


Hạ Vy nghe vậy thì sửng sở, có tà “lừ” một tiếngrồi không dám lên tiếng nữa


Tuy nói bây giờ có Tưởng Khải Minh chống lưng, nhưng cuối cùng cô ta vẫn không phải là người phụ nữ của Tưởng Khải Minh, cho nên địa vị vẫn không thể nào bằng Liễu Tông Trạch được.


Thấy Hạ Vy không nói thêm gì nữa, Liễu Tông Trạch mới hơi nheo mắt lại, nhìn về phía Tưởng Khải Minh.


“Tường Khải Minh, tôi nể tình chúng ta đã từng chơi đùa phụ nữ cùng nhau, tôi khuyên anh nên khách khi với anh Phong một chút, nếu không, ha ha…” Liễu Tông Trạch cười lạnh một tiếng.


Công ty vệ sĩ Hắc Hồ, Tập đoàn Vũ Vương, Xí nghiệp Lương Hoàn, trong số những đơn vị này, cái nào cái nấy đều có năng lực không hề tầm thường, nhưng trêu chọc phải Cao Phong thì kết quả cuối cùng


là gì?


Còn không phải đều bị anh thu phục hết sao?


Người khác không biết, thật ra Liễu Tông Trạch là người vô cùng hung ác.


“Nếu không thì sao?” Tường Khải Minh hờ hững


hỏi.


Khóe miệng Liễu Tông Trạch hiện lên một nụ cười đầy ẩn ý, nói với anh ta: “Nếu không, Tưởng Khải Minh,anh không gánh nổi hậu quả đầu.”


“Anh đang uy hiếp tôi đấy à?” Tưởng Khải Minh chậm rãi thu hồi lại vẻ mặt tươi cười, nhìn chằm chằm vào Liễu Tông Trạch.


“Tôi chỉ đang khuyên nhủ anh mà thôi.” Liễu Tông Trạch hơi bĩu môi.


Bầu không khí rơi vào yên tĩnh lần nữa.


Liễu Tông Trạch và Tưởng Khải Minh mặt đối mặt nhìn nhau, còn ở sau lưng, Cao Phong khẽ lắc lư ly rượu, một đám người vây quanh đều không dám nói một lời.


Một lát sau, Ngô Minh An đột nhiên tiến lên, giận giữ quát lớn một tiếng: “Anh Minh, anh nói mấy lời vô dụng này với bọn họ làm gì? Chỉ hướng khác nhau, mưu cầu khác nhau, Liễu Tông Trạch này, chừa lại mặt mũi cho anh ta mà anh ta còn không muốn, vậy thì cứ đuổi thẳng cổ anh ta ra ngoài đi!”


Lần này, Tường Khải Minh không hề ngăn cản Ngô Minh An nữa, thế là Ngô Minh An cảng tùy tiện hơn.


Ngô Minh An tiến lên hai bước, một tay chi thằng vào Liễu Tông Trạch, một tay khác thì chỉ xéo sang Cao Phong, ánh mắt cực kỳ kiêu ngạo, ngông cuồng

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK