Con đường thứ hai, chính là nhân dịp này, xử lý cho xong Cao Phong, không để cho Cao Phong có cơ hội phát triển, thì như vậy nhà họ Phạm có thể ngủ ngon mà không cần lo lắng gì nữa, không cần lo lắng về việc sau này Cao Phong có thế lực chắc chắn rồi thì sẽ quay ra uy hiếp bọn họ nữa.
Đối với một người có tính cách tự phụ như Phạm An Quốc mà nói, thì chuyện này không cần phải cân nhắc nhiều, chắc chắn ông ta sẽ chọn luôn con đường thứ hai, xử lý Cao Phong luôn.
Sau khi về đến phòng mình rồi, Phạm An Quốc lập tức gọi điện cho tài xế riêng của mình, ra lệnh.
“Toàn bộ nhắm vào Cao Phong, trước tiên bắt được cậu ta đã rồi tính tiếp.”
“Sau đó, tìm hết tất cả những chứng cứ liên quan đến các việc phạm pháp mà cậu ta đã làm về, nếu như thật sự không điều tra ra được gì, thì lấy mấy bản án chưa được giải quyết ra áp lên cậu ta đi.”
“Lần này, tôi nhất định phải xử lý cậu ta xong xuôi, tuyệt đối không thể để cho cậu ta có cơ hội xoay chuyển tình thế được.”
Ánh mắt Phạm An Quốc chợt thoáng qua vẻ độc ác, còn có giọng nói lạnh lùng khiến trái tim người khác phải run rẩy vì sợ hãi.
“Ông chủ, ý của ông là, lấy một số tội trạng của người khác để áp lên người anh ta sao?” Người tài xế riêng của ông ta giật mình, nói: “Nhưng anh ta sẽ không thừa nhận đâu ạ?”
“Vậy thì cứ vu oan giá họa, ép cậu ta phải ký tên nhận tội.” Phạm An Quốc nghiến răng, nổi giận nói.
“Vâng vâng vâng, tôi biết rồi!”
Lái xe nghe thấy vậy thì âm thầm giật mình, vội vàng nhận lệnh đi làm.
Một âm mưu đang nhằm thẳng vào Cao Phong, có thể khiến cho anh không thể nào xoay chuyển tình thế được nữa đang được lặng lẽ tiến hành.
Thế lực khắp nơi khi nhận được mệnh lệnh cũng nhao nhao hành động.
Tựa như quân đội và cảnh sát, bọn họ thuộc quyền điều hành của một bộ máy tối cao, nhưng lại thuộc hai hệ thống có tính chất công việc khác nhau.
Cho nên, vị trí khác biệt, thì đương nhiên quyền lực đi kèm cũng khác biệt.
Ở trong quân đội, Diệp Thiên Long nói một thì không ai dám nói hai, không ai có can đảm chống lại mệnh lệnh, không chịu tuân theo.
Thế nhưng trong những chuyện liên quan đến an ninh xã hội, thì ngược lại, Diệp Thiên Long không thể nhúng tay vào, chỉ có thể vận dụng quan hệ của mình, để tìm kiếm sự giúp đỡ.
Cho nên, trong chuyện đối xử như thế nào với Cao Phong hiện tại, nếu như nhà họ Phạm lấy ra toàn bộ lực lượng, thì có khả năng đến ngay cả nhà họ Diệp cũng phải tránh mũi nhọn này đi.
Đây cũng là lý do vì sao mà Phạm An Quốc lại tự tin như vậy.
Nhà họ Phạm đã dùng hết toàn lực để chèn ép, thì ngay cả nhà họ Diệp và nhà họ Đặng cũng phải nể mặt ông ta, thì một mình Cao Phong cậu có tính là gì?
Huống hồ, Cao Phong vốn không quen thân gì với nhà họ Diệp và nhà họ Đặng, thì tại sao bọn họ lại phải ra tay giúp cậu ta chứ?
Đừng nói là chỉ có ba nhà họ Lê, họ Thương và họ Lâm, cho dù có thêm một nhà họ Trần đi chăng nữa, thì cũng khó có thể chống lại nhà họ Phạm.
Cho nên, Phạm An Quốc rất tự tin rằng, lần này, chắc chắn Cao Phong sẽ phải chết!
Một số bản án đang đi vào ngõ cụt không có chứng cứ, cùng với vài vụ án đã không được giải còn lưu hồ sơ trong kho, thậm chí còn cả những bản án của những tên tội phạm đang bị truy nã…
Toàn bộ những vụ án này đều có thể áp hết lên người Cao Phong, để một mình Cao Phong phải gánh tội.
Chỉ cần có thể bắt được Cao Phong vào nhà giam trước, thì Phạm An Quốc có cả nghìn phương pháp để Cao Phong phải chủ động nhận lấy những tội danh này.
Cho dù Phạm An Quốc rằng chuyện này là hoàn toàn không đúng, một khi bị lộ ra ngoài, thì chắc chắn sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến ông ta và cả nhà họ Phạm.
Nhưng mà bây giờ ông ta không thể quay đầu được nữa rồi.
Nếu như Cao Phong không chết, thì đến lúc đó chắc chắn anh sẽ không buông tha cho nhà họ Phạm.
Cho dù không thể lật đổ nhà họ Phạm thì cũng có thể gây ra cho nhà họ Phạm rất nhiều phiền phức.
Cho nên, sau khi cân nhắc thiệt hơn, thì Phạm An Quốc không thể không đưa ra quyết định như vậy.
Từ xưa đến nay không biết đã có bao nhiêu con quỷ phải chết oan rồi, thêm một Cao Phong nữa cũng không tính là gì cả.
Mà lúc này, Cao Phong còn không biết âm mưu của Phạm An Quốc đã bắt đầu được tiến hành, bây giờ anh còn đang bận rộn trong khu nhà dành riêng cho quản lý của khu phố thương mại Kiên Thành.
Có thể anh cũng đã nghĩ tới việc, tiếp theo, anh sẽ phải đối mặt với cục diện nguy hiểm nhất.
Cho nên trước khi rời đi, anh muốn cố gắng giải quyết hết mọi vấn đề còn tồn đọng liên quan đến khu phố thương mại Kiên Thành này.
Thương Hồng Thịnh nhận nhiệm vụ trong lúc nguy cấp, bị Cao Phong chỉ định thành phó tổng giám đốc điều hành khu phố thương mại Kiên Thành.