Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1836


“Oa! Đẹp trai quá đi!” Có rất nhiều cô gái nhỏ giọng nói, họn họ không nhịn được than thở.


Mà cô gái mặc áo đen cũng gật đầu đồng ý, nhỏ giọng nói: “Đúng là người đàn ông như vậy rất đẹp trai, nhưng không biết anh ta có gánh vác được hậu quả của việc này không.”


Rất nhiều người cũng dám làm chuyện này.


Nhưng nếu họ không có năng lực chống trả thì không có cách nào gánh vác hậu quả của minh, cuối cùng vẫn sẽ bị đám người kia dạy dỗ thôi.


“Anh dám đánh tôi! Vệ sĩ! Vệ sĩ!”


Cuối cùng Lê Tiểu Quyền cũng phản ứng lại chạy về phái Cao Phong tức giận mắng anh, sau đó hét gọi vệ sĩ đến.


Nhưng mà ở trong đại hội đỏ thạch thì người không có nhiệm vụ không được phép vào, nên vệ sĩ của anh ta không có ở trong này.


Dù biết mình không pahir là đối thủ của Cao Phong nhưng vì mặt mũi nên Lê Tiểu Quyền vẫn chạy về phái Cao Phong định đánh anh.


“Bộp!”


Cao Phong không nói câu nào, anh tát một phát nữa nên mặt anh ta.


Một cái tát này, tát chính xác vào mặt Lê Tiểu Quyền, lam mặt của anh ta bị đánh nghiêng sang bên cạnh.


Trong lòng Lê Tiểu Quyền rát tức giận, ở đây anh ta đã bị Cao Phong tá hai cái.


Một cái đầu tiên Cao Phong tát anh ta ở trên chuyến tàu hỏa kia.


Món nợ đó anh ta chưa kịp đòi lại thì Cao Phong đã tát anh ta thêm hai cái, chuyện này làm sao anh ta có thể nhẫn nhịn được?


“Tao muốn giết chết mày!” Lê Tiểu Quyền xông đến một lần nữa.


Những mà anh ta lại bị nếm mùi vị cái tát thứ ba của Cao Phong.


Từ sức mạnh và tốc độ của Cao Phong thì Lê Tiểu Quyền không bao giờ có cơ hội chạm được vào người của Cao Phong.


Mà từ đầu đến giờ bước chân của Cao Phong không dừng lại, thâm trí lúc anh tát Lê Tiểu Quyền anh cũng không dừng chân lại.


Động tác của anh rát tùy ý, giống như đáng đánh một con ruồi vậy.


Người tinh mắt có thể nhìn ra nếu Cao Phong muốn đánh Lê Tiểu Quyền thì đã đánh cho Lê Tiểu Quyền đến lỗi cha mẹ anh ta cũng không nhận ra, hai người bọn họ không ở cùng một đẳng cấp.


Thấy bên này xảy ra chuyện, bảo vệ xung quanh cũng bắt đầu đi đến.


“Đi về thoi.” Vẻ mặt Thương Tuấn Hồng khó coi nói.


Đánh chó thì phải nhìn mặt chủ, Lê Tiểu Quyên này là con chó của Thương Tuấn Hồng anh ta, hôm nay lại bị Cao Phong đánh trước mặt nhiều người như vậy, chẳng phải là đang đánh vào mặt anh ta à!


Nhưng mà bây giờ không phải là lúc nói chuyện này, dù sao bối cảnh đằng sau đại hôi đổ thạch rát khủng khiếp bọn họ không dám chọc vào.


“Cậu Hồng, anh ta dám đánh tôi!” Trong lòng Lê Tiểu Quyền rất không cam lòng.


“Tôi bảo cậu đi về!” Thương Tuấn Hồng hừ lạnh một cái, giọng nói cũng lớn hơn một chút.


Lê Tiểu Quyền xoa gò má, sau đó xoay người đi về phía Thương Tuấn Hồng, anh ta phải tạm thời nuốt cục tức này xuống.


Nhưng mà anh ta luôn ghi nhớ mối thù này với Cao Phong, nen những thứ khác anh ta sẽ tính sổ với Cao Phong một lúc.


Nếu không phải đang ở đại hội đổ thạch thì anh ta đã bắt tay với Thương Tuấn Hồng để đối phó với Cao Phong và Khổng Duệ Chí.


Cao Phong không quan tâm đến mấy câu nói uy hiếp kia của Lê Tiểu Quyền kia với mình lắm, anh chỉ bước lên đài cắt đá.


Khổng Duệ Chí cầm trên tay là hai viên đá thô mà Cao Phong đã chọn, Cao Phong cầm trong tay chính là khối nguyên thạch bé mà anh chọn lúc đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK