Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3335


“Tôi cho rằng, nếu như ông Trần đã nói với tôi nhiều như vậy, vậy thì nhất định không đơn giản chỉ là muốn giết chết tôi.”


“Cho nên, tôi muốn nghe suy nghĩ thật sự của ngài.”


Lúc nói những lời này, giọng nói của Cao Phong vẫn vô cùng ổn định.


Còn lúc này, Lâm Thừa Khải lại có một loại cảm giác rằng bây giờ, trên người Cao Phong đang tản ra một luồng khí vô cùng uy mãnh.


Luồng khí ấy thậm chí là có thể đối đầu trực tiếp với ông Trần.


Địa vị của hai người bọn họ vốn khác nhau một trời một vực.


Nhưng vào giờ phút này, hai người lại giống như đang ngồi ngang hàng với nhau vậy.


Dường như là địa vị ngang bằng nhau.


Còn Cao Phong sau khi nói xong câu này, vẫn ngồi yên lặng chờ đợi.


Ông Trần lại rơi vào yên lặng lần nữa.


Những điều Cao Phong nói không hề sai chút nào.


Nếu như không phải ông ta đã có sẵn kế hoạch trong đầu thì cần gì phải nói nhảm với Cao Phong nhiều đến thế chứ?


Trực tiếp giết Cao Phong tại chỗ là xong. Như vậy thì chẳng phải là càng đơn giản, dễ dàng hơn sao?


Nhưng bởi vì trong lòng ông ta còn có mục đích khác cho nên mới vạch ra nhiều kế hoạch như vậy để tạo áp lực cho Cao Phong.


Nhưng mà kế hoạch của ông ta lại bị Cao Phong phá tan tành, không nhận được bất kỳ sự đóng góp nào.


“Cậu đúng là phải để tôi nhìn với một con mắt khác xưa đấy.”


Ông Trần nhìn Cao Phong một lúc rồi mới nói một câu đầy ẩn ý.


“Ông Trần quá khen.” Cao Phong hơi cúi đầu.


“Thôi được rồi. Việc đã đến nước này thì tôi cũng nói thẳng luôn.”


Ông Trần lên tiếng, trực tiếp xoay người, đứng qua một bên.


Cứ như vậy, một bản đồ lớn ở sau lưng ông ta hiện ra rõ mồn một.


“Trước kia trong tay cậu không có quyền lực. Cho nên, có một số việc, cậu không thể làm được.”


“Bây giờ, tôi cho cậu có cơ hội nắm giữ quyền lực. Cậu có dám tiếp nhận hay không?”


Ánh mắt ông Trần hơi híp lại, nhìn về phía Cao Phong hỏi.


Ông ta nghĩ rằng, sau khi Cao Phong nghe được câu này, nhất định là sẽ vô cùng kích động cho mà xem.


Dù sao thì được nắm giữ quyền lực trong tay cũng là chuyện là rất nhiều người muốn có.


Lúc tỉnh nắm giữ cả thiên hạ, lúc say gối đầu lên mỹ nhân.


Đổi lại thành bất kỳ một người nào đàn ông bình thường khác, e rằng đều không có cách nào kháng cự lại.


Nhưng mà cho đến tận bây giờ, trong mắt người bên cạnh thì Cao Phong chưa bao giờ là người bình thường.


“Ông Trần, tôi không dám.”


Cao Phong chậm rãi lắc đầu, nhẹ giọng trả lời.


Anh trả lời như vậy đương nhiên là có tính toán của anh.


Nhưng mà sau khi nghe câu trả lời của anh, ông Trần lại khẽ cau mày.


Đáp án này của Cao Phong, ông ta không hề nghĩ đến.


“Cậu cũng không đợi tôi nói hết sao?”


“Cậu có biết, đây là cơ hội duy nhất của cậu không?”


“Hay là cậu cảm thấy, những mánh khóe này của cậu có thể thật sự ép buộc những quan chức cấp cao thay đổi quyết định?”


Ông Trần chống tay lên mặt bàn, trừng mắt nhìn Cao Phong. Trong ánh mắt ông ta mang theo sự áp chế vô cùng mạnh mẽ.


Cao Phong yên lặng mất mấy giây, ở trong lòng thầm phân tích một cách cẩn thận thế cục hiện tại.


Nếu như ông Trần cố ý muốn giết mình thì phải làm sao đây?


Chẳng lẽ anh thật sự phải trở thành một tên phản động, khiến cho đám người Long Chí Minh phải phá sản sao?


Không thể nào như vậy được.


Tác dụng của bọn họ là gây ra ý nghĩ khiếp sợ và tạo thành một cơn bão dư luận.


Cao Phong chưa bao giờ nghĩ rằng bọn họ sẽ thật sự buông tha cho nơi này, từ bỏ nơi này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK