Chương 691: Không Phải Là Anh Thì Không Được, Nên Em Cố Chấp.
CHƯƠNG 691: KHÔNG PHẢI LÀ ANH THÌ KHÔNG ĐƯỢC, NÊN EM CỐ CHẤP
"Không phải là không thể, mà là không cần thiết, tự ông nghĩ cách đi." Hình Thiên cầm tay Trưởng phòng Bộ Ngoại giao ấn lên khóa vân tay.
Di động mở ra, anh gửi ghi âm qua điện thoại của mình, sau khi chắc chắn đã nhận được mới trả điện thoại lại cho Trưởng phòng Bộ Ngoại giao, từ trên cao nhìn xuống ông ta: "Tôi cho ông bốn tiếng, bốn tiếng cũng đã đủ để ông đào tẩu rồi, sau bốn tiếng tôi sẽ công bố đoạn ghi âm này."
"Anh như vậy sẽ hại chết tôi." Trưởng phòng Bộ Ngoại giao mất bình tĩnh nói.
"Là do ông làm bạn với sói, bị sói hại chết thôi." Hình Thiên ra ngoài.
Trưởng phòng Bộ Ngoại giao càng nghĩ càng thấy không đúng, ông ta nhấn chuông báo động.
Hình Thiên phiền chán nhíu mày, thật sự là chó không đổi được ăn c**.
"Lãnh đạo, đi lên tầng cao nhất, tôi đã chuẩn bị dây thừng, thông về phía đường số 42, có người của chúng ta tiếp ứng." Một cô gái nhanh chóng nói.
Hình Thiên bình tĩnh đi lên tầng thượng, bấm điện thoại.
"Bùm" một tiếng, bom được cài đặt trên quần áo nổ mạnh, ngặn chặn đường cầu thang.
Anh cởi tây trang màu đen ra, bám vào dây thừng, theo đường cáp treo đi xuống.
Động tác nhanh nhẹn, hành động liền mạch lưu loát, rất đẹp trai.
Cho tới khi Hình Thiên lên xe, trái tim của Bạch Nguyệt mới an ổn.
Anh nhìn camera mini trên xe, dịu dàng hỏi: "Đang nhìn sao?"
"Ừm." Bạch Nguyệt đáp.
"Anh đã lấy được chứng cứ Tả Đoàn Niên bán đứng quốc gia, lần này hắn ta chết chắc rồi, tiếp theo, anh còn phải ở lại nước B vài ngày, ngày mai anh sẽ tạo áp lực với Tổng thống của bọn họ, để bọn họ thả người của chúng ta."
"Chuyện tạo áp lực này, vẫn nên để Thẩm Diên Dũng làm đi, dù sao đối với bên ngoài mà nói, Hình Thiên đã chết, sau này anh sẽ dùng thân phận Cố Lăng Kiệt để trở về." Bạch Nguyệt nói, hơi cong khóe miệng.
Rốt cuộc Thịnh Đông Quang, Tả Đoàn Niên, những người này ác giả ác báo, tất cả đều đã giải quyết rồi.
Cô và Cố Lăng Kiệt có thể hạnh phúc ở bên nhau rồi.
"Đúng vậy, thiếu chút nữa là anh quên mất rồi, lát nữa gặp." Hình Thiên mỉm cười nói.
"Ừm, lát nữa gặp."
Phủ Tổng thống.
Thẩm Diên Dũng nhận được điện thoại của Thủ tướng nước F.
"Tổng thống Thẩm, anh thật sự là liệu sự như thần, để tôi chờ, quả nhiên, không cần chúng ta ra tay, Tả Đoàn Niên cũng đã xong đời rồi." Thủ tướng nước F khen ngợi.
"Chúng ta ra tay, chẳng qua là kế hoạc B thôi, không cần ra tay mới là tốt nhất." Thẩm Diên Dũng sâu xa nói.
"Vậy, ghi âm cũng không cần phát ra ngoài sao?" Thủ tướng nước F không hiểu hỏi.
"Trong tay Hình Thiên hẳn là có chứng cứ tốt hơn, chúng ta chỉ cần yên lặng chờ đợi là được, lần này vẫn là phải cám ơn ông."
"Hai người bị bắt thật sự là gián điệp sao? Hay là công dân bình thường của nước A?" Thủ tướng nước F tò mò hỏi.
"Sau khi chuyện của Tả Đoàn Niên nổ ra, tin rằng Trưởng phòng Bộ Ngoại giao của các ông cũng không dám giữ người, đến lúc đó tôi sẽ tạo áp lực một chút, mặc kệ bọn họ có thân phận gì tôi cũng sẽ đón về nước, sau này sẽ không bước và nước F nửa bước, nên nhớ tò mò hại chết mèo." Thẩm Diên Dũng thân thiện nhắc nhở.
"Cũng tốt, bao giờ anh sẽ tới nước F nhận phỏng vấn? Nhớ mang theo trợ lý của anh, tôi cho em trai của tôi xem ảnh chụp của cô ấy, em trai tôi rất thích." Thủ tướng nước F vui vẻ nói.
Thẩm Diên Dũng giật giật khóe miệng: "Vậy em trai ông có lẽ phải thất vọng rồi, cô ấy đã có bạn trai."
"Không sao, nói không chừng sau này sẽ chia tay."
Thẩm Diên Dũng: "..."
"Đoán là không có khả năng, cứ như vậy đã, tôi còn có chuyện cần xử lý, có cơ hội sẽ tới thăm." Thẩm Diên Dũng nói xong, sảng khoái cúp điện thoại.
Hắn là Lưu San chia tay? Đoán chừng Thủ tướng nước F ly hôn, hắn cũng không có khả năng chia tay.
