Chương 138: Đã Lâu Không Gặp, Cố Lăng Kiệt
CHƯƠNG 138: ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP, CỐ LĂNG KIỆT
Đều nói, thời gian là liều thuốc tốt nhất để quên đi đau khổ.
Vậy để quên đi nỗi đau cần bao lâu đây?
Để quên đi một người lại cần bao lâu nữa?
Cô sau này nên đi đường nào, mới là con đường đúng đắn?
Một người, trải qua biết bao nhiêu công việc, mới có thể tìm thấy công việc phù hợp nhất với mình?
Cô muốn ra nước ngoài, đi học tập, học tâm lí học.
Cô biết, bản thân bị bệnh rồi, một căn bệnh rất nặng về tâm lí.
Cô không thể dựa vào người khác, cô chỉ muốn dựa vào bản thân, tự chữa trị, tự chuộc lại.
Xuất ngoại, cần một số tiền rất lớn, trường học, cũng không thể tùy tiện ai muốn vào cũng được.
Tâm lí học của Mỹ tiên tiến hơn nước A rất nhiều.
Nó xâm nhập vào Mỹ sớm hơn nước A 20 năm, phòng khám tâm lí đã sớm phổ biến khắp cả nước.
Họ khám tâm lí phổ biến như bị cảm thì uống thuốc vậy.
Sai khi cô ra viện, gọi điên thoại cho Mộc Hiểu Sinh, bày tỏ muốn ra nước ngoài, muốn đi đào tạo chuyên sâu ở trường đại học tâm lí tốt nhất nước Mỹ, hi vọng viện trưởng Mộc có thể sắp xếp, sau khi học xong, cô sẽ vào làm viẹc ở viện nghiên cứu tâm lí của Mộc Hiểu Sinh.
Mộc Hiểu SInh rất sảng khoái, liền đáp ứng cô.
Đầu năm,
Bạch Nguyệt làm thủ tục tạm rời công tác ở viện kiểm sát, vào làm ở viện nghiên cứu của Mộc Hiểu Sinh.
Cô vốn dĩ học rất tốt, thi IELTS dễ như trở bàn tay.
Ngày mùng 3 tháng 3,
Cô làm xong tất cả thủ tục, bay đến nước Mỹ, tiễn bay có Mộc Hiểu Sinh, Lưu San, và cả… Tô Khánh Nam.
“Số điện thoại lưu chưa, đến bên đó, bạn học của tôi sẽ đón tiếp cô, sắp xếp kí túc xá và thủ tục nhập học cho cô, người Mỹ cởi mở. Họ rất thích con gái nước A.” Mộc Hiểu Sinh ý vị sâu xa nhắc nhở.
Bạch Nguyệt cười, “Anh sợ tôi tìm một người chồng ở bên đó rồi không quay về sao? Yên tâm, trên hợp đồng đã nói rất rõ ràng, sẽ làm công cho anh 5 năm, tôi sẽ không trốn không về đâu.”
“Tiểu Bạch, cậu nhớ là sang bên đó rồi, mỗi tuần đều phải gọi video với mình, mình ở bên này nếu được nghỉ 1 tháng sẽ sang Mỹ tìm cậu, cậu phải tự chăm sóc bản thân mình, nếu như có ai theo đuổi cậu, dù thế nào cũng không được bỏ qua cơ hội, dù sao chỉ yêu đương một chút chứ không phải kết hôn, không sao hết.” Lưu San dặn dò.
“Cậu cũng thế, nhanh chóng tìm lấy một người đàn ông tốt.” Bạch Nguyệt nói với Lưu San.
Cô nhìn về phía Tô Khánh Nam.
Tô Khánh Nam có rất nhiều điều muốn nói với Bạch Nguyệt, thế nhưng, đều nghẹn nơi cuống họng.
Một người phong thái nổi bật, chân thành điềm đạm như anh ta, vậy mà cũng có lúc nói không nên lời,
Anh trước giờ chưa từng yêu ai, giờ mới biết tư vị yêu một người là thế nào.
“Tô Khánh Nam.” Bạch Nguyệt mở lời trước, gọi tên anh, “Từ hôm nay trở đi, anh không còn nợ tôi nữa.”
Lưu San quay đầu nhìn Tô Khánh Nam.
Cô cũng chẳng thích gì Tô Khánh Nam, có lẽ do những việc Tô Khánh Nam làm trước đây quá khiến người khác chán ghét.
Tô Khánh Nam nhìn Bạch Nguyệt đi vào phòng chờ, cuối cùng một câu cũng không nói được.
Thế nhưng, anh lại làm một việc khiến Lưu San nghiến răng nghiến lợi.
Tô Khánh Nam đã sớm mua vé máy bay đi Mỹ, cùng chuyến bay với Bạch Nguyệt, lại còn là khoang hạng sang.
Anh dùng vé khoang hạng sang đổi lấy vị trí bên cạnh Bạch Nguyệt, ngồi ngay bên cạnh cô.
Bạch Nguyệt cực kì ngạc nhiên nhìn anh.
“Anh có một căn biệt thự ở Mỹ, em qua đó có thể ở biệt thự của anh, nếu như em thích, anh có thể sang tên cho em.” Tô Khánh Nam dịu dàng nói.
Bạch Nguyệt rất bình tĩnh, “Tô Khánh Nam, tôi không hận anh, cũng không trách anh, thế nhưng, tôi không thể lại yêu anh.”
“Vậy em sẽ lại yêu Cố Lăng Kiệt sao?” Tô Khánh Nam nhíu mày.
“Sẽ không.” Bạch Nguyệt rất lí trí trả lời, “Có lẽ, tôi không đủ thông minh, cũng không đủ lí trí, thế nhưng tôi hiểu rõ, đã từng ngã xuống ở một nơi, lần sau, sẽ không ngã tiếp ở chỗ đó.”
“Vậy anh sẽ dẹp hết đá đi, bảo vệ an toàn cho em.” Tô Khánh Nam hứa hẹn.
Bạch Nguyệt cười, “Dọn hết đá đi là chuyện của anh, không muốn ngã nữa là việc của tôi, phong cảnh đã xem qua, tôi không cần thiết phải xem lại lần nữa, thế giới rất rộng lớn, tôi muốn đi khắp nơi thăm thú.”
“Vậy có thể làm bạn chứ, làm bạn cũng được phải không?” Tô Khánh Nam nhượng bộ nói.
“Tôi không nghĩ rằng, chồng tương lai của tôi sẽ thích tôi có quan hệ bạn bè với chồng cũ.” Bạch Nguyệt lạnh nhạt nói.
“Vì thế, cái em nói là không hận anh, không trách anh, chính là khiến anh triệt để biến mất khỏi cuộc sống của em sao? Vậy thì em cứ hận anh đi.” Tô Khánh Nam nổi nóng.
Bạch Nguyệt không nói tiếp nữa, dựa vào ghế ngồi, hạ ghế xuống, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Người khác muốn tổn thương cô, không phải một câu nói của cô có thể tránh khỏi được.
Chỉ là, đến chết cô cũng không sợ, còn sợ bị tổn thương sao?
Bạch Nguyệt bây giờ, đã cực kì mạnh mẽ.
Tô Khánh Nam không còn cách nào với cô nữa.
Anh hiện giờ, cực kì hiểu cảm xúc của Bạch Nguyệt đối với anh năm đó.
Cô yêu anh, anh lại không quan tâm đến tình yêu của cô, Bạch Nguyệt có lẽ cũng phát rồ như anh đi.
Anh một phút cũng không chịu nổi, Bạch Nguyệt làm thế nào để chịu đựng suốt 3 năm vậy.
“Bạch Nguyệt, anh đợi em, 3 năm, 10 năm, 20 năm, anh cũng đợi em.” Tô Khánh Nam nói.
Sau khi tiễn cô đến Mỹ, đây là câu cuối cùng của anh…
Thời gian như con thoi, năm tháng trôi qua vội vã.
Bạch Nguyệt chỉ dùng thời gian 3 năm, đạt được bằng chứng nhận học vị tiến sĩ tâm lí học.
Cô là học trò xuất sắc nhất trong mắt giáo viên hướng dẫn.
Là tồn tại như một vị thần trong mắt các học sinh.
Thuật thôi miên của cô đã đạt tới đỉnh cao.
Trong thời gian 3 năm ở Mỹ, cô còn giúp FBI phá 4 vụ án gây chấn động, trong đó, vụ án chặt xác thời không chấn động toàn thế giới.
Cái tên Bạch Nguyệt, trong phút chốc, tiếng tăm lừng lẫy trong ngành.
FBI gửi thư mời đến.
Trường học cũng mong cô ở lại.
Thế nhưng cô lại chọn về nước.
Bởi vì, cô đồng ý với Mộc Hiểu Sinh sẽ làm việc cho anh 5 năm.
Ngày cô về nước, không hề thông báo cho ai, ngồi lên máy bay, mua vé khoang hạng sang.
Trong 3 năm qua, ngoài học hành, cô còn làm thêm ở một phòng khám.
Trường học cấp cho cô rất nhiều học bổng.
Sau khi nổi tiếng, đi xem bệnh cho một vài người giàu có.
Tài khoản của cô có 176 tỷ 557 triệu 630 nghìn vnđ
Cô không muốn tự làm khổ mình.
Khoang hạng sang được cách biệt độc lập, ghế Space không chỉ nằm xuống được mà còn có tác dụng mát-xa, phía trên có ti vi sắc nét, ghế ngồi còn có chức năng chống rung và cách âm, tiếp viên hàng không tận tâm phục vụ.
Bạch Nguyệt ưu nhã cắt bít tết, tận hưởng rượu vang đỏ, nghe khúc nhạc dương cầm “Đêm trăng”.
Năm nay cô 28 tuổi, đã từng kết hôn, cũng từng li hôn, trải qua 2 mối tình, đến nay, vẫn cô độc một thân một mình.
Trên ti vi bỗng phát ra tiếng nói khẩn cấp của tiếng viên hàng không: “Emergency Calls, Ladies and Gentlemen,now there is a mother to be produced. We need a doctor who works in the Department of gynaecology and obstetrics (Kêu gọi khẩn cấp, chúng tôi cần một bác sĩ chuyên ngành phụ sản, hiện nay có một sản phụ sắp trở dạ.”
Bạch Nguyệt bỏ dao dĩa xuống.
Đã 4 năm cô không động đến dao phẫu thuật rồi, có chút lo lắn bản thân không đảm nhiệm nổi.
Trước tiên cô đi xem có bác sĩ hay không đã, nghĩ rồi mở cánh cửa phòng riêng ra.
Một người phụ nữ mang thai cũng thuộc khoang hạng sang đang nằm trên mặt đất.
Cô ta nắm chặt bàn tay Cố Lăng Kiệt, nước ối vỡ rồi, biểu tình cực kì đau khổ.
“Tiểu Tuyết, đừng sợ, nhất định sẽ có bác sĩ.” Cố Lăng Kiệt an ủi nói.
Bạch Nguyệt không ngờ rằng, họ sẽ gặp lại nhau trong tình huống này …
Truyện được mua bản quyền up trên ứng dụng điện thoại mê tình truyện