Chương 1366: Trân Trọng Người Trước Mắt
Mục Uyển nhìn vòng bạc trên tay, nói thật thì Hạng Thịnh Duật làm vô cùng tinh xảo, nhưng có chút đơn giản, không cảm thấy rối mắt, duy nhất tên của Hạng Thịnh Duật trên chiếc vòng tay.
"Thích không?" Hạng Thịnh Duật không chắc chắn hỏi.
"Rất đẹp mắt."
"Em thật sự cảm thấy đẹp mắt?" Giọng điệu của Hạng Thịnh Duật vô cùng hạnh phúc hỏi lại.
"Ừ!" Mục Uyển trả lời một cách lịch sự.
Cô đối với đồ trang sức nói thật là không có hứng thú, đeo cũng được, không đeo cũng được, phải xem tâm trạng.
"Chờ anh trở về tiếp tục nghiên cứu, thiết kế cho em những cái đẹp hơn, sau này đồ trang sức của em có anh chịu trách nhiệm." Hạng Thịnh Duật vui vẻ nói.
"Ừ! Được! Em đưa cho anh những thiết kế em thích, anh sẽ giúp em tạo ra chúng chứ?" Mục Uyển không ý thức nói, trong máy tính của cô còn rất nhiều bản thiết kế.
"Có thể chứ! Anh cảm thấy hai chúng ta cùng hợp tác, sẽ trở thành xu hướng của tương lai, rất nhiều người sẽ mua chúng, lúc em đi dự họp có thể đeo, đó là cách quảng cáo tốt nhất, anh cảm thấy công ty bạc của anh sẽ kiếm được rất nhiều tiền."
Mục Uyển khẽ nhếch khóe miệng, cô hiện tại không thiếu tiền, cũng không phải muốn tiền, nhưng nếu cô cùng với anh hợp tác khiến công ty kiếm ra nhiều tiền thì cũng tốt.
"Được!" Mục Uyển đáp.
Cô sau khi trở về nhà, liền ở phòng bếp bận rộn nấu nướng.
Hắc Muội cũng đã trở về từ trường học, ở phòng bếp phụ giúp Mục Uyển.
"Hôm nay ở trường học vui không?" Mục Uyển lên tiếng hỏi.
"Có thể là tuổi của em so với bọn họ lớn hơn một chút, cho nên em cảm thấy không có cảm giác hòa hợp, hơi lạc lõng."
"Đó là do em lúc trước tự gắn danh cho mình, tự coi mình là chị lớn, trước kia vốn dĩ em cùng bọn họ đã có ngăn cách rồi, em không nên nghĩ như vậy, hãy chủ động làm quen với bọn họ trước, lâu dần sẽ tốt thôi, tuổi không phải là vấn đề gì."
"Thế nhưng em so với bọn họ lớn hơn, cảm thấy bọn họ không muốn cùng em chơi đùa." Giọng nói của Hắc Muội vừa có chút tủi thân, vừa có chút thất vọng.
"Bọn họ ngay từ đầu đã có bạn bè của mình rồi, em đến sau nên đương nhiên bọn họ sẽ không phá hủy mối quan hệ vốn có mà đến chơi với em, qua một thời gian, em ở cùng một chỗ với bọn họ lâu dần thì mối quan hệ của họ cũng sẽ bị tan vỡ, tự nhiên sẽ có người làm bạn với em, trong lúc này, em chỉ cần tỏ ra em là một người bạn tốt, sau đó chờ đợi tương lai."
Hắc Muội liền ôm eo của Mục Uyển: "Em vẫn là muốn chơi với chị thôi!"
Mục Uyển dịu dàng liếc Hắc Muội: "Em nhất định sẽ có bạn bè, từ từ sẽ có thôi, hôm nay thầy cô dạy như thế nào, em có hiểu không?"
"Thầy cô dạy rất đơn giản, em có thể hiểu, em còn đem bài của lớp sau đọc, em muốn học càng sớm càng tốt, sau đó có thể nhảy lớp, bằng không thì em với bọn họ cả đời cũng sẽ không hợp nhau." Hắc Muội suy tư nói.
"Cái này cũng là một cách tốt, đợi em đến trường cấp 3, toàn bộ đều là người mới sẽ dễ kết bạn hơn, cần tôi tìm gia sư cho em không?"
"Tạm thời không cần, em cảm thấy hiện tại có thể theo kịp chương trình, hơn nữa, học không phiền, có vấn đề gì thì em sẽ tìm phu nhân giúp đỡ."
"Ừ!" Mục uyển đáp.
"Hiện tại muốn em giúp cái gì?"
"Không cần, hôm nay em chỉ cần chờ để ăn, tôi chỉ làm một vài món, rất nhanh!" Mục Uyển nói.
"Vậy được rồi, em sẽ đi đọc sách." Hắc muội nói sau đó cầm túi sách đặt ở trên mặt bàn, mở sách giáo khoa ra, đọc rất chăm chú.
Mục Uyển thoáng nhìn Hắc Muội, nhìn em ấy cố gắp như thế, trong lòng rất vui mừng.
Điện thoại vang lên...
Cô nhìn thấy số của Hình Thiên, sửng sờ một chút, hít một hơi thật sâu để tâm trạng bình tĩnh trở lại rồi mới trả lời điện thoại.
"Uyển Uyển" Hình Thiên gọi tên cô.
"Ừ!" Mục Uyển đáp: "Gần đây anh thế nào?"
"Tôi nhìn thấy những tin tức kia, nói em là con gái của Hoa Cẩm Vinh?" Hình Thiên hỏi, trong nội tâm dậy lên ngàn cơn sóng, mọi tâm trạng đều có.
"Ừ, đúng vậy, ngày mai sẽ họp và công bố chuyện này, về sau tôi sẽ là người tiếp quản Bộ Ngoại Giao, anh có ổn không?" Mục Uyển hỏi.
Kỳ thật là cô biết rõ còn cố hỏi, Thẩm Diên Dũng đã đem bằng chứng của Sở Dã Bạch giao cho anh, anh giải quyết xong vấn đề của Sở Dã Bạch có thể chắc chắn anh rất yên tâm.
"Tôi có thể nói không ổn không?" Giọng nói của Hình Thiên truyền đến vô cùng dịu dàng.
Đáp án này ngược lại hoàn toàn với suy nghĩ của cô.
Cô sửng sờ một chút: "Làm sao vậy?"
"Tôi đã không còn ở Phủ tổng thống, chỗ này, tôi nghĩ nên trả lại cho Thẩm Diên Dũng, dù sao cũng là nhà anh ta." Hình Thiên nói.
"Anh ta yêu cầu sao?"
"Điều đó không đúng, nhưng anh ta đã nói có rất nhiều bí mật ở nơi này, tôi ở cũng không an lòng, chẳng qua là ở đây có rất nhiều kỉ niệm với em, rời đi sẽ có chút buồn và cô đơn."
"Sau này anh kết hôn với em gái tôi, rời bỏ chỗ đó cũng tốt, một số kí ức khi nhớ lạ ĩe rất đau lòng khi đối mặt với thực tế tàn khốc, vẫn là nên quên đi, tiếp nhận cuộc sống mới hạnh phúc, nhớ rõ những kí ức đã qua, dần dà, sẽ trở thành một cái gai trong lòng, đụng một cái sẽ đau, tôi không muốn anh đau đớn, hy vọng anh hạnh phúc, tôi cũng hy vọng Hoa Nhiên có thể hạnh phúc." Mục Uyển vô cùng lí trí nói.
"Em hạnh phúc không?" Hình Thiên bất chợt hỏi.
"Hạng Thịnh Duật đối với tôi rất tốt , tôi đã đem quá khứ buông xuống, tôi nghĩ là về sau tôi phải được hạnh phúc, hơn nữa, tôi thật sự muốn trân trọng người trước mắt, quá khứ đều qua đi rồi, chỉ có tương lai mới cần phải nắm bắt."
"Em hạnh phúc là tốt rồi" Hình Thiên ảm đạm nói, ba giây sau liền nói thêm: "Thẩm Diên Dũng đem bằng chứng của Sở Dã Bạch giao cho tôi, lần này chuyện của Sở Dã Bạch giải quyết xong, đằng sau chuyện này là nhờ có Hạng Thịnh Duật giúp đỡ, nhưng tôi nghe nói, Hạng Thịnh Duật sẽ giúp Thẩm Diên Dũng tẩy sạch tội."
"Anh đang lo lắng Thẩm Diên Dũng sẽ trở thành mối đe dọa đối với anh sao?" Mục Uyển hỏi.
"Không lo lắng, lúc đầu tôi muốn ngồi ở vị trí này là vì ba tôi, thế nhưng ở vị trí này liền cảm nhận rõ sự cô đơn lạnh lẽo. Lúc không có người, khi màn đêm buông xuống, tôi càng cảm thấy cô đơn và có chút đau lòng, bởi vì cảm thấy đau lòng mới luôn nhớ lại quá khứ của chúng ta, tôi rất thích trẻ con, nếu chúng ta có một đứa con, kết quả sẽ khác chứ?" Hình Thiên nhớ lại nói.
""Nếu" nói từ đó là vì nó không xảy ra nữa, kí ức đã không còn giá trị gì nữa rồi! Sau này anh cùng với Hoa Nhiên kết hôn, hãy đối xử thật tốt với em ấy, hai người sớm có em bé một chút, là quan hệ thông gia, cái kia chính là chuyện mà cả đời không nên nhớ lại hay tiếc nuối, bởi vì nhớ lại, đều không thực tế, đã mất đi chính là mất đi, vẫn là nên trân trọng người trước mắt." Mục Uyển khuyên nhủ.