Chương 653: Tình Yêu Của Tôi Chính Là Bảo Vệ
CHƯƠNG 653: TÌNH YÊU CỦA TÔI CHÍNH LÀ BẢO VỆ
"Vì vậy, anh muốn tôi giúp anh tìm kẻ đứng sau tổ chức khủng bố?" Bạch Nguyệt đoán.
"Còn có một điều quan trọng hơn. Thực ra, trong hai ngày qua tôi đã hiểu được một số chuyện về cô. Tôi nghĩ rằng cho đến nay, cũng chỉ có cô là xứng đáng với sự tin tưởng của tôi."
"Cái gì?"
"Tôi biết rằng thực ra nhiều quốc gia đều đang nghiên cứu vũ khí sinh học. Khi tôi nhận được nhiệm vụ, tôi kiên quyết không do dự ra đi. Khi tôi nhận được vũ khí sinh học, tôi đã hiểu ra được một điều. Vào thời điểm đó, họ muốn ngăn chặn không cho thông tin của vũ khí sinh học bị lộ ra ngoài. Đã giết chết các nhà nghiên cứu, nhưng trong số họ có hai nhà nghiên cứu rất thông minh, đã dự kiến sẽ xảy ra chuyện như vậy,đã bỏ chạy trước khi vũ khí sinh hóa được nghiên cứu thành công.
Một người lấy đi tất cả thông tin vào thời điểm đó, còn người kia là người thông minh và tài năng nhất trong đó. Người này, đã đến nước A của cô. "
Bạch Nguyệt lóe lên cái tên Tô Khánh Nam trong đầu. Cô nhớ rằng Tô Khánh Nam bắt đầu nghiên cứu vũ khí sinh học từ hai năm trước rồi: "Anh nói rằng người đến nước A là người thông minh và tài năng nhất sao?"
"Đúng vậy, người còn lại kia thì không rõ tăm tích. Mặc dù thông tin anh ta lấy không đầy đủ, nhóm nghiên cứu khoa học của họ sau đó đã dành hai năm để nghiên cứu thành phẩm, nhưng tôi lo lắng rằng một ngày nào đó vũ khí sinh học sẽ được sinh ra bởi người đó. "
"Vũ khí sinh học này lực sát thương rất mạnh sao?" Bạch Nguyệt lo lắng hỏi.
"Cô đã nghe nói về bệnh vi khuẩn siêu cấp chưa? Ở nước A của cô cũng có một vài trường hợp. Uống thuốc kháng sinh trong một thời gian dài sẽ khiến vi khuẩn trong cơ thể trở nên mạnh hơn, sau đó không có thuốc để điều trị chúng nữa."
Bạch Nguyệt trước đây là một bác sĩ trước. Cô đã nghe tin này vài năm trước, gật đầu và nói: "Từng có tin tức như vậy, rằng vi khuẩn không ngừng phát triển, nhưng trong tương lai không có thuốc điều trị siêu vi khuẩn. Đây chỉ là dự đoán của chuyên gia mà thôi. "
"Vũ khí sinh học này là vi khẩn 5S. Thời gian ủ bệnh là ba ngày. Sau ba ngày, bảy huyệt từ từ chảy máu, chết trong vòng năm ngày. Bệnh sẽ truyền nhiễm, cực kỳ nguy hiểm." Lã Bá Vĩ nghiêm túc nói.
Bạch Nguyệt sững sờ, siêu siêu siêu siêu siêu vi khuẩn: "Có thuốc giải độc không?"
"Có, họ đã điều chế ra rồi, cũng ở trong tay tôi, nhưng tôi lo lắng, những vi khuẩn này sau cùng sẽ phát triển thành vi khuẩn 6S."
"Nhiệt độ cao có thể giết chết chúng không?" Bạch Nguyệt cũng lo lắng.
"Nhiệt độ càng cao, hoạt động càng mạnh. Nó có thể khiến nhiệt độ cơ thể của con người lên tới năm mươi sáu độ. Cách để tiêu diệt chúng là để chúng dưới âm một ngàn độ. Thứ nhất, tôi không có thiết bị như vậy. Thứ hai, có người có thể chế tạo lại, vì vậy, việc tôi tiêu diệt chúng cũng vô ích. "
"Việc anh muốn tôi làm là gì?" Trong lòng Bạch Nguyệt đã có dự tính rồi.
"Nghiên cứu một loại thuốc giải độc, không chỉ là thuốc giải độc 6s, mà còn là thuốc giải độc 7S để ngăn chặn cuộc khủng hoảng bùng nổ toàn cầu." Lã Bá Vĩ nói với giọng trầm.
Bạch Nguyệt thực sự không muốn chấp nhận một nhiệm vụ nặng nề như vậy.
Riêng nhiệm vụ của bản thân cô là đủ nặng nề rồi.
Nhiệm vụ này sẽ gây nguy hiểm bạn bè, người thân, bất kể ai, miễn là có năng lực, đều không thể đổ trách nhiệm cho người khác.
"Tôi cố gắng để nghiên cứu ra một loại thuốc giải độc, còn về vũ khí sinh học này, tôi đề nghị phá hủy nó đi, để tránh tai nạn ngoài ý muốn trở thành một kết quả không thể sửa chữa."
Lã Bá Vĩ gật đầu, anh đém vòng lựu đạn treo quanh cổ đưa nói cho Bạch Nguyệt, mở đầu của lưu đạn ra, bên trong là một chiếc chìa khóa: “Có giấy và bút không?"
Bạch Nguyệt lấy giấy và bút cho anh.
Anh viết địa chỉ, đưa cho Bạch Nguyệt nhìn.
"Nhớ chưa?" Lã Bá Vĩ hỏi.
"Nhớ rồi."
"Vật này giao cho cô, chai màu trắng là thuốc giải độc, chai màu đỏ là vũ khí sinh học." Lã Bá Vĩ dặn dò.
Bạch Nguyệt gật đầu, ánh mắt trầm lặng, rất hoài nghi.
Lã Bá Vĩ lấy ra một chiếc bật lửa để đốt mảnh giấy.
"Lần này anh đã không hoàn thành nhiệm vụ, Tả Đoàn Niên sẽ không tha cho anh, anh tính sẽ làm gì?" Bạch Nguyệt hỏi.
"Chạy trốn, dù sao tôi cũng quen với nó, tiếp tục tìm kiếm tổ chức khủng bố đó và sau đó tìm những người đứng sau tổ chức. Sau khi tôi giao lại mọi thứ cho cô, tôi không phải lo lắng gì nữa rồi." Lã Bá Vĩ nói rồi mỉm cười nhẹ: “Cô chú ý an toàn, Tả Đoàn Niên một lần không nổ bom giết chết được cô, sẽ có lần hai."
"Cảm ơn anh đã nhắc nhở tôi. Tôi sẽ cố gắng không cho hắn cơ hội thứ hai. Nếu anh cần giúp đỡ, anh có thể quay lại tìm tôi, tôi đưa cho anh số điện thoại di động của tôi." Bạch Nguyệt nói, nhanh chóng viết ra giấy, đưa số điện thoại của mình cho Lã Bá Vĩ.
"Tôi nhớ rồi, sau này sẽ gặp lại." Anh nhanh chóng bước ra khỏi phòng.
Bạch Nguyệt vẫn ngồi thờ thẫn ở đó.
Trương Tinh Vũ và Tống Tâm Vân cũng nhìn thấy toàn bộ nội dung thông qua việc theo dõi điện thoại di động của Bạch Nguyệt.
"Năng lực càng lớn, trách nhiệm càng nặng, nếu Cố Lăng Kiệt biết, thằng bé cũng sẽ tiếp nhận thôi." Tống Tâm Vân an ủi Bạch Nguyệt.
Bạch Nguyệt gật đầu: "Vâng, nếu là Cố Lăng Kiệt, anh ấy cũng sẽ nhận lấy. Việc này không cần giải quyết gấp. Tên Tả Đoàn Niên này, dường như càng không kiêng nể gì con rồi. Anh ta còn còn nguy hiểm hơn cả Thịnh Đông Quang."
"Thế thì phải làm sao đây, hay tôi xin với thủ trưởng phái thêm người đến." Trương Tinh Vũ lo lắng nói.
"Làm như vậy đi, chọn xong người rồi nói cho tôi biết tên của họ, tôi không muốn ở chỗ tôi để gián điệp của người khác vào." Bạch Nguyệt cảnh báo.
"Vâng, lần này tôi sẽ cẩn thận hơn thật cẩn thận thật cẩn thận." Trương Tinh Vũ cam kết nói.
"Các anh làm việc của mình đi, tôi nghỉ ngơi một chút." Không biết có phải là động não quá nhiều, hay do việc mang thai, hôm nay cô cảm thấy đặc biệt mệt mỏi.
Cô nằm trên giường, vẫn ngây người nhìn lên trần nhà.
Chuông điện thoại di động vang lên.
Cô nhìn thì là của Thẩm Diên Dũng liền bắt máy.
"Bạch Nguyệt, sau một thời gian, đã đồng ý cho em vào trong nội các. Mạng Internet của em sẽ không có ai dám chĩa vào nữa. Em có thể an tâm mà phát huy toàn lực rồi." Thẩm Diên Dũng nói trong tâm trạng rất tốt.
Miệng của Bạch Nguyệt cũng hơi nhếch lên: "Đây là một sự khởi đầu tốt."
"Còn một việc nữa, em và Hình Thiên có thân không?" Thẩm Diên Dũng đột nhiên hỏi.
Bạch Nguyệt im lặng trong ba giây: "Cái gì gọi thân và cái gì gọi là không quen? Khuôn mặt anh ta giống hệt Cố Lăng Kiệt, khiến cho em dễ bị ảo giác và cảm giác thân quen. Đôi khi, em rất muốn hắn là Cố Lăng Kiệt, nhưng tính cách của anh ta và Cố Lăng Kiệt hoàn toàn khác nhau, anh ta đối với em rất hời hợt xa cách, cũng chẳng nói chuyện với anh ta được gì, em cũng không dám nói chuyện nhiều, sợ sẽ rơi vào không gian tưởng tượng. "
"Anh ta và Tả Đoàn Niên đã cãi nhau, vừa vặn anh đi ngang qua, nghe anh ta nói, muốn theo đuổi em." Thẩm Diên Dũng cũng cho biết.
"Cái gì?" Bạch Nguyệt rất ngạc nhiên. Đối với vấn đề này, trước đây cô đã thảo luận với Hình Thiên. Vì muốn để cho Tả Đoàn Niên, và Thịnh Đông Quang bọn họ không cảnh giác với cô, Hình Thiên để cô yêu đương, vả lại, đã thống nhất, sẽ tìm người mà anh ta tin tưởng, làm sao mà đột nhiên trở thành bản thân anh ta vậy chứ.
Bởi vì có phải là vấn đề của anh ta hay không, bọn họ cũng đã từng thảo luận rồi.
Nếu Hình Thiên theo đuổi cô, thì nó tương đương với việc khiến những kẻ như Tả Đoàn Niên càng sợ hãi anh, không thích hợp để anh ta trốn tránh.
Sao mà anh ta có thể cố tình nói trước mặt của Tả Đoàn Niên như vậy chứ.