"Chúc mừng." Hoa Tiên nhẹ nhàng nói, nở nụ cười: "Anh dùng thời gian hai năm hoàn thành chuyện vốn cần dùng bốn năm để hoàn thành."
"Chủ yếu là có Bạch Nguyệt trợ giúp, làm ít công to, cô ấy quả thật rất có năng lực." Thẩm Diên Dũng cũng không che giấu sự tán thưởng của bản thân: "Nếu tôi đoán không sai, bây giờ cô ấy hẳn là đang ở cùng Cố Lăng Kiệt."
"Anh tin tưởng Hình Thiên chính là Cố Lăng Kiệt sao?" Hoa Tiên có chút hoài nghi.
"Tôi tin, nếu Bạch Nguyệt tin tưởng anh ta là Cố Lăng Kiệt, chắc chắn sẽ cùng đi tới nước B." Thẩm Diên Dũng không trực tiếp trả lời vấn đề của Hoa Tiên.
"Nhưng nếu anh ta là Cố Lăng Kiệt, bây giờ anh ta còn là Trưởng phòng Bộ Ngoại giao, thế lực lớn hơn trước kia, thậm chí đã vượt qua Tả Đoàn Niên." Hoa Tiên lo lắng nói.
"Hình Thiên là Cố Lăng Kiệt không đáng sợ, bởi vì anh ta sẽ cùng Bạch Nguyệt rời đi, nếu Cố Lăng Kiệt muốn làm Tổng thống thì đã sớm làm, sẽ không chờ tới bây giờ, điều đáng sợ chính là anh ta không phải Cố Lăng Kiệt, mà là Hình Thiên chân chính, ngay cả Bạch Nguyệt anh ta cũng lừa gạt, có thể thấy được người này rất tâm cơ, có lẽ dã tâm còn lớn hơn so với tưởng tượng của chúng ta, vậy thì nguy hiểm rồi." Thẩm Diên Dũng thong dong nói.
"Không thể giữ lại Hình Thiên?" Hoa Tiên dò hỏi.
Thẩm Diên Dũng cười cười: "Cũng không vội, nếu anh ta là Cố Lăng Kiệt, tôi nhất định sẽ đảm bảo sự an toàn của anh ta và Bạch Nguyệt, đây là lời hứa của tôi với Bạch Nguyệt. Nếu anh ta là Hình Thiên, vậy nói rõ Cố Lăng Kiệt thật sự đã chết, nếu anh ta cùng Bạch Nguyệt rời đi, tôi cũng sẽ bảo đảm cho hai người họ một đời bình an hạnh phúc."
"Nếu Hình Thiên không đồng ý rời đi thì sao?" Hoa Tiên lo lắng.
Thẩm Diên Dũng ngừng cười: "Vậy chỉ sợ sẽ phải có một trận chiến ác liệt, anh ta còn khó đối phó hơn Tả Đoàn Niên.
Hoa Tiên càng nghĩ càng bất an.
Nếu Hình Thiên thật sự là Cố Lăng Kiệt. Cố Lăng Kiệt sẽ cùng Bạch Nguyệt rời đi, vương quyền của Thẩm Diên Dũng ổn định rồi sẽ không cần cô nữa.
Cô có loại cảm giác sắp bị Thẩm Diên Dũng vứt bỏ.
"Em ra ngoài chuẩn bị cơm trước, lát nữa ăn cơm, Lưu San hẳn là vẫn còn ngủ." Hoa Tiên cười dịu dàng.
Thẩm Diên Dũng cũng cười, nhớ tới Lưu San, trong mắt tất cả đều là dịu dàng.
Hoa Tiên xoay người ra ngoài, không đi phòng bếp mà lên tầng ba.
Nam Cung Nguyệt đang cắm hoa.
"Tiểu Nguyệt, thảm rồi." Hoa Tiên cũng sắp khóc rồi, khổ sở nhìn Nam Cung Nguyệt.
"Sao vậy?" Nam Cung Nguyệt thả hoa trong tay xuống.
"Lần này Tả Đoàn Niên thảm bại, Thịnh Đông Quang cũng đi rồi, Cố Lăng Kiệt sẽ cùng Bạch Nguyệt rời đi, sau này, cả quốc gia đều nằm trong tay Thẩm Diên Dũng, anh ấy đã một tay che trời, sẽ không cần đến nhà họ Hoa nữa, tôi lo lắng, tôi ngay cả thời gian hai năm cũng không có đã bị anh ấy loại bỏ." Hoa Tiên lo lắng nói.
"Sẽ không đâu, không phải anh ấy đã ký hiệp ước bốn năm với cô sao?"
"Nếu anh ấy hủy bỏ hiệp ước thì sao? Để tôi đi tìm người yêu, hoặc là, thông qua đàm phán để tôi rời đi, nếu tôi đồng ý, vậy cái gì cũng không có, nếu không đáp ứng, vậy ngụy trang nhiều năm như vậy sẽ bại lộ, cũng hoàn toàn không còn hi vọng, tiểu Nguyệt, giúp tôi đi." Hoa Tiên khẩn cầu nắm tay Nam Cung Nguyệt.
Nam Cung Nguyệt sâu sắc nhìn Hoa Tiên: "Cô thật sự không phải là Thẩm Diên Dũng thì không thể sao?"
"Tôi đã yêu anh ấy, tình yêu này đã nhập vào cốt tủy, không nhìn thấy anh ấy, tôi sẽ chết, vì có thể nhận được một ánh mắt của anh ấy, tôi nguyện ý chịu đựng Lưu San." Hoa Tiên hèn mọn nói, buông mắt, âm thầm thương cảm.