Khối tập đoàn Đế Phong, khu phố thương mại Kiên Thành, tập đoàn Hà Đô.
Vấn đề khác thì không nói đến, nhưng lại chỉ nói đến bậc đàn anh của ba thương nghiệp này.
Một năm bọn họ có thể tạo ra bao nhiêu thu nhập?
Ba nơi này của bọn họ, bao gồm bao nhiêu công nhân, cán bộ lãnh đạo, thậm chí là tinh anh trong nghề?
Cho nên, nếu bọn họ thật sự giải tán sự nghiệp trong nước như vậy, vậy sẽ có bao nhiêu người biến thành người thất nghiệp, không có việc làm?
Vậy sẽ có bao nhiêu người sẽ không thể nộp tiền xe, tiền nhà và vay học phí trả cho con?
“Quỳ cầu xin khối tập đoàn Đế Phong đừng đi!”
“Thư viết bằng máu của vạn người, cầu xin tập đoàn Hà Đô không nên rời đi!”
“Trong công ty của ba nhà, chỉ có khối tập đoàn Đế Phong ở nơi này là có đã ngộ tốt nhất, cũng quan tâm nhân viên nhất, không bỏ được.”
“Quỳ cầu xin mang chúng ta đi!”
Ông Trần sử dụng lực lượng, vừa mới đè xuống những thế lực không thành thật ở nước ngoài, quay người lại lại tạo thành phong ba lớn cho dư luận.
Dù sao, cũng đã có rất nhiều người biết chuyện này, đều cùng một nhịp thở!
“Ông Trần, bùng nổ…”
Lâm Thừa Khải nhìn điện thoại, nhịn không được trừng to mắt kinh ngạc thốt lên một tiếng.
“Chuyện gì xảy ra?”
Đầu tiên ông Trần nhìn thoáng qua Cao Phong, sau đó vội vàng hỏi.
Mà lúc này Cao Phong vẫn bình tĩnh như cũ, vẫn ngồi tại chỗ như vậy.
Thậm chí chủ động bưng lên cốc trà lạnh kia, nhuận giọng một chút, tư thế vô cùng thư giãn thích ý.
“Hơn trăm vạn người, tạo thành…” Lâm Thừa Khải nhìn thoáng qua Cao Phong, có chút nói không nên lời.
Anh ta thực sự không cách nào tưởng tượng, Cao Phong ở trong mắt bọn họ chính là lớp người quê mùa, vậy mà có được lực lượng khủng bố như vậy.
Đây, đây là muốn nghịch thiên hay sao?
“Hợp thành cái gì, nói!”
Ông Trần tức hổn hển, bàn tay vỗ liên tục lên mặt bàn.
“Hơn trăm vạn người, hợp thành, liên minh bảo vệ Phong…”
“Tất cả mọi người đang kêu gọi, mời cậu Phong mau về nhà.”
Lâm Thừa Khải mở to mắt, cắn chặt răng, nói từng câu từng chữ.
Các diễn đàn giao lưu lớn, các phương tiện truyền thông và các tờ báo lớn đều đang thổi lên cơn bão dư luận như vậy.
Thậm chí có rất nhiều người không biết, đến cuối cùng cậu Phong này là ai.
Nhưng bọn họ biết nếu cậu Phong không quay trở về thì ngày mai bọn họ sẽ phải thất nghiệp.
Những lực lượng này không chỉ bao gồm những nhân viên của những công ty dưới trướng khối tập đoàn Đế Phong, mà còn có những công ty và xí nghiệp khác.
Bởi vì khối tập đoàn Đế Phong, khu phố thương mại Kiên Thành và tập đoàn Hà Đô bọn họ là những người có quyền của ba thương nghiệp cao cấp trong nước, có bao nhiêu công ty xí nghiệp phải phụ thuộc vào bọn họ mới có thể ăn được một miếng cơm?
Một ví dụ rất đơn giản.
Tập đoàn Hà Đô là một tập đoàn bất động sản lớn, chỉ riêng vật liệu kiến trúc của miếng này thì đã có thể nuôi sống được trên mấy chục, trăm công ty lớn.
Khối tập đoàn Đế Phong và khu phố thương mại Kiên Thành, ở trong lĩnh vực này cũng giống vậy, có lực ảnh hưởng rất lớn.
Sản xuất sản phẩm, cần vật liệu, cần công nhân, cần vận chuyển, còn cần lưu thông…
Nhìn những thứ kia không có chút nào liên quan đến công ty xí nghiệp, nhưng trên thực tế lại là cùng một nhịp thở!
Cái này cũng giống như xây một tòa nhà, cần xi măng và cát, còn cần gạch và bê tông, và rất nhiều đồ vật khác.
Nếu không có Cao Phong mua lại những công ty này, thì những công ty nhỏ kia sao có thể sống tiếp?
Cho nên, dù bọn họ không biết cậu Phong là ai, nhưng cũng không chút do dự gia nhập liên minh bảo vệ Phong.
Trăm vạn người, mấy triệu người…
Số người không ngừng gia tăng, vươn thẳng tới chục triệu!