Chương 1260: Chúng Ta Sẽ Ở Bên Nhau, Haha
CHƯƠNG 1260: CHÚNG TA SẼ Ở BÊN NHAU, HAHA
Anh trông có vẻ mạnh mẽ, nhưng có những lúc cũng rất yếu đuối.
“Em biết rồi.” Mục Uyển nói.
Hạng Thịnh Duật nắm lấy tay cô, đặt vào lòng bàn tay mình sờ sờ: “Vừa nãy chúng ta nói đến đâu rồi?”
Mục Uyển đang định nói, dáng vẻ của Hạng Thịnh Duật như bỗng chốc nhớ ra: “Em nói muốn chôn cất cùng anh.”
Mục Uyển lườm anh: “Anh có thể đừng đùa nữa không, anh vừa nói Phó Ái Quốc để Nhu Lan chôn cất cùng thầy giáo?”
“Thật ra, Nhu Lan ưu tú như vậy, đàn ông bình thường cũng sẽ không thích bà ấy, bà ấy nhớ mãi không quên thầy giáo kia như vậy, chứng tỏ ông ấy cũng là một người rất có tài, nếu như không có tài, cũng không thể nào làm thầy giáo của Nhu Lan được, có lẽ trông cũng khá đẹp trai.”
“Đây là trọng điểm sao?” Mục Uyển nhắc nhở.
Hạng Thịnh Duật cười: “Nhu Lan chết rồi, Phó Ái Quốc đối xử với Lan Ninh phu nhân cũng bình thường. Bà ta rời nhà đi, vài năm sau mới quay lại, dẫn theo một đứa con gái, cũng không biết cha của nó là ai, nhưng có vẻ bà ta cũng trưởng thành lên không ít, mạnh mẽ quyết đoán, có thể ngồi được vào vị trí Bộ trưởng bộ ngoại giao, trong thời kì tại chức, lại tích cực phát triển những mối quan hệ ngoài nước, dựa vào năng lực, thực lực mới lấy được danh hiệu Lan Ninh phu nhân.”
“Người đàn ông kia là ai?” Mục Uyển tò mò.
“Bà ấy là người duy nhất muốn có hệ thống liên lạc của riêng mình, đối với những việc riêng tư của mình bảo mật rất kín, bao nhiêu năm như vậy rồi, người đàn ông kia cũng không xuất hiện, không ai biết ông ta là ai, cũng không thể điều tra được. Nhưng mà, có tin tức nói, người đàn ông đó vẫn luôn giúp đỡ Lan Ninh phu nhân điều hành các mối quan hệ ngoài nước, vì vậy, Lan Ninh phu nhân mới có thể thuận lợi phát triển như vậy.” Hạng Thịnh Duật nói.
“Bây giờ vẫn còn đang giúp đỡ sao?” Mục Uyển lo lắng.
“Có lẽ vậy, nói chung, Lan Ninh phu nhân vẫn còn rất nhiều bí mật nhưng đều đã được che giấu.” Hạng Thịnh Duật cũng nghiêm túc hơn.
“Vậy chẳng phải là kẻ địch ở trong tối, ta ở ngoài sáng sao? Em cũng không thật sự muốn kết thù với bà ta.” Mục Uyển thở dài.
Hạng Thịnh Duật cười: “Kết thù, không phải là do em nói có muốn hay không, hai người nếu như đứng trên hai lập trường khác nhau, lại phát triển cùng nhau, cho dù là bạn bè, cũng sẽ trở thành kẻ thù, không phải là em muốn kết thù với bà ta, mà là do hai người không có cùng lập trường, chuyện này là không thể tránh được, chúng ta có thể bỏ qua cho những kẻ bại dưới tay mình, nhưng chúng ta sẽ không làm thế, vì vậy, chúng ta cần phải làm là, luôn luôn chiến thắng, làm chủ sống chết của chúng ta, có thể bỏ qua, nhưng không thể thua cuộc.”
Mục Uyển cảm thấy anh nói cũng khá có lí.
Trước kia, cô còn cảm thấy anh là một kẻ bạo chúa, bây giờ cẩn thận nghĩ lại, anh vốn không phải như vậy.
“Chúng ta trở về chủ đề chính đi, bây giờ anh ép Lan Ninh phu nhân như vậy, bà ta không chuẩn bị làm gì sao? Hợp đồng phía bên SHL, bà ta không kí sao?” Mục Uyển hỏi.
“Chắc chắn không thể kí trước chúng ta được, bởi vì bà ta biết, cho dù có kí cũng không có tác dụng gì, còn không bằng giữ lấy những mối quan hệ ngoài nước, rồi thêm dầu vào lửa, khích bác quan hệ giữa em và nước kia.” Hạng Thịnh Duật nói.
“Nếu như chúng ta kí hợp đồng với nước khác, Phó Hâm Ưu lại kí với SHL, không phải thuận lí thành chương rồi sao?” Mục Uyển hỏi.
“Vì vậy, em phải đến SHL một chuyến, nhanh chóng kí hợp đồng trước Phó Hâm Ưu.”
“Vậy thì cũng không có tác dụng gì, em kí hợp đồng với nước khác, trắng trợn tuyên truyền như vậy, cho dù Phó Hâm Ưu có kí hợp đồng với SHL, cũng chỉ có thể chứng minh, cô ta thừa cơ làm vậy, dù sao hợp đồng còn đó, cô ta khẳng định sẽ đổ lỗi cho việc từ chức, sau đó đợi cơ hội ra tay.” Hạng Thịnh Duật nói.
Mục Uyển thở dài, rũ mắt.
Lan Ninh phu nhân này, cũng đáng sợ thật sự, cô chưa từng nghĩ đến sẽ đối địch với Lan Ninh phu nhân, cũng không biết tại sao lại đi đến bước đường này.
“Sau này bà ta nhất định sẽ nhằm vào em.” Mục Uyển nói, ánh mắt cũng trở nên kiên định hơn: “Có một trận chiến chúng ta vẫn cần phải đánh.”
Hạng Thịnh Duật cười, sửa lại lời của cô: “Còn nhiều trận nữa cơ, bình tĩnh, chuẩn bị tốt là được rồi, phía sau Lan Ninh phu nhân có một người đàn ông, phía sau em cũng có anh, nếu như người đàn ông kia có thể xuất hiện, thì đã xuất hiện từ lâu rồi, không xuất hiện, chứng tỏ ông ta vẫn chưa đủ mạnh, còn anh, đã đủ sức mạnh rồi, vì vậy, em nhất định sẽ thắng.” Hạng Thịnh Duật có vẻ giống như đang nói đùa, cũng giống như đang qua loa đại khái.
Cô nghe anh nói, trong lòng cũng cảm thấy ấm lòng, yên tâm không ít.
Điện thoại của Hạng Thịnh Duật báo có tin nhắn mới, anh đọc tin nhắn: “Đi thôi, đến giờ đưa tang rồi, chuyện này chúng ta cần phải tiếp tục, tránh người khác thêu dệt.”
“Ừm.” Mục Uyển xuống xe, dìu Hạng Thịnh Duật.
Hạng Thịnh Duật nắm lấy tay dắt cô đi: “Anh là đàn ông, để một người phụ nữ dìu mà được sao? Anh chỉ sốt một chút thôi, không phải là không đi được.” Anh dắt cô đi.
Linh đường.
“Mặt mũi Hạng Thịnh Duật nhà mấy người cũng lớn thật đấy, chúng tôi đều ở đây, mà cậu ta cứ như vậy rời đi, anh là chủ của nhà họ Hạng, không quan tâm chút sao?” Lan Ninh phu nhân nói với Hạng Vũ Thái.
Sắc mặt của Hạng Vũ Thái không tốt lắm, nghiêm túc nói: “Cơ thể nó hôm nay không khỏe, cho dù có là người mạnh mẽ đi chăng nữa, thì cũng được tạo thành từ máu thịt, nó là một người hiểu đạo lí, lúc này không ở đây, khẳng định là do sức khỏe không tốt, cảm thông một chút đi.”
“Tôi cũng tò mò thật đấy, anh trung thành với nhà họ Hoa hay nhà họ Hạng đây?” Lan Ninh phu nhân cố ý hỏi.
“Tôi trung thành với chính nghĩa, còn Lan Ninh phu nhân thì sao, bà trung thành với bản thân mình, hay trung thành với đất nước?” Hạng Vũ Thái hỏi ngược lại.
“Ban đầu tôi kí hiệp nghị anh cũng ở đó, Mục Uyển vì muốn giành được danh hiệu An Ninh phu nhân mà đặt cược với tôi, tôi không nghĩ là bọn họ sẽ tính kế tôi, để lộ nội dung đặt cược đó ra bên ngoài, bọn họ làm dao động lòng dân, là bọn họ chọc đến tôi trước.” Lan Ninh phu nhân không vui nói.
“Chuyện có trước có sau, là do bà phản đối Mục Uyển làm An Ninh phu nhân trước mới dẫn đến chuyện cá cược về sau. Nếu như ban đầu bà đồng ý, theo tính cách của Mục Uyển, khẳng định sẽ không phản đối Phó Hâm Ưu làm phu nhân. Bà tốt, tôi tốt, mọi người đều tốt. oan oan tương báo bao giờ mới hết, mọi người đều vì đất nước mà làm việc, đều hi vọng đất nước có thể trở nên tốt đẹp hơn.” Hạng Vũ Thái nghiêm túc nói.
“Thế nên anh cảm thấy người sai là tôi?” Lan Ninh phu nhân nhíu mày.
“Vì những chuyện tư lợi, mọi người đều cảm thấy bản thân không có lỗi sai. Mục Uyển là cháu gái của tôi, theo lí tôi nên bảo vệ con bé, nếu như Lan Ninh phu nhân tức giận với con bé, có thể chuyển cục tức này lên người tôi, Hạng Vũ Thái tôi sẽ tự chịu tội với bà.” Hạng Vũ Thái ám thị.
Ông ta, chưa từng sợ ai cả. Lan Ninh phu nhân, nhà họ Hoa, có thể làm việc với nhau thì làm, không được thì thôi.
“Cháu chào cậu.” Hạng Thịnh Duật nhìn thấy.
Hạng Vũ Thái nhìn thấy Hạng Thịnh Duật, vẻ mặt điềm tình, bước đến: “Đến rồi à!”
“Phải tiễn đưa Hoàng hậu về nơi an nghỉ, chúng cháu là bề tôi, cho dù có đang bị bệnh thì cũng phải cố gắng, nếu không…” Hạng Thịnh Duật quay sang nhìn Lan Ninh phu nhân: “Có một số người đã muốn gây khó dễ rồi, chắc rất rảnh rỗi.”
“Tôi chỉ là nhắc nhở cậu, quân muốn thần chết, thần không thể không chết, đừng để đi quá giới hạn.” Lan Ninh phu nhân ám thị.
Nhà sư đã chuẩn bị xong rồi, những người thân quen đều phải thắp hương, xem như lần đưa tiễn cuối cùng…