Trát La suy nghĩ một chút, sau đó lên tiếng khuyên Cao Phong hãy mau rời khỏi đây.
“Tôi không đi, tôi cũng sẽ ở lại đây.”
“Cậu nói không sai, chúng ta thật sự cần phải thăm dò Hoa Kỳ một chút.”
“Chuyện này cứ để tôi làm đi.”
Cao Phong khẽ khoát tay một cái, ngăn chặn sự khuyên ngăn của mọi người dành cho anh.
“Được rồi!”
Mấy người có mặt ở đó không biết làm sao gật đầu một cái, sau đó im lặng đứng tại chỗ chờ đợi.
Cao Phong khoanh hai tay đứng phía trước, nhóm người Long Tuấn Hạo đứng ở phía sau, phía sau nhóm người Long Tuấn Hạo là hơn ba trăm ngàn chiến sĩ của Phong Hạo đang đứng thẳng tắp tại chỗ.
Gió trên đồng bằng nơi Tây Vực đìu hiu xơ xác, tất cả mọi người đều giữ yên lặng. Trông như có một luồng sát khí lạnh như băng vô hình đang tồn tại ở đó.
Mà những thành viên của các đoàn lính đánh thuê kia cũng đã nhận được tin tức, vì thế càng lúc càng trở nên bành trướng hơn.
“Ha ha ha ha! Ngày tàn của các người đến rồi đấy!”
“Trận oanh tạc ban nãy làm các người cảm thấy thoải mái rồi chứ? Mới vừa rồi chắc hẳn các người đã cảm thấy rất thoải mái rồi đúng không, thế thì lát nữa tôi sẽ cho các người chết thảm!”
“Chờ một lát nữa đi, tôi sẽ khiến các người phải quỳ xuống gọi một tiếng cha!”
Lúc này có rất nhiều tên lính đánh thuê lại lần nữa tiến lên phía trước thu hẹp khoảng cách, sau đó lại bắt đầu lớn tiếng giễu cợt nhóm người Cao Phong đang đứng ở kia.
Sắc mặt Cao Phong cũng không hề thay đổi, chỉ yên lặng đứng một chỗ chờ đợi.
Điều mà anh cần bây giờ chính là đợi tới khi người của phía Hoa Kỳ tới đây, sau đó anh sẽ thăm dò ý tứ của những người đó.
Còn về phần những người kia đang đứng giễu cợt, từ đầu tới cuối Cao Phong cũng không thèm để ý đến những người đó.
Những người không có chút bản lĩnh gì chỉ có thể trở thành con chốt thí của những người khác.
Xu hướng năm nay là trở thành những con chốt thí trong ta người khác sao?
Thật ra thì việc này cũng thật sự vô cùng dễ dàng, thế nhưng sự dễ này lại là mang sinh mạng của mình ra làm giá đỡ!
Thời gian từng giây từng phút bắt đầu trôi qua.
Trong suốt quá trình này, sự giễu cợt của những tên lính đánh thuê kia cũng không hề dừng lại.
Hơn nữa bọn họ còn thay đổi luân phiên, hết nhóm này đưa ra lời giễu cợt thì lại tới một nhóm khác.
Còn bên phía Cao Phong, tất cả mọi người đều cố gắng nhẫn nhịn.
Thế nhưng sự tức giận của các chiến sĩ Phong Hạo lại lần nữa tăng lên từng chút từng chút một.
Không lâu lắm đằng xa xuất hiện một nhóm người vô cùng lớn.
Cho dù không cần dùng ống nhòm cũng có thể nhìn thấy rõ một nhóm đông nghịt người.
Tất cả những người đó đều di chuyển bằng những chiếc xe tải quân sự, không có bất kì một người nào đi bộ cả.
Vô số xa đang chạy cùng nhau, trông vô cùng khí thế.
Ban nãy Hoa Hồng nói có một trăm năm chục ngàn người thật sự là đã nói bớt đi rồi.
Nhìn số người ở phía kia có khi lên đến hai trăm ngàn người.
Không lẽ Hoa Kỳ định hôm nay sẽ nuốt chửng cả khối tập đoàn Phong Hạo đấy sao?
Cao Phong nhíu mày một cái, sau đó lại lấy điện thoại ra lần nữa, nhanh chóng gọi điện cho trợ lý Trương.
Thời gian đã trôi qua lâu như thế, các chiến sĩ và binh đoàn của Hoa Kỳ cũng đã đến cả rồi thế mà sao anh ta vẫn còn chưa làm gì hết?
“Xin chào quý khách, thuê bao quý khách đang gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau.”
Điện thoại đã được kết nối, sau đó truyền tới âm thanh nhắc nhở của hệ thống, khiến Cao Phong cảm thấy vô cùng khó chịu.
Bây giờ là lúc nào rồi, cái tên trợ lý Trương này rốt cuộc đang làm gì thế?
“Anh Phong, anh ta muốn bị ăn đòn đây mà!”
“Hoa Kỳ điều nhiều người tới đây như thế, chắc chắn là muốn cùng chúng ta giao đấu.
Long Tuấn Hạo nuốt nước bọt một cái, sau đó quay đầu nhìn về phía Cao Phong.
Cao Phong nhíu mày, trong lòng anh thật sự không muốn đánh chút nào.
Đối mặt với những kẻ xấu trộn lẫn những kẻ gian ở Tây Vực này, Cao Phong còn có can đảm để đánh liều một phen.