“Long Tuấn Hạo, anh muốn tìm cái chết đúng không!”
Giọng nói lại vang lên, sau đó một bóng người yêu kiều đi đến bên cạnh Kim Tuyết Mai.
Long Tuấn Hạo lập tức ngậm miệng lại, kinh ngạc sờ sờ cái đầu trọc lốc của mình, sau đó quay người đi vào máy bay trực thăng, không dám….nói thêm nửa chữ.
“Anh Long, có chuyện gì thế? Anh sợ cái gì vậy?” Phi công trực thăng có chút khó chịu hỏi.
“Chết tiệt, tôi có thể không sợ sao? Kia là em gái của chị dâu Tuyết Mai, chính là em vợ của anh Phong đó.”
“Bất cứ khi nào cô ấy chỉ thẳng mặt tôi mà mắng mỏ, tôi đều phải ngoan ngoãn nghe sao?”
Long Tuấn Hạo ồm ồm nói xong, lại còn rụt cổ lại, như thể trong đầu gặp ác mộng.
Đùa sao.
Chỉ là một cái tát của Kim Vũ Kiên thôi, không đến nỗi đi tìm cái chết đấy chứ.
Những người khác lập tức bật cười, Cao Phong bất lực lắc đầu, lúc này dừng chân lại.
Cô gái từ phía sau Kim Tuyết Mai bước đến đúng là Kim Vũ Kiên, mà Cao Tử Hàn cùng với mấy cô gái khác nữa cũng chạy theo sau.
Kim Vũ Kiên và Cao Tử Hàn đều mặc lên bộ lễ phục phù dâu, thoạt nhìn cũng xinh đẹp đến động lòng người.
Ngoài ra còn có bảy cô gái khác cũng trong trang phục phù dâu đi đến.
“Em nói này chị gái, sao chị cứ như vậy thế?”
Chúng ta vừa có một cuộc họp, sao chị lại tự ý chạy ra ngoài một mình như thế?”
“Nào chị đừng có như vậy, nhanh trở về cho em. Hôm nay cô dâu này không dễ bị đưa đi như thế!”
Kim Vũ Kiên cười hì hì, sau đó lập tức lôi kéo Kim Tuyết Mai đi vào trong nhà.
Kim Tuyết Mai không còn cách nào, nhưng cô biết kết hôn không thể không có ồn ào náo nhiệt nên đành thuận theo để Kim Vũ Kiên lôi đi.
“Này…”
Cao Phong chứng kiến cô dâu của mình bị người ta cứ thế lôi đi, nhưng hết lần này đến lần khác không thể nổi giận, trong lòng thực sự bị nghẹn cục tức này rồi.
“Ha ha, anh Kình Thiên, đừng nói rằng em gái không đối xử tốt với anh.”
“Em sẽ không nói cho anh biết là em đã đặt một chậu nước lên cửa phòng của chị Tuyết Mai đâu….”
Cao Tử Hàn ha ha cười, một tay đóng cửa phòng lại, hơn nữa còn trực tiếp khóa trái bên trong.
Chó má!
Cao Phong cùng đám người trợn tròn mắt đứng tại chỗ.
Đây có phải là cửa ải của Kim Vũ Kiên và những người khác?
“Anh Phong, bình tĩnh….”
Liễu Tông Trạch đi đến với vẻ mặt bàng hoàng.
Nói tới chuyện này, bọn họ không hề có kinh nghiệm gì hết!
Dù sao cũng chỉ biết, tình hình chung là phù rể sẽ bị hứng chịu rất thảm.
“Còn phải đặc biệt bình tĩnh sao, phía sau anh Phong còn hàng nghìn phù rể, sao phải sợ mấy cô gái này, xông vào đi!”
Long Tuấn Hạo ở trên cao hét lớn một tiếng, sau đó nói: “Mau tiếp đất nhanh lên, để tôi đi xuống phá cửa.”
Máy bay trực thăng nhanh chóng hạ cánh, Long Tuấn Hạo trực tiếp nhảy xuống dưới, sau đó nói lớn:
“Anh Phong, nhanh lên đi, sắp tới giờ lành rồi, cẩn thận kẻo chậm trễ thời gian!”
Long Tuấn Hạo vỗ vỗ cái đầu trọc của mình, rồi nhanh chân lao về phía cửa.
Cao Phong ngập ngừng hai giây, sau đó thoải mái cười, nói: “Đến đây, các anh em. Hôm nay đạp cánh cửa này cho tôi, phá cái nhà này cho tôi, mang vợ của tôi cướp về đây!”
“Ha ha! Khí thế gớm!”
“Tránh ra, để tôi đạp một cước!”
“Tốt, tháo cửa xuống.”
Ngay lập tức, hơn một nghìn phù rể mặc âu phục đen tràn về phía cổng.
“Đến nào, hôm nay tôi sẽ dùng cưỡng chế để cướp cô dâu!”
Long Tuấn Hạo trầm giọng xuống, tung một cước đạp về phía cửa.
“Rầm! rầm!”
“Đến đây, dùng sức mạnh hơn một chút.”
Chẳng mấy chốc, hàng nghìn phù rể đã vây kín chật cả cửa nhà.