Mục lục
Cưng vợ đến tận cùng-Cưng vợ yêu đến tận cùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1172: Như Vậy Thì Cũng Quá Thiên Vị Rồi​




CHƯƠNG 1172: NHƯ VẬY THÌ CŨNG QUÁ THIÊN VỊ RỒI
“Nếu như tôi đàm phán được hợp đồng này của SHL, vị trí phó Bộ trưởng giao cho tôi.” Mục Uyển cười nói.
Lan Ninh phu nhân nhíu mày: “Nếu như cô không làm được thì sao?”
“Vậy thì tôi sẽ cút khỏi cái Bộ ngoại giao này.” Mục Uyển nói.
“Nếu như cô đàm phán được hợp đồng này, vị trí phó Bộ trưởng, và cả danh hiệu An Ninh phu nhân đều cho cô.” Lan Ninh phu nhân nói: “Nếu như cô không làm được, rời khỏi Bộ ngoại giao, chỉ sợ vị trí của An Ninh phu nhân cũng không thể cho cô.”
“Tôi hi vọng bà có thể hiểu được một điều, An Ninh phu nhân và lần đặt cược này không có liên quan gì với nhau, danh hiệu này chính là của tôi, đương nhiên…” Mục Uyển nhìn Hoa Cẩm Vinh: “Có đưa cho tôi hay không, vẫn là quyết định ở ngài.”
“Tôi đồng ý với ý kiến của Lan Ninh phu nhân, cô phải thể hiện được năng lực của mình mới có thể đảm nhận danh xưng này.” Hoa Cẩm Vinh nói.
“Không đưa thì thôi. Không còn chuyện gì khác, tôi đi trước, mới đi công tác về rất mệt.” Mục Uyển quay người.
“Vớ vẩn, đây là hoàng cung, không phải nhà họ Hạng mấy người, cô muốn đến thì đến mà muốn đi thì đi đâu.” Lan Ninh phu nhân nghiêm túc nói.
“Phụ hoàng.” Hoa Nhiên bước vào: “Vừa nãy con có cùng anh Thiên tìm hiểu về một số chuyện trước kia của Mục Uyển, con cảm thấy cô ấy rất thích hợp làm An Ninh phu nhân, hơn nữa, hai chữ An Ninh này, một là, vừa vặn con cũng kết hôn cùng anh Thiên, sẽ mang ý nghĩa sự yên bình, hai là, thể hiện được khí phách của hoàng thất chúng ta, cho dù là vợ trước của anh Thiên, chúng ta cũng không tính toán những chuyện trước kia.”
Lan Ninh phu nhân nhíu mày: “Công chúa, cô biết cô đang nói gì không?”
“Tôi cảm thấy đây là chuyện song hỷ lâm môn, đâu cần phải khiến hai bên cùng chịu tổn thất, mọi người đều vui vẻ, mới là kết quả tốt nhất.” Hoa Nhiên nói.
Hoa Cẩm Vinh nhìn Lan Ninh phu nhân: “Đừng quấy rối nữa.”
“Đến cả công chúa cũng có khí phách như vậy, Mục Uyển, cô khiến tôi thất vọng rồi.” Lan Ninh phu nhân nhìn Mục Uyển nói.
“Đến cả công chúa cũng có khí phách như vậy, Lan Ninh phu nhân, bà mới khiến tôi thật sự thất vọng.” Mục Uyển cười nói.
Lan Ninh phu nhân nhíu chặt mày, nhìn sang phía Hạng Thịnh Duật đứng một bên vẫn không nói gì nãy giờ: “Không biết Hạng tướng quân nghĩ thế nào?”
“Giống như Mục Uyển nói, nhà họ Hạng chúng tôi không thiếu tiền, không thiếu thế lực, chỉ thiếu phu nhân. Trước kia Hình Thiên rộng rãi, không tính toán với những người làm tổn thương anh ta. Nhưng tôi bị vu oan, bị bỏ tù, còn bị đánh đập, hình như tôi đã quên tra cứu chuyện này.
Một cái danh phu nhân mà cũng tính toán không cho, vậy thì tôi hình như cũng không thể rộng rãi như vậy mới phải.” Hạng Thịnh Duật nhẹ nhàng nói.
“Vậy cho Mục Uyển làm An Ninh phu nhân, vậy Hạng tướng quân nên cho Hâm Ưu cái gì, dù sao, là con bé đã thuyết phục tổng thống Hình không tính toán nữa, cũng xem như lập công lớn, người bên cạnh con bé tháng sau kết hôn cùng người bên cạnh của tổng thống Hạng, đây cũng xem như là một chuyện vui lớn.” Lan Ninh phu nhân nói.
“Lan Ninh phu nhân cảm thấy tôi muốn cho cái gì, thì có thể cho cái đó sao?” Hạng Thịnh Duật cười hỏi.
“Hạng tướng quân là người nắm chức vụ quan trọng, lời nói của cậu, hoàng thượng đương nhiên sẽ xem xét.” Lan Ninh phu nhân nói.
“Bất kể là phu nhân gì, thật ra đều có một điều, chính là không thể thay thế được, giống như Mục Uyển, bây giờ không ai có thể thay thế được cô ấy, vì vậy, tôi cảm thấy cô ấy xứng với danh xưng An Ninh phu nhân này, nếu như cô Ưu cũng là một người không ai có thể thay thế được, cũng có thể phong là phu nhân.” Hạng Thịnh Duật nói.
“Nếu không thì như này đi, nếu như tôi đàm phán được với SHL giảm giá 10% được thì tôi sẽ được nhận vị trí phó Bộ trưởng, dù sao, tôi cũng có thể gánh vác được, nếu như tôi không thể khiến SHL hạ giá 10%, vậy thì có thể chứng tỏ được vị trí của phó Bộ trưởng không ai có thể thay thế được, cũng có thể nhìn vào hành động này mà đưa ra quyết định.” Mục Uyển nói.
“Mẹ.” Phó Hâm Ưu ôm lấy cánh tay của Lan Ninh phu nhân.
“Trên thương trường thì không phân phụ tử, mẹ con hai người đúng thật là mẫu tử tình thâm.” Mục Uyển cười nói, đổi cách nói khác, cũng chính là đang ám chỉ Lan Ninh phu nhân công tư không phân minh, Phó Hâm Ưu không hiểu chuyện.
Sắc mặt Lan Ninh phu nhân thay đổi, nói với Hoa Cẩm Vinh: “Lần đánh cược này, hoàng thượng làm chứng, nếu như Mục Uyển có thể đàm phán hạ giá dầu mỏ của SHL xuống mười phần trăm trong vòng một tháng, vậy thì, chứng tỏ cô ta có đủ năng lực để làm phó Bộ trưởng của Bộ ngoại giao, nếu như cô ta không thể làm được, thì chứng tỏ không ai có thể thay thế được Phó Hâm Ưu, hi vọng hoàng thượng cũng phong cho Hâm Ưu danh hiệu phu nhân.”
“Chuyện này… được.” Hoa Cẩm Vinh nói.
“Vậy thì hoàng thượng, chuyện của An Ninh phu nhân nói thế nào?” Hạng Thịnh Duật hỏi.
“Ngày mai sẽ đưa ra văn kiện chính thức, truyền xuống dưới.” Hoa Cẩm Vinh nói.
Hạng Thịnh Duật gật đầu, sự vui vẻ trên gương mặt được anh che giấu bằng một nụ cười tiêu chuẩn, anh nói với Lan Ninh phu nhân: “Hôm nay hoàng thượng vẫn còn tiệc chiêu đãi con rể tương lai, chúng tôi không tiện ở đây làm phiền nữa, quà đã mua tặng hai người rồi, tôi đưa mọi người về.”
Câu nói, con rể tương lai, là Hạng Thịnh Duật nói cho Mục Uyển nghe.
Vì vậy sau khi nói xong, ánh mắt anh rơi trên người Mục Uyển, nhìn Mục Uyển vài lần, khẽ nở nụ cười: “Bây giờ em vui rồi chứ?”
Mục Uyển không nghĩ đến Hạng Thịnh Duật sẽ đứng trước mặt Lan Ninh phu nhân và Phó Hâm Ưu nói với cô câu này, cô khẽ mím môi, mặt lạnh đi, không nói gì, vẻ đề phòng nhìn Hạng Thịnh Duật chằm chằm.
Phó Hâm Ưu nhìn thấy thái độ của Hạng Thịnh Duật đối với Mục Uyển rất tốt, còn giúp Mục Uyển lấy được cái danh An Ninh phu nhân, trong lòng cảm thấy không thoải mái.
“Duật, mua quà gì cho em vậy?” Phó Hâm Ưu thay đổi dáng vẻ hung ác, dịu dàng hỏi.
“Lát nữa cô sẽ biết thôi.” Hạng Thịnh Duật nói.
Anh cùng Lan Ninh phu nhân và Phó Hâm Ưu ra ngoài.
Sở Giản nhìn Mục Uyển với một ánh mắt thâm sâu, rời đi cùng Hạng Thịnh Duật.
Vừa ra khỏi hoàng cung.
Lan Ninh phu nhân đã trực tiếp nói: “Có người nói, quan hệ của cậu và Mục Uyển rất tốt, tôi còn tưởng là chuyện vớ vẩn, hôm nay thấy cậu vì cô ta mà giành lấy danh hiệu An Ninh phu nhân, hóa ra cũng không phải không có căn cứ.”
“Có người nói, bà sẽ là quân dự bị của tôi, bởi vì bà cũng muốn gả con gái của mình cho tôi, nhưng chưa được bao lâu, thuộc hạ của bà đã gả cho thuộc hạ của Hình Thiên, đứng ở vị trí đối lập với tôi, những chuyện này, không phải là không có căn cứ chứ?” Hạng Thịnh Duật dựa vào ghế, sắc mặt không thay đổi nói.
“Để Phòng Thục Văn gả cho Lý Tuấn Khanh cũng là chuyện bất đắc dĩ, lúc đầu Hình Thiên muốn đợi Mục Uyển, chúng tôi bắt buộc phải ra tay trước lấy lợi thế.” Lan Ninh phu nhân giải thích.
“Mục Uyển là người của nhà họ Hạng, cô ấy lấy được danh hiệu phu nhân, là vinh dự của nhà họ Hàng, cũng là vốn liếng của nhà họ Hạng.”
“Nhưng cô ta bất hòa với nhà họ Hạng các cậu.” Lan Ninh phu nhân nói.
Hạng Thịnh Duật cười, nhìn Lan Ninh phu nhân: “Ý của bà là cô ấy và Hình Thiên rất hợp nhau?”
Lan Ninh phu nhân khẽ ngừng lại: “Cậu tự biết mình nên làm gì là tốt rồi, bây giờ Hình Thiên không liên hôn với Hoa Cẩm Vinh nữa.”
“Rất tốt, đến lúc đó nếu như xảy ra chuyện gì, ông đây đỡ mắc phải rắc rối, lãng phí thời gian, không thoải mái.” Hạng Thịnh Duật ngông cuồng nói, nhìn Lan Ninh phu nhân: “Câu nói này, cũng tặng cho bà, cách làm việc của bà, định sẵn thành tựu của bà trong tương lai, bây giờ bà cứ nhằm vào một người phụ nữ không có tiếng nói gì kia cũng không giúp đỡ được gì cho sự nghiệp của bà, thành bại của người phụ nữ đó còn nằm trong tay tôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK