Chương 1128: Cách Của Cô Ấy Là Độc Nhất Vô Nhị
CHƯƠNG 1128: CÁCH CỦA CÔ ẤY LÀ ĐỘC NHẤT VÔ NHỊ
Thomas nói dường như quá trắng trợn, ý ám chỉ quá rõ ràng.
Hạng Thịnh Duật nói ông ta thích phụ nữ, quả thực không sai.
Cô nhếch môi tươi cười, thong thả hài hước từ chối: “Ngài đến phòng tôi, bạn trai tôi chắc chắn sẽ rất giận dữ, anh ấ ghen dữ lắm.”
Mục Uyển khéo léo gạt tay ông ta ra rồi bấm thang máy: “Tôi đặt một phòng ở nhà hàng rồi, lát nữa chúng ta có thể nói chuyện hẳn hoi.”
“Cô vừa mới ly hôn với Hình Thiên, đã nhanh chóng có bạn trai rồi? Tôi nghe bạn bè tôi nói, hôm nay Hình Thiên ở MXG.”
“Cũng đã ly hôn rồi, thì phải tìm bạn trai thôi, chẳng lẽ một mình mãi được sao?” Mục Uyển bật cười.
Ánh mắt của Thomas càng thêm mờ ám hơn, “Là Lục Bác Lâm hay lại đổi người khác rồi? Hay là, đổi thành tôi thì sao?”
Mục Uyển vô cùng vô cùng không ưa kiểu đàn ông như Thomas, thậm chí còn chán ghét.
Loại đàn ông này, ai mà cưới trúng quả đúng là xui tận mạng.
“Thomas ngài cao lớn đẹp trai, phong độ hào hoa, khí chất hơn người, bao nhiêu phụ nữ ngưỡng mộ, tôi không nên cướp của họ thì hơn, không giành được, lại còn mệt.” Mục Uyển cự tuyệt.
Chuông điện thoại reo lên.
Là Lã Bá Vĩ gửi tin nhắn tới.
Phòng 308.
Thang máy tới, Mục Uyển đi vào trong, nhấn số tầng 3.
Cô nhìn ánh mắt Thomas đang dõi theo mình, quá dâm dê.
Trong lòng hoảng sợ.
Cô xoay người, dáng vẻ phòng bị, cười cười nói: “Tôi có đem cho ngài một chai rượu, một lát nữa ngài thử xem, nếu mà ngài đoán được đó là nhãn hiệu gì, tôi có thể thỏa mãn một nguyện vọng của ngài, thấy sao?”
Thomas sướng rơn, tất cả những loại rượu quý nổi tiếng, ông ta đều quá quen thuộc, một ngụm là có thể nhận ra, tầm mắt hướng sang Mục Uyển, càng nhuốm đầy ham muốn, hận không thể nuốt trọn cô vào bụng: “Vậy, nói thì giữ lời nhé.”
Chuông thang máy “ting” một tiếng.
Mục Uyển nói với nhân viên tiếp tân: “Phòng 308.”
Nhân viên phục vụ đi trước dẫn đường, không lâu sau, đã đến phòng 308.
Trên bàn đặt sẵn một bình vang đỏ, một cặp ly có chân, gan ngỗng, salad, còn có hai phần beefsteak vừa mới áp chảo.
Mục Uyển bước qua đó, trước hết là rót một ly rượu lại, đưa cho ông ta.
Thomas thưởng thức đầy tự tin: “Hơi giống với chai Lafite 1983, nhưng mà đậm đà hơn, ước chừng vào khoảng trước sau năm 60 gì đó, vang đỏ năm 60?”
Ông ta nhướng mày, không nhận ra được là của nhãn hiệu nào. Lại uống thêm một ngụm: “Rémy Martin? Không phải, lẽ nào là La Romanee Conti phiên bản giới hạn?”
Mục Uyển cười khẽ, lắc đầu: “Không phải.”
“Không phải.” Thomas không dám tin, lại nhấp thêm một ngụm, không vội vàng nuốt xuống, chậm rãi thưởng thức trong miệng, ngậm một phút đồng hồ, mới từ từ nuốt xuống, nhưng vẫn không thể nhận ra: “Là gì thế?”
“Có ngon không?” Mục Uyển hỏi.
“Không tồi, tôi vẫn cho là La Romanee-Conti, là loại rượu vang đỏ ngon nhất hiện giờ.” Thomas nhấm nháp rượu ngon.
Uống xong rồi, ông ta lại tự rót thêm cho mình một ly nữa.
“Thức uống ngon, để lại một chút quyến luyến, lần sau gặp mặt mới có thể biến thành mong chờ nhiều hơn.” Mục Uyển nói, không dựa vào lời của Lã Bá Vĩ, chế ra một câu chuyện.
Nếu như ngày nào đó, Thomas tìm thấy nhà máy rượu vang ấy, sẽ cho rằng cô dối trá, thiếu thành ý, đã vậy thì đành thừa nước đục thả câu.
“Vẫn còn chưa cách xa, tôi đã mong ngóng lần sau gặp em rồi.” Thomas nói rồi nâng ly: “Lại một hơi uống cạn nào.”
Mục Uyển phát hiện ra, ông ta thực sự yêu thích rượu.
