Hiện trường rơi vào một khoảng yên tĩnh.
Càng ngày càng có nhiều người đến bao vây lấy khách sạn Minh Quân.
Còn có khách hàng của mấy khách sạn hay khu mua sắm ở bên xung quanh đều nhìn xuống phía dưới.
Mấy người qua đường không ngừng bàn tán, sự việc phát triển ngày càng hỗn loạn.
Lúc này càng ngày càng có nhiều người biết Cao Phong và Liễu Tông Trạch đã trở mặt thành thù.
Mà nguyên nhân của việc trở mặt thành thù là, Cao Phong cặp kè với người phụ nữ của Liễu Tông Trạch, cắm sừng Liễu Tông Trạch.
Người người truyền miệng, khiến diễn biến của câu chuyện biến thành vô số những phiên bản khác nhau, nhưng chủ đề chính vẫn không bị thay đổi.
Tóm lại, ngày càng càng có nhiều người ở thành phố Hà Nội này cảm thấy bản thân giờ mới nhận ra được bộ mặt thật của Cao Phong.
Phần nhiều là vì trở mặt với anh em, dấy lên một màn than thở.
Bên ngoài hàng chục nghìn binh sĩ, từng chiếc, từng chiếc xe sang trọng đang nhanh chóng được lái đến đây.
Các thành viên của Khối tập đoàn Đế Phong, Long Chí Minh, Liễu Gia Bình, Vũ Hoàng Lê, và rất nhiều người khác đều nghe được tin mà xông đến đây.
Cuối cùng, ngay cả Lâm Vạn Quân cũng phải hoảng hốt và chạy ngay đến hiện trường.
Chuyện này càng ngày càng trở nên rắc rối, hoàn toàn không thể thu dọn cục diện.
Tuy nhiên, cho dù là Lâm Vạn Quân hay những người khác cũng đều đứng từ xa quan sát, không có ý định đi vào trong.
Lúc này giữa Cao Phong và Liễu Tông Trạch như có một sợi dây căng thẳng nối lấy hai đầu.
Chỉ có hai người họ mới có thể giải quyết.
Nếu người khác tùy tiện can thiệp thì có thể sẽ phản tác dụng.
Một khi sợi dây đó bị đứt, chắc chắn nơi đây sẽ rơi vào một cuộc hỗn chiến và mất kiểm soát.
“Anh Phong, xin anh cho chúng tôi một lời giải thích!”
Người đàn ông vạm vỡ bước tới và hét vào mặt Cao Phong.
Hàng chục nghìn người cũng như rất nhiều người xung quanh đều nhìn về phía Cao Phong đang đứng trên bậc thềm.
Cao Phong đứng trên bậc thang nhìn xuống xung quanh, nhìn chằm chằm vào tất cả những người ở hai bên phía dưới.
Sau đó, anh từ từ di chuyển.
“Không có lời giải thích nào hết.” Cao Phong nhẹ giọng nói.
“Anh!” Người đàn ông vạm vỡ sửng sốt, sau đó khẽ nghiến răng.
Liễu Tông Trạch trừng mắt nhìn Cao Phong, cắn chặt hàm răng phát ra tiếng kêu kẽo kẹt.
“Tốt! Cám ơn các cậu đã cho tôi được diễn một vở anh em trở mặt thành thù.” Cao Phong vừa bước đi vừa vỗ nhẹ hai bàn tay vào nhau.
“Cao Phong, chẳng lẽ anh không thấy hổ thẹn chút nào sao, việc này không phải đều do anh gây nên sao?” Liễu Tông Trạch gọi thẳng tên của Cao Phong.
Cao Phong hơi dừng chân sau đó nhìn về phía Liễu Tông Trạch, vài giây sau mới chậm rãi thu lại ánh mắt.
“Cộp, cộp.”
Cao Phong nhẹ nhàng cất bước, đi tới trước mặt Liễu Tông Trạch.
Sau đó chầm chậm vươn tay ra nắm chặt lấy nòng súng của súng tiểu liên, nhắm ngay vào trán của mình.
“Tôi gây ra thì làm sao? Cậu có thể nổ súng.” Cao Phong từ tốn nói.
“Phù!”
Trong hiện trường, từng tiếng, từng tiếng hít vào thật sâu vang lên.
Long Tuấn Hạo càng trừng to hai mắt, trong lòng hoang mang không ngớt.
Bây giờ Liễu Tông Trạch đã mất đi lý trí, Cao Phong còn muốn làm cái gì đây?
Đám người Lâm Vạn Quân đang đứng ở chỗ rất xa, nhưng ánh mắt vượt qua vô số đầu người cũng đã nhìn rõ được cảnh tượng đang diễn ra trên bậc tam cấp.
“Không được, không được, tôi phải qua đó ngay bây giờ, Tông Trạch nhất thời hồ đồ, tôi phải đi khuyên nó!” Liễu Gia Bình vô cùng luống cuống, vội vàng muốn đi vào đó.
“Đứng lại.” Tiếng quát lớn của Lâm Vạn Quân vang lên.
“Lão Lâm Quân, Tông Trạch nhất thời hồ đồ, đây tuyết đối không phải ý định ban đầu của nó.”