Tuy nhiên, sau khi Cao Phong xoay người trở lại, nhịn không được mà lườm Lê Tiểu Quyền một cái.
Lê Tiểu Quyền này thật là, sao có thể gán ghép anh với Lâm Chí Linh được chứ?
“A, Anh Phong, anh nghe em giải thích, lần đầu tiên gặp mặt, lần hai thành người quen, lần ba liền thành thân thiết, em cũng chỉ là giới thiệu để hai người làm quen một chút thôi mà.” Lê Tiểu Quyền nghé đến bên tai Cao Phong, nhỏ giọng cười nói.
Cao Phong khẽ lắc đầu, thầm nghĩ dù sao ngày mai anh cũng rời khỏi nội thành rồi, về sau cũng sẽ không có cơ hội gặp lại Lâm Chí Linh, vậy nên cũng đành nghe theo Lê Tiểu Quyền.
“Mọi người đều đã đăng nhập hết chưa, nhanh lên nhanh lên nào!” Lê Tiểu Quyền thúc giục mọi người.
Số người đăng nhập hiển thị trên màn hình lớn không ngừng tăng vọt, nháy máy liền lên đến vài triệu người, nhưng con số này vẫn còn chưa dừng lại mà tiếp tục tăng nhanh.
May sao màn hình trên sân khấu đủ lớn, nếu không thì những người đứng đằng sau rất khó có thể quét được mã QR hiển thị trên màn hình.
Tuy nhiên nếu không quét được mã QR trên màn hình, thì cũng có thể chụp mã QR của người đứng trước mình, tóm lại đều rất đơn giản.
“Nhanh nhanh nhanh nào, thời cơ cuối cùng cùng cũng đến, anh Vũ sẽ rút thăm trúng thưởng!”
Lê Tiểu Quyền một tay cầm lấy lòng bàn tay Cao Phong, tay còn lại nắm lấy lòng bàn tay Lâm Chí Linh, trực tiếp đưa tay hai bọn họ chạm vào nhau, sau đó đặt vào một cái hộp đỏ.
“Bùm!”
Hình ảnh trên màn hình lớn nháy mắt liền thay đổi.
Trên màn hình có vô số hình ảnh lì xì màu đỏ đang chuyển động giống như mưa.
Cao Phong chạm vào lòng bàn tay Lâm Chí Linh, cảm thấy vô cùng mềm mại, sau đó liền trực tiếp rút tay về.
“Hừ! Hừ! Lê Tiểu Quyền này, đúng là đồ thần kinh! Thật tức chết mà! Tức chết đi mất!”
Phạm Thanh Nhiên đứng dưới khán đài thấy cảnh tượng như vậy, hận không thể giết chết Lê Tiểu Quyền.
Hình ảnh trên màn hình không ngừng chuyển động, sau đó từ từ chậm rãi dừng lại.
“Ôi, người may mắn nhất hôm nay, người có mã QR là một nghìn tám trăm, là ai vậy?”
Lê Tiểu Quyền nhìn thoáng qua màn hình lớn, sau đó hướng về phía dưới khán đài hô lớn.
“là tôi, là tôi! Ôi, vậy là tôi có thể mua được son Dior, ha ha!”
“Cảm ơn ông chủ Cao, cảm ơn minh tinh xinh đẹp!”
Một cô gái với mái tóc dài, dơ điện thoại di động trên tay lên, sau đó hướng về phía khán đài nói lớn.
“Tôi cũng đâu có ít, tôi được hơn bốn trăm.”
“Ha ha, tôi sáu trăm.”
“Cái gì, tôi mới hai mươi?”
Một triệu phong bì được phát đi, không khí một lần nữa lại trở lên nhộn nhịp như leo lên một đỉnh cao mới.
“Mọi người đừng kêu ít nữa, tôi đây chỉ có ba thôi!”
Thương Tuấn Hồng sắc mặt tối sầm, giơ điện thoại lên quát.
“Ha ha ha! Một triệu lì xì lại có một li xì chỉ có ba điểm, chúc ta nên chúc mừng Thương Tuấn Hồng thôi, trao cho anh danh hiệu người đàn ông xui xẻo!” Lê Tiểu Quyền cao hứng cười ha ha khi thấy người khác gặp chuyện không vui.
Mọi người ai lấy đều cười to.
Tiếp theo, Cao Phong cùng Lâm Chí Linh chọn ra chín lì xì để phát tiếp cho mọi người.
Một lì xì trị giá một triệu, tổng cộng đã hết mười triệu, trực tiếp trao đến tay mọi người.
Hiện tại những người có mặt ở hội trường đã lĩnh được không ít tiền, người ít nhất cũng phải được một trăm nghìn, ai lấy đều cảm thấy mỹ mãn.
Xong xuôi mọi việc, chính là đến tiệc rượu, sau đó sẽ kết thúc.
Cao Phong rời đi trước, đưa Phạm Thanh Nhiên, Lâm Hướng San, cùng với Trần Ngọc Tâm lên xe rời khỏi khu kinh doanh Kiên Thành.
Ba người phụ nữ này luôn được cho về nhà trước.
Trong chiếc xe chở ba cô gái này, không một ai nói câu nào.
Ba người phụ nữ, đều biết tin ngày mai Cao Phong sẽ rời khỏi đây, cho nên tâm trạng của ai cũng không tốt.
Vốn định nói vài lời tạm biệt với Cao Phong, nhưng cả ba người phụ nữ khi ngồi lên trên xa, lại cảm thấy ngượng ngập.
Cao Phong cũng không làm mất thời gian, rất nhanh chở các cô về nhà, sau đó trực tiếp quay lại khu kinh doanh Kiên Thành.