“Lần này tôi tới là để bản chuyện hợp tác. Tình hình tương đối phức tạp.” Mục Uyển bàn thẳng vào chủ đề.
“Ừm, em nói đi.”
“Tôi muốn khiến giá cả dầu mỏ giảm xuống 10%, ít nhất là trong vòng một năm, tôi sẽ dùng danh nghĩa nhà họ Hạng, mua vào mỗi tháng một tấn bạc, với giá 16.8 USD/ounce.”
Thomas trầm ngâm suy nghĩ, buông chén rượu xuống: “Chúng ta không thiếu hụt mảng xuất khẩu bạc, tại sao lại phải giảm 10% giá cả dầu mỏ vô ích?”
“Trong vòng một năm hợp tác, loại rượu ngài đang uống trên tay, mỗi tháng tôi sẽ gửi cho ngài một chai, ngoài ra, 10% giá dầu mỏ giảm xuống kia tôi sẽ để cho riêng ngài, chuyển tiền vào tài khoản ngân hàng ở Thụy Sĩ của ngài.” Mục Uyển đàm phán.
“Tài khoản của tôi không thể chuyển qua được.”
“Nếu như giá bạc của chúng tôi tăng lên 17 USD/ounce thì sao, đất nước các ngài là đất nước xuất khẩu bạc lớn nhất, đối với quốc gia các ngài mà nói, chẳng thiệt chút nào, khoản của ngài có thể ghi vào sổ sách, cũng có thể thuyết phục phe chống đối. Vả lại, nhà họ Hạng sẽ công bố tin tức này, một khi đã công bố, sẽ càng tăng cao giá bạc, các ngài sẽ kiếm được một khoản hơn xa hiện tại.”
Thomas nhướn mày: “Việc này có chỗ nào tốt với bên em?”
“Dùng tiền của nhà họ Hạng, gây dựng địa vị cho tôi, đây chính là mục đích.” Mục Uyển nói trắng ra.
“Tôi về suy nghĩ kỹ lại, vài ngày nữa sẽ cho em câu trả lời.” Thomas xảo quyệt nói.
Mục Uyển bật cười, mặc cả với những tên cáo già này thì không thể để bọn họ dắt mũi.
“Ngày kia tôi phải đi rồi, nếu như chúng ta không hợp tác ngay bây giờ, tôi đành phải đi tìm một quốc gia khác có thể hợp tác, chuyện này đối với tôi rất gấp gáp, cho nên tôi mới đưa ra nhiều lợi ích như thế, hơn nữa không hề tính toán phí tổn.” Mục Uyển nói, rót thêm rượu vàng cho Thomas.
Thomas ngắm nhìn môi Mục Uyển, liếm liếm môi mình: “Muốn hợp tác cũng không phải không được, tôi luôn rất cưng chiều người phụ nữ của mình. Nếu như đêm này, tôi nói là nếu như bạn trai em ở đây, có thể ở nơi tôi đã thu xếp. Tôi đảm bảo, sẽ không ai phát hiện ra.”
Mục Uyển lại cười: “Ngài chắc chắn sẽ không ai phát hiện chứ? Hôm nay có người gửi cho tôi một đoạn clip, nam chính trong đó vừa khéo lại là ngài, tôi vẫn thắc mắc, sao ngài lại quay loại clip như thế, lẽ nào không sợ bị tung ra sao, tôi bảo bạn tôi xóa ngay rồi.”
Sắc mặt Thomas thoáng chốc xấu đi: “Clip gì?”
“Tôi không dám mặt dày xem nhiều, hình như là ngài cùng với một nữ minh tinh diễn qua rất nhiều bộ phim lớn, được ca tụng là người có gương mặt đẹp nhất quốc tế, để tôi hỏi lại bạn xem đã xóa hoàn toàn khỏi thùng rác chưa, nếu như chưa, tôi sẽ bảo cậu ta gửi qua đây.”
“Em có ý gì!” Thomas giọng điệu bắt đầu gay gắt.
Mục Uyển vô tội nhìn Thomas: “Tôi có ý gì là sao?”
“Em đang uy hiếp tôi.” Thomas nói trắng ra.
“Mọi người đều là bạn bè, nếu đã không hợp tác thành công thì vẫn còn tình nghĩa, tôi không muốn rước thêm thù hận. Đổi lại, đợi hợp tác xong xuôi, sau đó vẫn còn rất nhiều chuyện lớn cần làm, tôi thật lòng muốn làm bạn với ngài, uy hiếp ngài để làm gì? Nếu như là uy hiếp, tôi đã mang thẳng clip tới chứ không phải bắt bạn tôi xóa gấp thế. Ngài nói đến chủ đề này, tôi mới nhớ ra chuyện ấy.” Mục Uyển nói chắc nịch.
Thomas ngờ vực: “Em thực sự không uy hiếp tôi ư?”
“Ngài thấy tôi giống đang uy hiếp ngài sao? Ngược lại, bởi sau này có thể sẽ hợp tác, tôi còn càng hi vọng ngài giữ được vị trí lâu dài, phải làm việc cẩn thận. Bạn tôi mà có được clip thì người khác cũng có thể.”