Lúc này bọn họ đều đã đắc tội nhà họ Phạm, cho nên cũng coi như chân chính buộc vào chung một chỗ.
“Tôi biết mọi người chắc chắc có lo lắng, cho nên tôi ở đây để đảm bảo với mọi người, chỉ cần tôi còn ở đây thì tuyệt đối sẽ không để nhà họ Phạm đối phó với mọi người.”
“Nhà họ Phạm muốn đối phó trước hết chỉ có thể đối phó với tôi, muốn bỏ qua tôi đi đối phó với mọi người, tôi chính là người đầu tiên không đồng ý.
Lời nói này của Cao Phong như một liều thuốc trấn an cho nhà nhà Lê, Thương, Lâm.
cha người bọn họ đều vô cùng cảm động, lúc này lấy trà thay rượu, kính Cao Phong mọt chén.
“Ngài Phong, bước tiếp theo ngài định làm gì?” Thương Hồng Thịnh hỏi.
Cao Phong vuốt chén trà trong tay, suy nghĩ một chút nói: “Hiện tại coi như chún ta đã cầm được miếng bánh ga to ở trong tay.”
“Nhưng mà có thể cằm cự được hay không thì phải xem vào cha lĩnh của chúng ta.”
Nghe Cao Phong nói như vậy, đám người cũng khẽ gật đầu.
Lo lắng của Cao Phong, đương nhiên bọn họ có thể hiểu được.
Cây có mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ.
Một câu ‘cây to đón gió’ có thể giải thích được tình huống trước mặt.
Cao Phong đang đứng ở đỉnh của gió to, nếu như có thể ổn định, vậy thì chính là chân chính đứng ở trên đỉnh cao.
Nếu như không vững, vậy thì chắc chắn sẽ ngã xuống.
Luôn có những người tham lam, cho dù bí quá hóa liều nhưng cũng nguyện ý đánh cuộc một phen.
“Ngài Phong, ngìa có tính toán gì?” Lý Khải Kiệt cũng hỏi một câu.
“Ba gia tộc Lê, Thương, Lâm, còn có công ty của Tổng giám đốc Duệ, cùng tập đoàn Hà Đô của ngài Jason đều có thể vào khu thương mại Kiên Thành.”
“Ngày mai, tôi sẽ dọn trống vị tí cốt lõi nhất để mọi người dọn vào.”
“Còn có việc quản lý khu thương mại Kiên Thành cũng để cho mọi người đến tiến hành.” Cao Phong nói sơ bộ kế hoạch trong lòng.
Đây không phỉa phân bánh ga to mà là phân công nhiệm vụ.
Trước mắt, vẫn chưa đến lúc phân bánh ga to.
“Ngài Phòng, ngài thật sự muốn giao cho chúng tôi quản lý?” Lâm Đống trừng lớn mắt hỏi.
Bọn họ vốn cho là trước đó Cao Phong chỉ thuận miệng nói, ai mà ngờ Cao Phong lại thực sự tính toán như vậy.
Cái khu thương mại Kiên Thành này là do Cao Phong tốn bảy mươi nghìn tỷ mới có thể lấy được!
Mà bây giờ, anh lại tin tưởng bọn họ như thế, không chút do dự muốn giao cho bọn họ.
Điều này, thật khiến cho người ta vô cùng cảm động.
“Tất nhiên, mọi người đối xử chân tình với tôi, tôi cũng đồng dạng sẽ không bạc đãi mọi người.”
“Ngày mai, buổi chiều đi, đợi lát nữa chúng ta sẽ đi xem qua tình huống một chút, sau đó dùng thời gian ngắn nhất biến khu thương mại Kiên Thành thực sự trở thành sản nghiệp của chúng ta, hoàn toàn bị chúng ta kiểm soát.”
“Đến lúc đó, chúng ta sẽ bắt đầu bước tiếp theo.” Cao Phong uống một hớp trà nói.
“Ngài Phong, tôi cả gan hỏi một câu, bước tiếp theo kế hoạch chính là gì?” Thịnh Hồng Thương rót thêm trà cho Cao Phong.
“Tập hợp tất cả các thế lực, chỉ kiếm vào nhà họ Phạm.” Cao Phong không chút do sự trả lời.
Cao Phong vô cùng chờ mong cảnh tượng tất cả các thể lực bao vây xung quanh nhà họ Phạm.
Lúc anh vây giết đảo trung tâm nhà họ Cao nhà họ Phạm muốn ngăn cản, vậy trước tiên anh sẽ vây giết nhà họ Phạm, ép bọn họ cúi đầu rồi lại nói.
Hít!
Ngoại trừ Lỗ Duệ cùng Lý Khải Kiệt, cha người Thương Hông Thịnh đều hít sâu một hơi,
Cao Phong đang muốn tiêu diệt nhà họ Phạm sao?
Giữa anh và nhà họ Phạm rốt cuộc có thù oán gì?
Vẫn là nói, anh chỉ đơn thuần muốn đánh chiếm một mảnh giang sơn ở Thủ Đô?
Vậy sau khi anh diệt nhà họ Phạm xong, anh có tiếp tục trèo lên không?
Trong lòng cha người Thương Hồng Thịnh vừa khiếp sợ, vừa khó hiểu, lại có chút mong chờ.
Mỗi người, ai cũng muốn đứng ở vị trí cao hơn.
Đồng thời Cao Phong cũng đang tay không vẽ vẽ cho bọn họ một chiếc bánh nướng, để bọn họ thấy một hy vọng lớn lao.
Cho nên, trong lòng bọn họ vô cùng chờ mong.