Chương 712: Nếu Anh Chỉ Còn Hai Bàn Tay Trắng, Ít Nhất Vẫn Có Thể Khiến Em Vĩnh Viễn Hạnh Phúc.
CHƯƠNG 712: NẾU ANH CHỈ CÒN HAI BÀN TAY TRẮNG, ÍT NHẤT VẪN CÓ THỂ KHIẾN EM VĨNH VIỄN HẠNH PHÚC.
Trong đầu Bạch Nguyệt lúc này có chút rối bời, nhắm mắt lại, cô lo lắng chuyện Lưu San là người tình bí mật của Thẩm Diên Dũng không thể giấu diếm được, vậy Lưu San sẽ trở thành đối tượng bị công kích mạnh mẽ nhất, cô ấy sẽ là người đầu tiên gặp nạn.
Di dộng đổ chuông.
Cô nhìn thấy là Thẩm Diên Dũng, lập tức bắt máy, sốt ruột hỏi: "Sao lại như vậy?"
"Bạch Nguyệt, trong lòng cô Hình Thiên và Lưu San ai quan trọng hơn?" Thẩm Diên Dũng trầm giọng hỏi.
"Có ý gì?" Bạch Nguyệt đứng lên, có một loại dự cảm không tốt.
"Tất cả những chuyện này đều do Hình Thiên đứng phía sau sắp xếp, video là do bà vú bên cạnh Hoa Nhi quay lại, bà ta là người của Hình Thiên"
Bạch Nguyệt im lặng, nhớ lại rất nhiều chuyện.
Cô vẫn có chút không tin.
Rõ ràng Hình Thiên đã từng nói, anh có làm Tổng thống hay không đều nghe cô. "Anh có chứng cứ không?"
"Bà vú bên người Hoa Nhi là gián điệp bị quốc gia vứt bỏ, được Hình Thiên cứu, nhìn góc độ quay và góc nhìn của video chính là do bà vú quay lại. Tôi nghĩ mục đích của anh ta chính là vị trí Tổng thống, Bạch Nguyệt, bây giờ cô phải tin tôi, anh ta không phải Cố Lăng Kiệt, dã tâm của anh ta chưa từng biến mất. Anh ta xuất hiện bên cạnh cô giả trang thành Cố Lăng Kiệt không phải vì không muốn cô tự sát, mà vì muốn cướp lấy quyền lực trong tay Cố Lăng Kiệt, bây giờ anh ta làm được rồi. Trước kia Lâm Tiến là người của Cố Lăng Kiệt, bây giờ cũng trở thành người của anh ta rồi." Thẩm Diên Dũng nói hết tất cả những thông tin hôm nay mình điều tra được cho Bạch Nguyệt.
Bạch Nguyệt chỉ cảm thấy đầu của mình giống như bị sét đánh trúng, bà vú, trong đầu trống rỗng trong giây lát, im lặng không nói.
"Cô còn nghe sao?" Thẩm Diên Dũng hỏi.
Bạch Nguyệt hít sâu một hơi: "Bây giờ còn có cách để cứu vãn sao?"
"Hình Thiên rất ác độc, lần này anh ta đã chặt đứt tất cả đường lui của tôi. Bây giờ tôi không thể cho Quốc vương nước M câu trả lời, cũng không thể cho nhà họ Hoa, nhà Nam Cung, còn cả quốc dân câu trả lời chính đáng. Hơn nữa, nếu không ngoài dự liệu của tôi, Quốc vương nước M vì muốn tự bảo vệ mình chắc chắn sẽ nghe theo sự châm ngòi của nhà họ Hạng, tới hỏi tội tôi. Nhà họ Hoa vì muốn tự bảo vệ mình cũng sẽ trở mặt thành thù tới hỏi tội tôi, bọn họ sẽ ép tôi giao Lưu San ra, Lưu San sẽ trở thành đầu sỏ tội lỗi trong mắt dư luận." Giọng nói của Thẩm Diên Dũng trầm xuống, im lặng ba giây.
Bạch Nguyệt cũng cảm giác được sự nghiêm trọng của sự việc.
Thời cổ đại, có một quân vương tên là Đường Minh Hoàng, ông ta thật lòng yêu Dương Qúy phi, quốc gia loạn lạc, đám quan viên, dân chúng lại đổ tất cả tội lỗi lên đầu Dương Qúy phi, yêu cầu xử lý bà ta.
Dù Đường Minh Hoàng có yêu Dương Qúy phi như thế nào đi nữa cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Dương Ngọc Hoàn bị treo cổ.
Sự việc phát triển tới cuối cùng, chỉ sợ Thẩm Diên Dũng cũng bất lực.
"Không còn cách nào khác sao? Phản bác những công kích kia? Tôi và trang web của tôi có thể giúp anh, có lẽ có thể ngăn cơn sóng dữ." Bạch Nguyệt nhanh chóng nghĩ tới phương án có thể giải quyết.
"Video đã được công bố, rất khó ngăn cơn sóng dữ."
"Đàm phán với nhà Nam Cung? Vẫn nên có một chút hi vọng chứ?"
"Nhà Nam Cung đã đầu quân cho nhà họ Hạng, bọn họ sẽ thừa thắng xông lên. Bạch Nguyệt." Thẩm Diên Dũng trầm giọng.
"Cô nghe tôi, tôi chỉ có thể kiên trì nhiều nhất là hai đến ba tháng, lần này hẳn là không còn cách nào để xoay chuyển. Lưu San ở lại bên người tôi sẽ phải chết không nghi ngờ, cho dù không chết tôi cũng không muốn cô ấy theo tôi chịu khổ, lúc nào cũng nguy hiểm đến tính mạng. Cô bí mật đưa cô ấy rời đi, nếu có thể, nói với cô ấy đời này cũng đừng trở về nữa. Con của cô ấy đã ở nước D, tôi sẽ đưa thằng bé tới bên cô ấy. Người quản lý của công ty nhà máy ở nước X vốn là cô ấy, tôi sẽ nghĩ cách để chuyển tiền cho cô ấy." Thẩm Diên Dũng đỏ tròng mắt nói.
Khi anh có thể cho cô hạnh phúc, dù có dùng trăm phương nghìn kế anh cũng muốn giữ cô lại bên người.
Anh từng nói dù mình có bị giam giữ cũng sẽ không thả cô rời đi.
Nhưng hôm nay, anh thật sự sắp thất thế, chuyện anh phải làm không phải là kéo theo cô cùng diệt vong, mà là tận lực lo lắng chốn về cho cô.
Mắt Bạch Nguyệt cũng đỏ bừng: "Thật xin lỗi."
"Đây không phải lỗi của cô, cô không làm gì hết, cũng không biết gì, sai ở chỗ tôi đã khinh thường, Lưu San xin nhờ cô vậy." Thẩm Diên Dũng nức nở nói: "Tôi còn có chuyện cần xử lý, cúp máy trước."
Thẩm Diên Dũng nói xong, cúp điện thoại.
Bạch Nguyệt ngơ ngẩn đứng tại chỗ, trong lòng lại rất không thoải mái, giống như bầu trời âm u hạ xuống mưa lạnh.
Cô cứ nghĩ ít nhất Lưu San sẽ được hạnh phúc, tại sao lại như vậy, giống như sét đánh giữa trời quang, cô không chịu nổi sự thay đổi bất chợt này, cô ngồi sững sờ trên giường, thở hổn hển từng hơi, vẫn cảm thấy khổ sở, người tổn thương bạn tốt của cô, lại là anh trai của người đàn ông cô yêu nhất!
Cô không thể xử lý được cảm xúc của mình, tức giận gạt tất cả kết quả thí nghiệm trên bàn xuống mặt đất.
Trương Tinh Vũ biết Bạch Nguyệt khổ sở, không nói một lời nhặt kết quả thí nghiệm đặt lại lên bàn.
Bạch Nguyệt nhìn lướt qua kết quả thí nghiệm trên bàn, gọi điện cho Lâm Tiến.
Lâm Tiến nhận điện thoại.
"Hình Thiên đi tìm anh rồi à?" Bạch Nguyệt đi thẳng vào vấn đề.
"Đúng vậy, anh ta phân tích thế cục với tôi, nói với tôi lý tưởng và khát vọng của anh ta, tôi cảm thấy rất phù hợp với lý tưởng của tôi, bởi vậy tôi ủng hộ anh ta làm Tổng thống, tôi nghĩ, nếu Thủ trưởng trên trời có linh thiêng cũng sẽ đồng ý." Lâm Tiến nói.
"Là sao?” Bạch Nguyệt đỏ tròng mắt: "Cho nên anh quyết định phản bội Cố Lăng Kiệt?"
"Đây không phải phản bội, mà là lý tưởng của Thủ trưởng có người tiếp nhận rồi."
"Lý tưởng của Cố Lăng Kiệt không phải là lên làm Tổng thống." Bạch Nguyệt đề cao giọng.
"Nhưng đây là lý tưởng của tôi, giúp đỡ Thủ trưởng trở thành Tổng thống, tôi nói chuyện với Hình Thiên, cảm thấy anh ta làm tốt hơn Thủ trưởng, xin lỗi Bạch Nguyệt, tôi đã quyết định phương hướng nỗ lực tương lai, cô hiểu thì tốt, không hiểu cũng không sao cả."
"Bởi vậy, anh vẫn luôn giúp đỡ tôi, thật ra là bởi vì Hình Thiên là Cố Lăng Kiệt, vì muốn Cố Lăng Kiệt trở thành Tổng thống, chứ không phải vì giúp Cố Lăng Kiệt bảo vệ vợ con của anh ấy?" Bạch Nguyệt hỏi ngược lại.
"Chúng tôi là quân nhân, có vinh quang và sứ mệnh của chúng tôi, không cần có lòng dạ đàn bà, cũng không cần nghe ý kiến của đàn bà, cô muốn có cuộc sống bình thản, an cư lạc nghiệp, nhưng trong mắt tôi đây là yếu đuối và cam chịu. Điều tôi muốn chính là khiến quốc gia trở nên giàu mạnh."
"Cái gì mà quốc gia giàu mạnh, nói thật dễ nghe, anh chẳng qua chỉ muốn thỏa mãn dã tâm đứng dưới một người trên vạn người của anh, thật ra anh không hề khác Thịnh Đông Quang, cũng mơ ước vị trí Tổng thống." Bạch Nguyệt mất bình tĩnh nói.
"Cô đã không thể hiểu, vậy tôi giải thích cũng không có ý nghĩa, sau này không cần gọi điện cho tôi nữa." Lâm Tiến dứt khoát cúp điện thoại.
Bạch Nguyệt tức giận ném điện thoại xuống đất.
Cái gì mà tình nghĩa, cái gì mà nhiệt huyết!
Khi cô đấu với Thịnh Đông Quang và Tả Đoàn Niên, một đám bọn họ coi cô là chủ, sau đâu đánh đó.
Cho tới bây giờ cô mới phát hiện bọn họ chỉ đang lợi dụng cô, dựa vào tín ngưỡng của cô đối với Cố Lăng Kiệt để đạt được mục đích chân chính của bọn họ.
Bọn họ mới là đại BOSS cuối cùng!!!