“Tôi đã buông tha bao nhiêu chỉ vì anh, tại sao anh lại không thể thỏa hiệp một lần chứ, hả?” Phạm Thanh Nhiên vẫn còn đang nhìn chằm chằm vào Cao Phong, cất giọng rống to.
“Rốt cuộc là cô muốn cái gì?”
Kim Tuyết Mai dũng cảm đi ra khỏi sự bảo vệ của Cao Phong, sau đó cất lời hỏi Phạm Thanh Nhiên.
“Tôi chỉ muốn Cao Phong, những thứ khác, thứ gì tôi cũng đều không muốn, tôi chỉ muốn một mình anh ấy.” Phạm Thanh Nhiên lập tức quay đầu sang, nhìn về phía Kim Tuyết Mai.
Lúc này, toàn bộ những người vây xem, cùng với đám người Lâm Vạn Quân còn có những người ở bên trong cơ quan thể chế nhà nước kia đều xem đến mức bối rối.
“Thật nhọc lòng cho cái cô gái gọi là Phạm Thanh Nhiên này, tất cả tình cảnh này đều là do cô ta làm ra sao? Cô ta có sức mạnh lớn vậy à!”
“Đây không phải là điểm chính, điểm chính là, Phạm Thanh Nhiên làm ra một loại chiến trận lớn đến như vậy cũng chính là vì muốn ở chung một chỗ cùng với Cao Phong thôi hay sao?”
“Tôi đúng thật là phục cô ta mà, phải dùng tới cách thức phiền toái như vậy sao? Nếu như tôi mà là Cao Phong, tôi sẽ trực tiếp đồng ý luôn, người xinh đẹp đến như vậy, còn có bối cảnh gia đình sâu xa làm hậu thuẫn, có đốt đèn lồng cũng không tìm được.”
“Đáng tiếc là anh không phải Cao Phong, hơn nữa, Cao Phong người ta giữ vững sự chung thủy trong tình yêu vì Kim Tuyết Mai, như vậy cũng không sai chứ?”
Nhiều người đến như vậy cho nên cũng không tránh khỏi việc có nhiều cách nói rối ren, điều gì, khía cạnh nào cũng đã được nhắc đến.
Có người nói rằng Cao Phong nên ở bên Phạm Thanh Nhiên, có người khác thì lại âm thầm lên tiếng chỉ trích rằng, Phạm Thanh Nhiên không phải là một người phụ nữ tốt, phá hoại gia đình của người khác.
Vô số những tiếng nói của quần chúng xem kịch, ai cũng không chặn lại nổi.
Mà thân là người trong cuộc, Phạm Thanh Nhiên và Cao Phong lại không hề có đi chặn lại những lời bàn tán đó, trên căn bản, bọn họ không để ý đến cách diễn giải của người ngoài.
Cho nên, những lời bàn tán của đám người bên ngoài kia, trên căn bản cũng không tạo được ảnh hưởng gì đối với bọn họ.
“Cô đã nghe hiểu hay chưa? Tôi chỉ muốn Cao Phong, chỉ cần có Cao Phong là được.”
Phạm Thanh Nhiên trừng to hai mắt mà nhìn Kim Tuyết Mai, trong mắt có khẩn cầu, có uy hiếp, mấy loại cảm xúc phức tạp xen lẫn vào nhau.
Kim Tuyết Mai nghe vậy thì yên lặng chốc lát, sau đó lại khẽ lắc đầu.
“Nhưng mà, tình yêu, không phải là sự chiếm hữu.” Kim Tuyết Mai nhẹ giọng nói.
“Không phải chiếm hữu thì là cái gì, yêu một người, làm sao có thể nỡ để cho người đó đi theo người khác, chung sống với người khác được chứ?” Cách nghĩ của Phạm Thanh Nhiên bây giờ rất là cực đoan.
Mà Cao Phong muốn nói chuyện, nhưng trên căn bản, hai người phụ nữ các cô lại cũng không để cho Cao Phong nói chuyện.
Cao Phong cảm thấy rất bất đắc dĩ, nhưng vẫn không thể làm gì khác hơn là tạm thời giữ yên lặng, nghe hai người bọn họ tranh cãi.
“Cao Phong, trước tiên anh đừng nói điều gì hết, để em nói chuyện với cô ta một lát.” Kim Tuyết Mai nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay của Cao Phong, sau đó nhìn về phía Phạm Thanh Nhiên nói: “Yêu một người, chẳng lẽ cũng chỉ là đạt được mục đích của chính mình là đủ rồi sao?”
“Lịch bịch!”
Phạm Thanh Nhiên vừa mới xoay người đi một cái, gần hai trăm thành viên thể chế nhà nước đứng ở sau lưng cũng nhanh chóng đi theo bước chân của Phạm Thanh Nhiên.
Những người đang vây xem ở phía ngoài cửa kia cũng vội vàng tản ra hai bên, nhường lại một con đường đi.
“Cậu chủ, chúng ta làm thế nào?” Lâm Vạn Quân tiến lên một bước, nhỏ giọng hỏi ở bên tai của Cao Phong.
Cao Phong trầm ngâm hai giây, sau đó nói: “Không tránh khỏi, chúng ta cũng đi ra ngoài.”
Nói xong câu này, Cao Phong lập tức nhìn về phía Kim Tuyết Mai, muốn để cho Kim Tuyết Mai ở lại chỗ này, không đi ra ngoài.
Nhưng, Kim Tuyết Mai lại kiên quyết muốn đi ra ngoài.
Bất kể cuối cùng sẽ có kết quả như thế nào, cô cũng muốn ở cạnh Cao Phong, cùng nhau đối mặt.
Ít nhất, cô không muốn trốn tránh!
Rất nhanh, mọi người đã đồng loạt chen chúc đi tới ngoài cửa, đứng ở bên ngoài chờ.
Mà hai chiếc xe ở chính giữa hàng xe hơn hai mươi chiếc xe cũng đã được mấy tên Vệ sĩ mở ra.
Sau đó, từ trên hai chiếc xe kia, đồng thời có một cái chân vươn ra bên ngoài.
Ngay sau đó, hai người kia đều không do dự nữa, bước xuống, xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Đây là, hai người đàn ông trung niên.