Mục lục
Cưng vợ đến tận cùng-Cưng vợ yêu đến tận cùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1369: Wow, Cưng Chiều Vô Hạn...​




CHƯƠNG 1369: WOW, CƯNG CHIỀU VÔ HẠN...
Mục Uyển thức dậy, đi đánh răng, rửa mặt, thay một bộ đồ thể thao rồi xuống lầu.
“Phu nhân, chào buổi sáng, tôi còn chưa có chuẩn bị đồ ăn sáng, phu nhân sáng nay muốn ăn gì ạ?” Hắc Muội hỏi.
“Cô làm cái gì cũng được, tôi bây giờ ra ngoài chạy bộ.” Mục Uyển nói.
“Vừa rồi tiên sinh đã đi rồi, lúc nào trở về, trước kia cảm thấy ngài ấy rất đáng ghét, bây giờ phát hiện, ngài ấy đi rồi vẫn có chút không quen.” Hắc Muội nói.
Mục Uyển cũng phát hiện, anh đi rồi, trong lòng của cô cũng có chút mong nhớ.
Thế nhưng, dù là nhớ, cũng phải khắc chế, để thời gian cho bản thân để khiến bản thân trở nên càng thêm hoàn mỹ.
Nếu như đua nở, làn gió mát đưa tới.
“Mấy ngày nữa thì sẽ trở lại, có chút chuyện anh ấy phải đi xử lý, tôi ra ngoài chạy bộ đây, khoảng một tiếng nữa sẽ về.” Mục Uyển nói.
“Dạ được phu nhân, tôi đi làm đồ ăn sáng.” Hắc Muội nói.
Mục Uyển ra ngoài chạy bộ, chạy được khoảng một tiếng thì về đến tiểu viện bên hồ, nhìn thấy Hạng Thịnh Duật đang ở đó.
Cô có chút kinh ngạc: “Anh không phải lúc sáng sớm đã đi rồi sao?”
“Vốn định sáng sớm thì đi nhưng lại nhớ ra hôm nay có hội nghị phải tham gia, muốn cùng em trải qua khoảnh khắc quan trọng trong cuộc đời, dù sao em thật sự trở thành bộ trưởng bộ ngoại giao, buổi trưa sẽ không kịp cùng đi ăn cơm với em, buổi sáng sẽ cũng em ăn chút gì phong phú, anh đặc biệt ra ngoài mua về, bữa sáng, ăn trước đi.” Hạng Thịnh Duật nói.
“Cho nên, anh dậy sớm như vậy không phải ra ngoài làm việc, mà là đi lấy bữa sáng?” Mục Uyển ngạc nhiên, đồng thời, tròng lòng có chút cảm giác dị thường xen lẫn sự cảm động.
“Vốn muốn đi làm việc nhưng trên đường hối hận, nghĩ dù sao cung ra ngoài rồi, đi mua cái gì ngon ngon, bây giờ để Hặc Muội hâm nóng, một lát nữa ăn.” Hạng Thịnh Duật nói.
“Vậy em đi tắm đã, rất nhanh thôi, anh đợi em một chút được không?” Mục Uyển hỏi.
“Thời gian của anh tự do, em làm việc của em đi, không cần vội.” Hạng Thịnh Duật nói.
“Ừm, chờ em chút xíu.” Mục Uyển đi lên lầu, lấy quần áo đi tắm rửa, mới mở nước gội đầu thì Hạng Thịnh Duật bước vào, đứng sau lưng của cô.
Mục Uyển quay đầu lại nhìn anh.
“Là anh làm ồn khiến em tỉnh lại sao?” Hạng Thịnh Duật thâm ý hỏi.
“Không có, lúc đó em cũng đã tỉnh rồi, em phải tắm rồi.” Mục Uyển nói, ý tứ rõ ràng để anh biết mà đi ra.
Mặc dù họ sắp là vợ chồng rồi, cũng ở bên nhau đã lâu.
Nhưng cô vẫn không quen khi cô tắm rửa, anh ở đó.
“Anh giúp em tắm.” Ánh mắt của Hạng Thịnh Duật trở nên mê hoặc.
Mục Uyển nhìn anh có chút... ừm...dáng vẻ không có ý tốt: “Không cần, em tự có tay.”
Hạng Thịnh Duật kéo Mục Uyển đến bên cạnh: “Anh phải ra ngoài hai hôm, em không thể thảo mãn anh một chút sao?”
“Bây giờ sao? Em sợ không kịp đi làm.” Mục Uyển từ chối.
“Không cần đi làm, 10 giờ trực tiếp đi tham gia cuộc hội nghị, anh đưa em đi, chắc chắn đến kịp, trước buổi trưa anh phải đi rồi.” Hạng Thịnh Duật có chút nũng nịu.
Mục Uyển có chút không hiểu.
Khi người đàn ông thích một cô gái thì muốn cùng cô ta phát sinh quan hệ.
Khi người đàn ông không thích một cô gái, cũng muốn cùng cô ta phát sinh quan hệ.
Khi người đàn ông đối với một cô gái không có cảm xúc thích hay không thích, cũng có thể cùng cô ta phát sinh quan hệ.
Người đàn ông tìm bạn gái, chính là vì muốn cùng cô ấy phát sinh quan hệ sao?
Hơn nữa, phần lớn đàn ông đều có chúng một điểm, chính là, bọn họ đang cùng cô gái phát sinh quan hệ, hoặc trong khoảng 10 phút sau khi phát sinh quan hệ, thì rất khéo nói chuyện, yêu bạn, là câu dễ nói ra nhất.
Còn có, chính là, đối với phụ nữ mà nói, những lời nói dễ nghe chính là anh yêu em, anh thích em, những từ ngữ mùi mẫn này đối với đàn ông mà nói, những lời nói dễ nghe chính là anh muốn làm cái gì em, bọn họ cảm thấy đó là phương phức biểu đạt yêu thích của họ.
Chính là như Hạng Thịnh Duật lúc này.
“Em biết rồi, anh chờ em tắm xong đã.” Mục Uyển đồng ý nói.
“Tắm bây giờ tý nữa làm xong em có đi tắm nữa không? Nếu như sau khi làm xong lại phải tắm, không bằng bây giờ không cần tắm, hay là, sau khi làm xong, không tắm nữa. Anh muốn trên người của em có mùi của anh, nó sẽ ở bên em trải qua hai ngày khi anh không có ở đây.” Hạng Thịnh Duật càng nói càng trắng trợn, càng nói càng mờ ám.
Anh cũng càng lúc càng dựa sát vào cô.
Mục Uyển chỉ cảm thấy hơi thở của anh nóng rực đang rơi trên mặt của cô.
Cô cảm thấy nóng, đẩy thân thể của anh ra: “Không tắm, có bẩn hay không.”
“Anh không bẩn, em chính là người phụ nữ của anh, anh chính là người đàn ông của em, có cái gì bẩn.” Hạng Thịnh Duật nói.
“Vậy cũng sẽ có vi khuẩn, em tắm trước, một lúc nữa, cũng có thể tắm lần nữa, phải chú ý vệ sinh cũng là vì nghĩ cho sức khỏe của hai chúng ta, anh ra ngoài đợi đi mà.” Mục Uyển đẩy Hạng Thịnh Duật ra ngoài.
Hạng Thịnh Duật bất lực, thấy Mục Uyển đẩy anh ra: “Em đã nói như vậy rồi, anh nếu như không chú ý vệ sinh, em không phải sẽ ghét bỏ anh sao, vậy thì cùng nhau tắm.”
Mục Uyển: “...”
Cô chính là không muốn anh nhìn cô tắm, cho nên mới muốn anh đi ra.
“Vậy anh tắm trước, em pha xong nước cho anh rồi.” Mục Uyển nói, tay thử độ ấm của nước.
“Tại sao không tắm cùng nhau, em chê anh sao?” Hạng Thịnh Duật nói, ôm Mục Uyển càng chặt, nghĩ đến cô chê anh, anh liền nhéo nhẹ vào eo của cô.
Mục Uyển siết chặt lưng của anh.
Cô không phải ghét bỏ anh, chỉ là, cùng nhau tắm, cô cảm thấy xấu hổ.
Nhưng có xấu hổ cũng không vượt qua trình độ gây rối của Hạng Thịnh Duật.
Cuối cùng... cuối cùng thi, lúc bọn họ ra ngoài đã là một tiếng sau.
Mục Uyển nhìn thấy Hạng Thịnh Duật chuẩn bị bữa sáng, cực kỳ phong phú, các loại điểm tâm, còn có... món om?
“Đây là bữa trưa sao, nhìn có vẻ rất ngon.” Mục Uyển nói với Hạng Thịnh Duật.
“Bữa quan trọng nhất trong ngày chính là bữa sáng, bữa sáng phải ăn nhiều một chút, hơn nữa, hôm nay là ngày em thăng chức, trước khi tôi rời khỏi chắc chắn phải ăn nhiều một chút, những điểm tâm này, đều là tôi chọn trong nhà hàng được thực khách thích nhất, ăn nhiều vào, em quá gầy rồi.” Hạng Thịnh Duật vừa nói vừa gắp đồ ăn cho Mục Uyển.
Mục Uyển trợn mắt nhìn anh: “Mắt anh bị mù à, còn tiếp tục ăn nữa, cái bụng của em sẽ phình ra đấy.”
“Không phải chưa có phình ra sao?” Hạng Thịnh Duật nó, ánh mắt dừng trên bụng của cô, khóe miệng hơi nhếch lên: “Với cả, em sợ cái gì, anh cũng đâu có chê em, to cũng không sao, tôi cùng em giảm, hơn nữa, anh cảm thấy con gái vẫn nên có da có thịt một chút mới đẹp.”
Mục uyển nghe anh nói như vậy, trong lòng cũng thấy thoải mái.
Cho nên có người nói, phụ nữ là động vật cảm tính, khi được dỗ dành, nghe những câu bùi tai thì IQ bằng không.
Nhưng khi cãi nhau, IQ có thể đột nhiên vượt qua cái gọi là ham muốn.
Cô, chắc cũng không phải là ngoại lệ, ăn một chiếc ánh hình quả mận, gật đầu: “Khá ngon.”
“Mấy thứ này em đều ăn một chút, sau đó nói với anh em thích món nào, hai ngày anh không ở đây, anh kêu người đưa những món em thích đến, mặc dù thứ em thích nhất là tôi đã không ở đây, nhưng em bữa sáng em thích vẫn có, trong lòng chắc sẽ thoải mái hơn một chút.” Hạng Thịnh Duật nói, đưa cho cô một đống điểm tâm.
Mục Uyển cảm thấy, khiến trong lòng cô thoải mái không phải đồ ăn, mà là... Sự sắp xếp của anh...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK