Mục lục
Cưng vợ đến tận cùng-Cưng vợ yêu đến tận cùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1249: Không Thích Thì Nhìn Em Làm Gì?​




CHƯƠNG 1249: KHÔNG THÍCH THÌ NHÌN EM LÀM GÌ?
“Lan Ninh phu nhân làm nhiều năm như vậy có rất nhiều uy tín, không phải đèn cạn dầu, chúng ta cho là bà ta sẽ để Phó Hâm Ưu kí giảm 10% dầu mỏ nhưng không hề, chỉ sợ là bà ta đoán được chúng ta có kế hoạch đằng sau nên không đi đắc tội viện trợ bên ngoài của mình. Nếu anh là bà ta, anh định làm gì tiếp theo để tẩy trắng?” Mục Uyển hỏi.
“Nếu anh là bà ta, lúc bị dân chúng trách cứ sẽ hi sinh Phó Hâm Ưu, vì Phó Hâm Ưu vốn chẳng làm được chuyện gì lớn nhưng chỉ cần bà ta ở đó, bà ta có thể khiến cho Phó Hâm Ưu gây dựng lại. Do đó, bà ta sẽ tự trừng phạt Phó Hâm Ưu, dù sao thì trước giờ bà ta không hề lộ mặt, có thể tẩy trắng được.” Hạng Thịnh Duật nói.
Mục Uyển gật đầu, thấy Hạng Thịnh Duật nói rất có lý: “Sau đó thì sao?”
“Lan Ninh phu nhân vẫn là thành viên quan trọng trong nội các, bây giờ Hoàng Hậu đã qua đời, bà ta cũng đang ra sức tranh thủ cơ hội leo lên cái ghế này, mạng lưới nhân lực trong giới của bà ta nhiều như vậy, đầu tiên là lên ngôi Hoàng Hậu, sau đó làm từ thiện, công ích, dùng tiền trong quốc khố mua lại thanh danh cho bản thân, bình an vượt qua trận sóng gió này.”
“Đúng vậy, anh không nói chắc em cũng quên mất chuyện nội các này.”
Hạng Thịnh Duật mỉm cười: “Nhưng bây giờ đang có hai vị phu nhân, em lại là người phụ nữ của Hạng Thịnh Duật anh, Lan Ninh phu nhân muốn leo lên cái ghế đệ nhất kia cũng không dễ lắm đâu.”
“Nhưng là em cũng không có thành tích nào, ý em là, em có cống hiến nào đâu?”
“Có chứ, chuyện giảm 10% dầu mỏ ấy, chúng ta cứ chờ đã, chờ xem Lan Ninh phu nhân định làm gì, anh đi SHL cùng em, bà ta muốn ăn sẵn của anh thì cũng phải có bản lĩnh đã.” Hạng Thịnh Duật nói chắc chắn, đôi mắt tự tin sáng lấp lánh.
“Nhưng chuyện gì cũng chờ anh ra tay, em thấy mình rất vô dụng.” Mục Uyển có chút mất mát.
Hạng Thịnh Duật búng nhẹ chóp mũi cô: “Cái gì mà chuyện gì cũng chờ anh ra tay chứ! Chuyện lần này, nếu không nhờ em thuyết phục được Hoa Nhiên, chỉ e là anh đã thành một cái xác nằm thẳng cẳng rồi.”
Làm gì có chuyện anh sẽ thành một cái xác nằm đấy chứ, anh có biện pháp khác.
Trước đó anh đã nói, người của anh ẩn núp xung quanh đó, nắm rõ tình hình đám ám vệ kia.
Vẫn có khả năng bị nằm thẳng cẳng, nhưng khả năng đó không lớn.
Bây giờ anh nói vậy là muốn an ủi cô.
Hạng Thịnh Duật thấy Mục Uyển không tin, cười: “Có rất nhiều chuyện còn cần em làm, nếu lần này thuận lợi ký được giá dầu mỏ, người có công lớn nhất là Barney, Barney do Lã Bá Vĩ đề cử, mà Lã Bá Vĩ thì là người của em, suy cho cùng vẫn là công của em.”
Khóe miệng Mục Uyển hơi giật: “Anh bắc cầu thế cũng được à.”
“Hơn nữa, chuyện em phải làm bây giờ là tranh ghế đệ nhất với Lan Ninh phu nhân, Hoa Cẩm Vinh tạm thời sẽ không lập Hoàng Hậu nhưng người đứng đầu nội các không thể để trống lâu được, chỉ có em mới ngăn được Lan Ninh phu nhân, cũng chỉ có em mới có tư cách phân cao thấp với Lan Ninh phu nhân.”
“Chỉ là, cho dù em thắng, phu nhân Lan Ninh cũng có thể gây ra một đống chuyện.” Mục Uyển trầm giọng nói.
“Uyển Uyển, một ngày nào đó em sẽ là Hoàng Hậu của anh, một ngày nào đó em cũng nhất định trở thành người đứng đầu nội các, nhất định Lan Ninh phu nhân sẽ gây chuyện với em, đấy là chuyện sớm muộn gì em cũng phải đối mặt, như nhau cả, chúng ta chuẩn bị trước là được rồi, yên tâm đi, em còn có anh.” Hạng Thịnh Duật nói.
Cô không phải là người ham mê quyền lực.
“Nếu Lan Ninh phu nhân làm việc vì dân chúng thì để bà ta làm đệ nhất cũng chẳng vấn đề gì.” Mục Uyển tự hỏi.
“Em cảm thấy bà ta sẽ làm việc vì nước vì dân sao? Em tỉnh ngủ đi từ việc bà ta ngăn cản chuyện giảm giá dầu mỏ là biết, bà ta chỉ là một kẻ tư lợi, ích kỷ, chỉ sợ bà ta đứng đầu nội các cũng vì lợi ích của bản thân, những công ty bên ngoài của bà ta đem lại lợi ích khổng lồ, thậm chí dây xích lợi nhuận đó còn vượt xa trí tưởng tượng của em. Em nhân từ với kẻ địch là tàn nhẫn với chính mình, em đã quên chuyện trước đó bà ta phái người canh chừng em rồi sao?” Hạng Thịnh Duật khuyên nhủ, chỉ lo Mục Uyển sẽ mềm lòng.
Anh biết, thật ra Mục Uyển rất lương thiện.
Mục Uyển gật đầu: “Em biết rồi, em đi đánh răng trước, còn chưa đánh răng rửa mặt gì đâu.”
“Làm như anh đánh răng rửa mặt rồi đấy, tôi đi cùng em.” Hạng Thịnh Duật đi đánh răng rửa mặt cùng cô.
Anh vừa đi ra thì chuông điện thoại vang lên.
Anh thấy là Hạng Vũ Thái liền nghe máy: “Cậu.”
“Hôm nay là ngày Hoàng hậu nhập liệm, chúng ta phải tới hoàng cung, cháu gọi Mục Uyển đi cùng đi, đây là chuyện lớn, các quan chức đều phải có mặt.” Hạng Vũ Thái nhắc nhở.
“Vâng, cháu biết rồi, giờ còn sớm, 10 giờ bọn cháu tới được không?” Hạng Thịnh Duật hỏi.
“Được, giờ cháu ở đâu? Ở Hạng phủ hả, hôm qua gác cổng báo là thấy cháu về.” Hạng Vũ Thái hỏi.
“Gác cổng nào lắm miệng vậy, chuyện này cũng báo cho cậu à?” Hạng Thịnh Duật không vui.
“Cậu thuận miệng hỏi nên bọn họ báo lại, cháu đừng có để bụng, họ nghe lệnh cậu mới nói.”
Hạng Thịnh Duật nhếch miệng: “Cậu quan tâm cháu từ bao giờ thế?”
“Cậu chỉ muốn biết cháu ở Hạng phủ không thôi!” Hạng Vũ Thái nâng đề xi ben, dù sao trước giờ ông ta rất thẳng thắn, không có gì khuất tất, làm gì nói nấy.
“Cháu ở trong phủ, hôm qua ngủ ở chỗ Mục Uyển. Sau này cậu muốn biết chuyện gì thì cứ hỏi thẳng cháu là được.”
Hạng Vũ Thái cúp máy.
Ông ta nghĩ mãi vẫn không thể hiểu, sao Mục Uyển và Hạng Thịnh Duật lại ở bên nhau.
Ông ta thấy cháu trai mình rất ưu tú, cực kỳ ưu tú.
Ông ta cũng cảm thấy cháu gái mình rất ưu tú, cực kỳ cực kỳ ưu tú.
Ông ta cảm thấy hai đứa cháu này đều rất ưu tú.
Nhưng hai đứa ở bên nhau, ông ta liền cảm thấy Hạng Thịnh Duật không xứng với Mục Uyển.
Cũng lo lắng Hạng Thịnh Duật chỉ là đùa vui, không đối xử tốt với Mục Uyển.
Lo lắng của ông ta là dư thừa sao?
Dù sao trong lòng vẫn hơi khó chịu.
Hạng Thịnh Duật cúp máy, liền thấy Mục Uyển đã trang điểm xinh đẹp bước ra khỏi toilet: “Không phải là Hạng Vũ Thái để ý em đấy chứ?”
Mục Uyển ghét bỏ liếc Hạng Thịnh Duật: “Đầu anh có đạn à?”
“Vậy sao ông ấy phải tra hỏi anh đang ở đâu, biết anh ở đây lại tức giận cúp máy, rõ ràng là ghen.” Hạng Thịnh Duật phân tích.
Mục Uyển cạn lời với Hạng Thịnh Duật.
Lã Bá Vĩ chỉ nói với cô mấy câu, là bạn bè thân thiết một chút, anh liền hoài nghi cô cùng Lã Bá Vĩ có mờ ám.
Hạng Vũ Thái chỉ cúp máy, anh liền suy luận ra là ghen tuông.
“Có phải là anh cảm thấy, chỉ cần có người đàn ông nào liếc mắt nhìn em một cái thì chính là thích em, muốn cướp em không hả?” Mục Uyển cực kỳ ghét bỏ hỏi anh.
“Không thích em thì nhìn em làm gì?” Hạng Thịnh Duật đáp trả cực kỳ hợp tình hợp lý.
Trong mắt anh chỉ có Mục Uyển, cho dù người phụ nữ khác đứng trước mặt anh, anh cũng không nhớ rõ cô ta trông như thế nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK