Chương 1191: Không Thể Tin Lời Của Đàn Ông
CHƯƠNG 1191: KHÔNG THỂ TIN LỜI CỦA ĐÀN ÔNG
Ánh mắt của cô ấy đầy vẻ kiên định và quyết tâm.
Hạng Thịnh Duật thấy mặt mình nóng ran: “Không thấy cũng tốt, nếu không thì chắc chắn sẽ có người khổ.”
“Thịnh Duật.” Giọng của Phó Hâm Ưu vang lên.
Hạng Thịnh Duật quay lại nhìn cô ta.
“Xin lỗi, em đến muộn rồi.” Phó Hâm Ưu mỉm cười rồi ngồi xuống bên cạnh Thịnh Duật.
Hạng Thịnh Duật không nói gì, anh tỏ ra thờ ơ trước sự xuất hiện của cô ta. Thấy vậy, Phó Hâm Ưu hỏi: “Có chuyện gì sao?”
“Hôm nay chẳng phải là bữa tiệc của nhà họ Hạng sao? Tại sao ai cũng có thể tùy tiện đi vào đây vậy? Bảo vệ chết hết rồi sao? Hay là các người muốn bị đuổi việc?” Hạng Thịnh Duật tức giận.
Sở Giản lập tức bước lên: “Thưa ngài, tôi sẽ ngay lập tức cho thêm người canh gác, quyết sẽ không để lọt một con ruồi nào.”
“Giúp tôi đuổi cả những con ruồi đã bay vào đây.” Hạng Thịnh Duật nói không khách sáo.
“Rõ.” Sở Giản lập tức cho người đi tìm Uy Nhạ.
Mặt Phó Hâm Ưu đỏ ửng, vốn dĩ một lúc nữa Uy Nhạ sẽ hãm hại phá hoại danh tiếng của Mục Uyển, thế nhưng giờ kế hoạch còn chưa bắt đầu thì đã bị khống chế.
“Hạng Thịnh Duật.” Phó Hâm Ưu.
“Đi theo tôi.” Hạng Thịnh Duật nói rồi đi ra ngoài.
Phó Hâm Ưu đi theo sau.
“Cô giải thích như thế nào về việc phóng viên kia?” Hạng Thịnh Duật hỏi.
“Anh đợi một chút, em sẽ gọi điện cho mẹ để bà ấy trực tiếp giải thích với anh. Em thực sự không biết chuyện này, anh nhất định phải tin em.” Phó Hâm Ưu nói rồi gọi điện thoại cho mẹ.
Điện thoại được kết nối.
“Mẹ, mẹ hãy giải thích cho Thịnh Duật đi, bây giờ anh ấy vẫn còn giận con.” Phó Hâm Ưu nói xong rồi đưa máy qua cho Thịnh Duật.
Hạng Thịnh Duật cầm máy nghe: “Alo.”
“Là phóng viên của tôi hỏi.” Phu nhân Lan Ninh chủ động nói.
“Vì thế nên? Bà muốn làm tôi trở nên khó coi hay là tự hại chính bản thân mình?” Hạng Thịnh Duật hỏi.
“Giữa hai người không có quan hệ gì thì sao lại khó coi, ngược lại, tôi lại cảm thấy thái độ của cậu lúc này có vấn đề, nó khiến tôi thấy cậu thật yếu đuối.”
“Nếu bà đã nói như vậy thì tôi cũng không cần phải nói thêm gì nữa.” Hạng Thịnh Duật cúp điện thoại, anh quay sang nói với Phó Hâm Ưu: “ Mẹ cô nói rằng thái độ của tôi bây giờ không bình thường, tôi thấy tôi và cô không nên ở bên nhau.”
“Sao có thể như vậy được chứ?” Phó Hâm Ưu cầm lấy điện thoại, cô ta định gọi lại thì phu nhân Lan Ninh gọi tới.
Phó Hâm Ưu nghe máy: “Mẹ, rốt cuộc là có chuyện gì vậy chứ? Thịnh Duật nói là mẹ có ý kiến về thái độ của anh ấy?”
“Hâm Ưu, mau quay về đi, chúng ta nên bàn bạc lại.”
“Chắc chắn có điều gì đó uẩn khúc ở đây, mẹ mau giải thích rõ với Thịnh Duật đi. Nếu không thì con cũng không thể yên lòng mà đi công tác.”
“Con về đi rồi nói.” Phu nhân Lan Ninh ra lệnh.
“Mẹ, sao mẹ và Thịnh Duật lại cãi nhau chứ? Chẳng phải chúng ta đang cùng ngồi trên một chiếc thuyền sao?”
“Đưa điện thoại cho tôi.” Hạng Thịnh Duật nói, anh cầm lấy máy điện thoại chỗ Phó Hâm Ưu, trực tiếp nói: “Bà nói đi, rốt cuộc bà có ý gì?”
“Là tôi nên hỏi cậu rốt cuộc có mục đích gì mới phải? Vừa nãy tôi đã nhận được thông tin rằng cậu và Mục Uyển ở trên thuyền cùng nhau.” Giọng phu nhân đầy sắc sảo.
