Ánh mắt Cao Phong vô cùng ngưng trọng, cả người đều không dám lơ là, sau khi phân tích xong đường công kích của Mộ Dung Hạo, thân thể bắt đầu tiến hành né tránh.
Cú đấm của Mộ Dung Hạo quá mạnh mẽ, không thích hợp để đối đầu trực diện.
“Vù”
Cao Phong đột nhiên xoay người, né sang một bên.
Mà Mộ Dung Hạo lại giống như đoán được, vẻ trêu tức trên khóe miệng càng đậm, chưa thu hôi nắm đấm đã bất thình lình kéo căng đùi phải quét ngang qua.
“Bịch!”
Lập tức đùi phải của anh ta giơ ra, chuẩn xác đá vào eo Cao Phong.
Cao Phong bị đau, một bên kéo căng đùi phải để phản kích, một bên thối lui về phía sau.
Đây là lần đầu tiên anh giao thủ cùng Mộ Dung Hạo, xem như tự mình thể nghiệm rồi, rốt cuộc là Mộ Dung Hạo hùng mạnh đến cỡ nào.
Tốc độ của Mộ Dung Hạo, cùng với góc độ và năng lực tiến công, đều khiến người ta cảm thấy áp lực cực lớn.
Sức mạnh kinh khủng kia, chỉ sợ đã vượt xa giới hạn của người bình thường rồi! Khó trách, Hoàng Phủ Đao Hàn lại bị đánh thê thảm như vậy.
“Phế vật, anh cũng chỉ biết trốn thôi sao?”
Mộ Dung Hạo mảng to một tiếng, lần nữa lao tới đánh Cao Phong.
Cao Phong nhanh nhẹn lùi lại mấy bước để kéo giãn khoảng cách với Mộ Dung Hạo, sau đó ra sức nhảy lên, xoay tròn trên không trung, dựa vào lực xoay chuyến to lớn, đá vào đầu của Mộ Dung Hạo.
Vẻ mặt Mộ Dung Hạo xuất hiện một nụ cười lạnh, đột nhiên cúi đầu tránh đi, sau đó không chờ Cao Phong rơi xuống đất, lại lần nữa tung thêm một quyền, đập vào chân Cao Phong.
“Âm!”
Một tiếng vang nặng nề, chân Cao Phong đã bị tấn công, sau khi rơi xuống đất anh lập tức chẳng màng đau đớn, vội vàng kéo giãn khoảng cách.
Nhưng tốc độ Mộ Dung Hạo vẫn vô cùng xuất sắc như cũ, đòn tiếp theo lại là một quyên đập vào phần ngực của Cao Phong.
Ngực Cao Phong trúng một quyền nặng, làm truyền đến một hồi đau đớn, chỉ là chính nhờ cỗ sức mạnh này đã giúp anh kéo khoảng cách với Mộ Dung Hạo.
Tâm tình của toàn bộ mấy ngàn người, cứ thế từng chút từng chút dần dần chìm xuống dưới.
Chỉ mới bắt đầu không đến một phút đồng hồ, Cao Phong đã trúng nhiêu đợt công kích từ Mộ Dung Hạo như vậy, căn bản chính là không hề có lực đánh trả rồi! Tuy còn chưa bị thua hoàn toàn, nhưng nếu chiếu theo tình trạng như vậy mà tiếp tục thì chuyện bị thua chỉ là vấn đề sớm hay muộn.
“Cao Vũ, cố gắng lên nhé!”
Trái tim Nam Phương Minh Nguyệt cũng bị nâng lên, một lần nữa lặng lẽ cổ vũ cho Cao Phong.
Lúc này, tiết tấu trên lôi đài đã hoàn toàn bị Mộ Dung Hạo khống chế trong tay.
Quyền chủ động cũng luôn bị anh ta khống chế, Cao Phong giờ đây lâm vào cục diện bị động.
Mộ Dung Hạo tựa như một tử thần, trên mặt là dáng cười âm lãnh, bước từng bước về phía Cao Phong.
Trong khi đó, Cao Phong chỉ có thể vật lộn để lùi ra phía Sau, tìm kiếm một con đường tiến công hoàn mỹ nhất.
Dưới tình hình huống mà sức mạnh không bằng đối phương, tốc độ thì cơ hồ ngang hàng, Cao Phong chỉ còn cách kiếm tấu thiên phong, nghĩ tới những biện pháp khác nhằm thay đổi thế cục.
Nhưng, diện tích lôi đài rộng lớn như vậy, Cao Phong có thể lui đi nơi nào? Rất nhanh, phạm vi hoạt động của Cao Phong đã bị Mộ Dung Hạo rút lại thành một khu vực rất nhỏ.
“Để tôi xem anh trốn tới chừng nào!”
Mộ Dung Hạo nắm lấy cơ hội, đột nhiên nhào tới chỗ Cao Phong, tốc độ lần nữa tăng vợt một đoạn.
Thân sắc Cao Phong vô cùng ngưng trọng, chân giẫm một nhịp khiến người xem không hiểu, rồi đột nhiên né sang một bên.
Nhưng mà, Mộ Dung Hạo đã sớm nhìn thấu hết thảy ý định của Cao Phong, lướt ngang thân thế đi theo, một tay giữ chặt bả vai Cao Phong.
Nhìn đến đây, trong nội tâm của tất cả mọi người đều chấn động.
Lúc trước, khi Mộ Dung Hạo đối chiến cùng Hoàng Phủ Đao Hàn, cũng chính là giữ chặt bả vai Hoàng Phủ Đao Hàn trước, sau đó dùng hơn mười quyên mạnh mẽ mà nện, làm Hoàng Phủ Đao Hàn mất đi sức chiến đấu ngay tại chỗ! Hiện tại Cao Phong cũng bị Mộ Dung Hạo bắt được, vậy kết quả kia của anh…
Đang lúc mọi người ở đây đều vô cùng lo lắng, quả nhiên Mộ Dung Hạo đã xuất chiêu, lần nữa nắm chặt nắm tay phải, hung hăng nện xuống bụng dưới của Cao Phong.