Chương 433: Rốt Cục Là Ai
CHƯƠNG 433: RỐT CỤC LÀ AI
“Được, cô nói đi.” Lâm Tiến thấp giọng nói, đi vào phòng làm việc của mình.
“Anh có hy vọng Cố Lăng Kiệt sẽ trở thành tổng thống không?” Bạch Nguyệt hỏi.
“Đương nhiên, tôi tin thủ trưởng sẽ làm tốt hơn Thẩm Diên Dũng, đây vẫn luôn là nguyện vọng của tôi, đi theo thủ trưởng mới có động lực, mới có thể phục vụ tốt cho đất nước hơn.” Lâm Tiến thao thao bất tuyệt.
“Lát nữa tôi gửi cho anh một đoạn ghi âm, đoạn ghi âm này có thể chứng minh nhiệm vụ là thật hay giả, hung thủ là Chu Hân Ly, không có liên quan gì đến Cố Lăng Kiệt.
Ngoài ra Tiểu Bảo là tôi bắt, mục đích là ép Chu Hân Ly nói ra hung thủ đằng sau, tôi đảm bảo, tôi tuyệt đối không làm hại Tiểu Bảo.
Nhưng Chu Hân Ly không quan tâm đến sống chết của Tiểu Bảo, đem chuyện này nói cho Cố Lăng Kiệt biết, theo hiểu biết của tôi về Cố Lăng Kiệt, anh ấy nhất định sẽ không chịu dùng cách này để tìm ra tin tức người đứng đằng sau.
Đến nay, đoạn ghi âm của Chu Hân Ly một khi đã tung ra, Chu Hân Ly sẽ gặp nguy hiểm, có thể sẽ bị người đứng đằng sau giết người diệt khẩu, nhưng cũng là một cơ hội để tìm ra kẻ đó. Vì vậy, anh nhất định phải thật bí mật.
Cuối cùng, nếu bây giờ Tiểu Bảo trở về bên cạnh Chu Hân Ly sẽ rất nguy hiểm, đợi sau khi giải quyết xong mọi chuyện, tôi sẽ để Tiểu Bảo an toàn trở về bên cạnh Cố Lăng Kiệt. Thế nên anh có thể tạm dừng nhiệm vụ tìm Tiểu Bảo rồi.” Bạch Nguyệt nói từng điều một.
Lâm Tiến dừng một lúc: “Cô, đang giúp chúng tôi”
“Cố Lăng Kiệt là chồng tôi, anh nghĩ sao? Hay là anh cảm thấy hành động này của tôi là đang hại các anh?” Bạch Nguyệt lạnh giọng hỏi lại.
“Tôi hiểu rồi. Tôi biết phải làm thế nào, yên tâm. Xin gửi đoạn ghi âm cho tôi.” Lâm Tiến trầm giọng nói.
Bạch Nguyệt ngắt máy, mở ghi ấm. Giọng của Chu Hân Ly phát ra: “Đó là bọn họ đáng chết, Trần Niệm cô chẳng biết gì cả, đừng nói linh tinh, nếu bọn họ không chết, thì sẽ có càng nhiều người khác phải nạp mạng.”
“Cái gì mà không chết thì nhiều người sẽ phải nạp mạng hơn, không cảm thấy lời này của cô rất nực cười sao? Rất nhiều tổ chức phi pháp cũng xem mình là đấng cứu thế, giết người càng ngày càng nhiều, vì vậy cô chắc chắn sẽ cô đơn đến già, sống không bằng chết.”
“Có tin tôi giết cô luôn không.”
“Đương nhiên tin, dù sao cô đã giết nhiều người như vậy rồi, thêm tôi cũng chẳng khác gì, có điều, tôi chết rồi, thì cô và Cố Minh Bảo đừng mong sống sót, ám vệ của Cố Lăng Kiệt luôn đi theo bảo vệ tôi, cô nên biết điều đấy.”
“Trần Niệm, cô rốt cục muốn gì?”
“Nói ra chân tướng của nhiệm vụ lần đó.”
“Anh ấy sẽ không tha cho tôi đâu.”
Nội dung cô cắt đến đây, gửi cho Lâm Tiến, nằm trên giường, hai tay đặt lên ngực.
Rất nhanh thôi, tất cả mọi người sẽ biết là cô ghi lại đoạn ghi âm này, có lẽ kẻ đứng đằng sau kia sẽ không tha cho cô đâu.
Nhưng chẳng sao cả, chỉ hi vọng Lâm Tiến bọn họ sẽ nắm được tung tích hành động lần này của hắn ta, đỡ tốn công cô vất vả.
Nằm trên giường, trằn trọc không ngủ được, Cố Lăng Kiệt đến giờ vẫn chưa về.
Cô lại ngồi dậy, mở ti vi, xem phim một lúc, nhưng xem mãi vẫn không vào đầu, càng xem càng sốt ruột, mắt nhìn đồng hồ, đã 1 giờ sáng rồi.
Trương Tinh Vũ gọi điện đến, cô lập tức bắt máy.
“Cô Trần, xảy ra chuyện rồi.”Trương Tinh Vũ khẩn cấp nói.
Nghe đến có chuyện, lòng Bạch Nguyệt rơi bộp một cái, từ trên trường đứng xuống: “Có chuyện gì?”
“Trên tòa đoạn ghi âm của cô đã được tung ra, dẫn lên những đợi sóng lớn, bây giờ bọn họ đã chia thành hai nhóm người, một nhóm nói nhiệm vụ là giả, nhóm còn lại cảm thấy đây là bịa đặt”
“Bịa đặt cái gì, đoạn ghi âm có thể kiểm định, tôi không hề chỉnh sửa gì hết.”
“Đã được kiểm định, nhưng nhiều người cảm thấy trong lời nói có lỗ hổng, đang bàn tán, tổng thống giúp chúng ta thì có thể thắng, nhưng thủ trưởng Lâm và phó tổng giám đốc Cố đều bị bắt, thủ trưởng Lâm sợ bọn người đó sẽ giết người diệt khẩu, anh ấy không cách nào điều động người của mình, thủ trưởng Cố cũng không thể điều động ám vệ.” Trương Tinh Vũ giải thích.
“Anh không thể điều động sao?”
“Tôi chỉ quen biết người ở nhóm tôi, hơn nữa người trong nhóm tôi đều có nhiệm vụ trên vai, chỉ sợ không được.” Trương Tinh Vũ nói.
“Bây giờ không kịp nghĩ nhiều như vậy, nếu không biết người giết Chu Hân Ly là ai hoặc Chu Hân Ly bị giết, sau này nếu muốn tìm kẻ đứng sau mọi việc sẽ rất khó. Anh mau điều người đang bảo vệ tôi sang bảo vệ Chu Hân Ly.” Bạch Nguyệt vội vã nói.
“Nếu cô có việc gì tôi phải nói thế nào với anh Cố đây.” Trương Tinh Vũ không dám.
“Trong lòng anh thì phó tổng giám đốc Cố quan trọng hay là tôi quan trọng, nói lại lần nữa, tôi và người ta không thù không hận, sao có chuyện được, anh đưa Chu Hân Ly đến nơi an toàn rồi tính sau.” Bạch Nguyệt ra lệnh.
“Được.”
“Đưa địa chỉ của Chu Hân Ly cho tôi.” Bạch Nguyệt nói xong ngắt điện thoại.
Sau khi nhận được địa chỉ của Chu Hân Ly, cô gửi địa chỉ cho vệ sĩ, gửi ảnh của Chu Hân Ly cho bọn họ, gọi điện thoại đến ra lệnh: “Đến địa chỉ này bảo vệ người phụ nữ này, đưa cô ta đến nơi an toàn, tốt nhất là bắt được người muốn giết cô ta.”
“Vậy phí thuê tính như nào? Đây không còn là một nhiệm vụ nữa rồi đúng không?” Lính đánh thuê được thuê hỏi.
“Các anh là vệ sĩ thuê cao cấp, sau này còn hợp tác nhiều, một nhiệm vụ 350 triệu, được không?” Bạch Nguyệt hỏi.
“Anh em chúng tôi năm người, 70 triệu một người có hơi ít quá không?”
“Một nhiệm vụ 70 triệu, vừa rồi tôi nói đưa Chu Hân Ly tới chỗ an toàn, bắt sống người muốn giết cô ta, đây là hai nhiệm vụ, một hai tiếng kiếm được gần 140 triệu, cao rồi, hơn nữa, sau này chúng ta còn hợp tác nhiều, đúng không?”
Bạch Nguyệt đàm phám.
Muốn nhiều, tiền trong tay cô cũng không nhiều nữa, lại ngại hỏi Alan!
“Được, nhớ ngày mai chuyển khoản.” Lính đánh thuê ngắt điện thoại, xuất phát.
Bạch Nguyệt lo lắng, lái xe đến chỗ Chu Hân Ly, dừng trước cửa nhà cô ta.
Chu Hân Ly ở nơi náo nhiệt, kẻ đứng sau chắc sẽ không dẫn một đội quân cầm súng tới đâu.
Đợi gần nửa tiếng, cô nghe thấy tiếng leng keng, không kịp nghĩ nhiều, chạy vào nhà Chu Hân Ly.
Cửa bật mở, Chu Hân Ly từ trong nhà xông ra, thấy Bạch Nguyệt, ánh mắt mau chóng quét sang bên phải.
Bạch Nguyệt nhìn thấy bên phải có một người đàn ông che mặt, tay cầm súng, nhắm chuẩn Chu Hân Ly.
Chu Hân Ly một khi chết, manh mối sẽ đứt.
Cô không thể để cho Chu Hân Ly chết, chắn trước mặt Chu Hân Ly.
Kẻ cầm súng sững lại một chút.
Chu Hân Ly cũng sững lại, trở vào phòng.
Bạch Nguyệt ngỡ ngàng nhìn hắn.
Hắn ta sao không bóp cò, chẳng lẽ không muốn hại người vô tội?
Không đúng, cô không vô tội, cô là kẻ tuồn ra đoạn ghi âm kia, người đứng sau mọi chuyện phải hận cô đến tận xương tủy mới đúng chứ.
Kẻ cầm súng chạy ra hành lang, Bạch Nguyệt không kịp nghĩ nhiều, Chu Hân Ly an toàn mới là quan trọng.
Cô đẩy cửa, Chu Hân Ly cầm dao hướng về phía cô, nhắm chuẩn vào cô, tốc độ cực nhanh……