“Vì thế nên bà không muốn tiếp tục cuộc hôn nhân này nữa, đúng không? Nói thẳng ra thì cũng không có vấn đề gì.” Hạng Thịnh Duật lạnh lùng đáp.
“Không phải là tôi không muốn gả Hâm Ưu cho cậu, mà là mối quan hệ giữa cậu và Mục Uyển không rõ ràng. Trước đây người của tôi đã thông báo rằng cậu và cô ta cùng đến MXG. Cá nhân tôi thấy hai người đâu cần thiết phải đi cùng nhau. Hơn nữa, tôi được biết gần đây anh đã dùng một số tiền lớn để mua một di chỉ và tu sửa lại nó. Thế nhưng cậu lại không để Hâm Ưu đi cùng, cũng không hề giải thích rõ ràng với tôi quan hệ giữa cậu và Mục Uyển.” Phu nhân Lan Ninh nói mạnh.
“Nếu như bà đã nghĩ như vậy thì dù hôn lễ có tổ chức cũng không vui, bỏ đi, ngày mai tôi sẽ công bố chính thức chia tay với Phó Hâm Ưu.”
“Hạng Thịnh Duật, cậu đừng có quá đáng.”
“Người khơi mào chính là bà, bà muốn liên hôn với bên của Hình Thiên.”
“Tôi liên hôn với Hình Thiên cũng không gây tổn hại gì cho cậu, cậu cũng có thể hợp tác với anh ta.”
“Nhưng người hợp tác với Hình Thiên bây giờ là Hoa Cẩm Vinh.” Hạng Thịnh Duật cắt ngang lời của phu nhân.
“Việc họ muốn hợp tác với nhau nằm ngoài sự kiểm soát của tôi, vả lại, là do cậu cố tình sắp đặt khiến Hình Thiên và Mục Uyển phải ly hôn. Cậu nghĩ anh ta sẽ chịu hợp tác với cậu sao?”
“Vốn dĩ anh ta không thích Mục Uyển, người mà anh ta yêu là Bạch Nguyệt. Tại sao không hợp tác với tôi chứ? Chẳng phải chính tôi đã giúp anh ta có được tự do sao? Nếu không phải như vậy, tại sao anh ta phải vội vàng liên hôn với bên Hoa Cẩm Vinh khi ly hôn chưa lâu. Còn về phía bà, tôi có thể nghĩ rằng cuộc liên hôn ấy không có sự tham gia của phu nhân, nhưng bà lại tìm đến phóng viên chứng tỏ bà đang cố tình gây khó dễ.”
“Tôi đã nói rất rõ về vấn đề này rồi. Nếu giữa cậu và Mục Uyển không có gì thì đó chẳng phải vấn đề to tát. Nhưng quả nhiên, điều đó hoàn toàn ngược lại.” phu nhân Lan Ninh khẳng định.
“Bà nhận định như nào thì sẽ là như vậy sao? Tôi lười không muốn giải thích thêm nữa. Tùy bà, ngày mai tôi sẽ tuyên bố chia tay với Phó Hâm Ưu, giải quyết như vậy đi.” Hạng Thịnh Duật tắt máy.
“Em không chia tay. Hạng Thịnh Duật, em không đồng ý.” Phó Hâm Ưu tha thiết cầu xin.
Hạng Thịnh Duật đưa lại điện thoại cho cô ta: “Tự đi hỏi mẹ của cô đi, con gái của phu nhân Lan Ninh tôi không với tới được.”
Nói rồi Hạng Thịnh Duật quay người đi vào trong phòng. Phó Hâm Ưu định đi theo, liền bị người canh gác chặn lại.
Phó Hâm Ưu vội vàng gọi điện cho phu nhân Lan Ninh: “Mẹ, mẹ đã làm gì vậy. Hạng Thịnh Duật muốn chia tay với con thật rồi.”
“Con hãy ra dáng là con gái của phu nhân Lan Ninh đi. Không có cậu ta, mẹ sẽ tìm cho con người khác tốt hơn. Hạng Thịnh Duật không phải là lựa chọn duy nhất, cậu ta là lựa chọn mà con không cần đến.” phu nhân Lan Ninh kiêu ngạo nói.
“Bây giờ con không muốn chia tay với anh ấy, tại sao mẹ phải làm như vậy chứ?” Phó Hâm Ưu không can tâm.
“Bởi vì người mà cậu ta cần là Mục Uyển, hai người họ đã ăn nằm với nhau rồi, thế nhưng con gái của mẹ lại tuyệt nhiên không biết.”
“Chuyện này không thể nào. Trước đây Mục Uyển vì đắc tội với con mà đã bị Thịnh Duật nhốt vào trong hang sói, chính mắt con đã nhìn thấy.” Phó Hâm Ưu giải thích.
“Điều đó không quan trọng, là thật hay giả cũng không rõ, có thể là cậu ta chỉ diễn kịch trước mặt con thôi. Hai người họ đã qua lại với nhau. Mẹ hỏi con, Hạng Thịnh Duật đã động đến người con chưa? Mẹ nhốt con ở trong biệt thự của cậu ta, hai đứa có ngủ với nhau không?” Phu nhân Lan Ninh hỏi.