Chương 1037: Điều Này Có Tính Là Cảnh Cáo Không
CHƯƠNG 1037: ĐIỀU NÀY CÓ TÍNH LÀ CẢNH CÁO KHÔNG
Mục Uyển theo sau Hoa Cẩm Vinh vào trong , Hoa Cẩm Vinh đuổi mọi người, hỏi Mục Uyển: “Hạng Thịnh Duật muốn làm Hoàng đế, đúng không, chuyện trong nước hồi trước, tôi hơi nghi ngờ.”
“Muốn làm Hoàng đế, sao chỉ có Hạng Thịnh Duật, bên phủ nhà họ Hoa, e là dã tâm không dưới anh ấy đâu.” Mục Uyển nói.
Hoa Cẩm Vinh mở to đôi mắt xanh: “Cô nói Hoa Quan Lâm , không thể nào, anh ta không có năng lực đó.”
“Anh ta không có năng lực đó, là chúng ta cho là vậy, nhưng anh ta không cho là như thế, anh có biết sau màn ám sát Hình Thiên, là ai không?” Mục uyển hỏi.
“Không phải Hạng Thịnh Duật?”
“Anh ấy không phải là đứa ngốc, viên đạn nhà mình, ở dưới tình huống bạn gái anh ấy tiếp đãi, thấy thế nào cũng giống gậy ông đập lưng ông, tôi có người làm chứng, có thể chứng minh liên quan tới nhà họ Hoa.” Mục Uyển bình tĩnh nói.
Hoa Cẩm Vinh suy tư, ngồi trên ghế, ánh mắt hoảng sợ: “Sao có thể thế được, người của tôi, hóa ra phản bội tôi.”
Mục Uyển ngồi đối diện Hoa Cẩm Vinh, nói: “Nhà họ Hoa, vốn là hoàng thất, nhiều năm trước bị nhà họ Hạng đè nặng, họ vẫn cảm thấy anh không có năng lực gì, muốn giữ lại chi lớn, nếu không phải nghĩ như vậy, vì sao nổ súng trong Hoàng cung của anh, không phải bất lợi cho anh ư?”
“Cô thật sự có chứng cứ?” Hoa Cẩm Vinh nói.
“Tôi thật sự không có chứng cứ, nhưng” Mục Uyển tạm dừng.
“Nhưng cái gì?” Hoa Cẩm Vinh hỏi.
“Nếu chứng minh là nhà họ Hoa làm, vậy nhà họ Hoa sẽ không hay, thế lực của ngài sẽ giảm bớt, bên Hạng Thịnh Duật sợ là cũng nhân cơ hội này, bất lợi với ngôi vị Hoàng đế của ngài.” Mục Uyển phân tích.
“Vốn tôi cũng không nghĩ thế, muốn mượn cơ hội diệt trừ nhà họ Hạng, đến bây giờ, tôi còn chưa thẩm vấn Hạng Thịnh Duật, chỉ nhốt anh ta, nếu tôi gọi Hạng Vũ Thái vào cung.” Hoa Cẩm Vinh nói bình thường, chợt nhớ tới, Mục Uyển cũng coi như người nhà họ Hạng, không nói hết.
Mục Uyển cũng hiểu rõ, quả nhiên Hoa Cẩm Vinh muốn dùng cơ hội này, diệt trừ Hạng Vũ Thái.
Cậu mà biết, chắc là buồn lắm.
Cô cũng không vạch trần Hoa Cẩm vinh, nói: “Dù là Hạng Thịnh Duật thắng lợi hay là bên Hoa Quan Lâm bên kia thắng, anh đều tránh được trách nhiệm, kéo anh xuống ngựa, là mục đích cuối cùng của họ.”
“Vậy tôi nên làm thế nào?” Hoa Cẩm Vinh nhận ra được chuyện nghiêm trọng.
“Để song phương kiềm chế lực lượng, án kiện này, không thể có kết quả.” Mục Uyển nói.
“Ừm, cô nói đúng, nhưng chuyện phức tạp, chốt lại kết quả mới có thể an lòng dân.” Hoa Cẩm Vinh suy ngẫm nói.
“Nếu sau đó không truy cứu Hình Thiên thì sao?” Mục Uyển hỏi.
“Nếu anh ta không truy cứu thì tốt nhất, vậy có thể thoải mái giải quyết vấn đề.” Hoa Cẩm Vinh dấy lên hy vọng.
“Vấn đề là, chuyện ám sát Tổng thống, trong lúc đó đã truyền đi cả nước, cũng không phải một mình anh ta, tôi nghĩ Thiên tới tìm anh, là xem anh là bạn bè, tôi cảm thấy có mấy tình hình trong nước cần cho Quốc vương biết.”
“Tình hình trong nước gì?” Hoa Cẩm Vinh hỏi, thật ra anh ta biết.
“Trong nước, trước kia là người nhà họ Thẩm ở, do Hình Thiên, Thẩm Diên Dũng xuống đài, nhưng Sở Dã Bạch người nhà họ Thẩm bồi dưỡng, nghe nói cậu ta làm đám hỏi với Hoa Nhi?” Mục Uyển cố ý hỏi, để Hoa Cẩm Vinh tin, người nhà họ Hoa đối với anh ta, cũng không trung thành.
“Hình như tôi từng nghe chuyện này, vậy thì sao?”
“Như nhà họ Hoa là kình địch nhà họ Hạng, đối thủ cạnh tranh ngầm của Hình Thiên là Sở Dã Băng, nếu Hoa Quan Lâm lên đài, chắc chẵn sẽ đỡ Sở Dã Băng, nên Sở Dã Băng sẽ không hy vọng giải hòa.
“ Mục Uyển phân tích.
Hoa Cẩm Vinh suy tư quay về, đi tới đi lui trong phòng.
Mục Uyển biết anh ta đang tự hỏi, cũng không quấy rầy, việc cô nên làm, có thể nói, có thể làm đã làm, còn những thứ khác, chỉ có thể đợi Hoa Cẩm Vinh nghĩ thông suốt.
Nếu anh ta không nghĩ ra, cô sẽ nói nhiều lần, chỉ làm người ta cảm thấy cô có mục đích, mất nhiều hơn được.
Hoa Cẩm Vinh nhìn về phía Mục Uyển: “Cô cảm thấy nên làm thế nào mới làm nước bên kia không truy cứu nữa?”
Mục Uyển nhìn về phía Hoa Cẩm Vinh: “Xem hai hai nước lúc đó phối hợp, có thể để nước bên kia không truy cứu, cũng có thể làm mức tổn thất của Quốc vương ngài xuống thấp nhất.”
“Chuyện này tôi cho cô đi làm, cô làm thành, nếu để Hình Thiên không truy cứu, cô là công thần đất nước, tôi ban thưởng cô là mợ chủ An Ninh.”Hoa Cẩm Vinh nói.
Gần tới trăm năm nay, trong nước tổng cộng mới chỉ có hai vị mợ chủ, một mợ chủ trong đó là mợ chủ Trữ Lan bộ ngoại giao, hưởng thụ bổng lộc quốc gia: “Được, tôi sẽ dùng hết sức.”
“Bên Hạng Thịnh Duật, cô có muốn gặp mặt chút không?” Hoa Cẩm Vinh hỏi.
Mục Uyển lắc đầu, vuốt cằm: “Vậy Hoàng thượng, tôi đi trước.”
Hoa Cẩm Vinh gật đầu: “Chú ý an toàn, nhất định tôi sẽ bắt được người vừa rồi muốn ám sát cô.”
“Ngài không bắt, tôi cũng đoán được là ai, bắt được, càng liên lụy không rõ, như cậu tôi nói, chúng tôi muốn nhìn thấy là hòa bình, không phải nội chiến, nên tôi hy vọng tài năng của ngài ở vị trí này thật lâu dài, tam giác to lớn, là mối quan hệ tốt nhất và an toàn chắc chắn.” Mục uyển nói.
“Tôi hiểu, người kia tôi không bắt được, bây giờ để họ cố ý thả.” Hoa Cẩm Vinh nói, phân phó đi ra ngoài.
Sắc mặt Mục Uyển không đổi, trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm một hơi, cũng coi như trận chiến mở màn báo cáo thắng lợi.
“Lần này tôi về nước, còn phiền ngài chính thức ký văn kiện cho bộ ngoại giao. Nếu có thể, tôi muốn mau chóng đi.” Mục Uyển nói.
“Rồi, tôi biết rồi, bây giờ tôi gọi điện thoại cho mợ chủ Trữ Lan.” Hoa Cẩm Vinh nói.
Mục Uyển vuốt cằm: “Tôi đi về trước, chờ tin tức.”
Trên đường cô về, nhận được cuộc điện thoại mợ chủ Trữ Lan gọi tới.
“Tiền mợ chủ Tổng thống, đúng là thủ đoạn hay, tôi không theo kịp.” Mợ chủ Trữ Lan mỉm cười nói, đầy ý ám chỉ, dường như đã viết điều gì, cố tình không nói rõ, dùng nụ cười che dấu tất cả cảm xúc.
“Tôi chỉ hy vọng quốc gia hòa bình, cố gắng chút sức lực nhỏ yếu của tôi, có được hay không tôi cũng không thể xác định.” Mục Uyển cũng không giả vờ, giả vờ với người thông minh sẽ làm cô cảm thấy dối trá và giả dối.
“Cô thành công rồi, thủ tục tôi đã làm giúp cô ổn thỏa, tôi phái cho cô một trợ lý, cô ta chắc có thể giúp đỡ cô rất nhiều, cô nắm chắc văn kiện, bên tôi đã liên lạc với nước bên kia, xác định máy bay tám giờ tối cho cô.” Mợ chủ Trữ Lan nói giải quyết việc chung.
Cô không cần trợ lý, mợ chủ Trữ Lan cho cô trợ lý, trên cơ bản là giám thị, nhưng cô không cần, chẳng khác nào nói thằng cô đề phòng mợ chủ Trữ Lan, về sau cô còn muốn làm việc bên Bộ ngoại giao, còn chưa phải lúc đắc tôi mợ chủ Trữ Lan.
“Cám ơn ngài trợ giúp tôi, có chuyện gì tối sẽ báo với ngài.” Mục Uyển khách sáo nói.
“Hâm Ưu nhà tôi, nếu học được cô bình thường trầm ổn, tôi cũng sẽ không quan tâm mưu lược của cô lại làm tôi khiếp sợ, chúc cô thuận buồm xuôi gió, sau khi về, tôi chuyển chính thức cho cô.” Mợ chủ Trữ Lan khách sáo nói, cúp điện thoại.
Một từ quan tâm, dùng rất tốt.
Bà ta ám chỉ, đụng tới chuyện Phó Hâm Ưu, bà ta sẽ nhúng tay.
Điều này có tính là cảnh cáo không