Chương 1343: Càng Thêm Rực Rỡ
CHƯƠNG 1343: CÀNG THÊM RỰC RỠ
Mục Uyển thực ra rất xúc động, cả đời cũng không ly hôn, vĩnh viễn cùng một chỗ, mặc kệ tương lai có thể luôn ở bên nhau hay không, nhưng bây giờ cô cảm thấy rất tốt, trong lòng vô cùng ngọt ngào, ngay cả nơi bị anh cắn cũng không thấy đau.
Hạng Thịnh Duật nhìn Mục Uyển không tức giận, đôi mắt đẹp lại ẩn tình lưu chuyển thêm vài phần thẹn thùng.
Hạng Thịnh Duật giương khóe miệng: “Em thích nó.”
“Anh không nói toàn bộ thế giới cũng sẽ biết, lúc chúng ta kết hôn, mấy loại phương tiện truyền thống quốc tệ này cũng sẽ đưa tin mà.” Mục Uyển nói.
“Bọn họ đưa tin là đưa tin, còn anh khoe là khoe, hứng thú không giống cũng như tâm tình cũng không giống.” Hạng Thịnh Duật nói.
“Được, anh sắp xếp ổn thỏa là được, chuyện đánh cược lần này đã hoàn toàn giải quyết rồi, kế tiếp, em phải ổn định vị trí của mình trong bộ ngoại giao.” Mục Uyển nói.
“Anh sẽ giúp em.” Hạng Thịnh Duật nói, nắm chặt tay Mục Uyển. “Nhưng hôm nay, là ngày lành của chúng ta, buổi sáng đã xử lý công vụ của cả một ngày rồi, lúc này đừng nhắc tới những cái này nữa, được không?”
Hạng Thịnh Duật nhẹ nhàng nói.
Mục Uyển ngẫm lại cũng đúng, lúc ở trên xe cô đã ngủ một lúc rồi, Hạng Thịnh Duật lại không, anh còn phải xử lý rất nhiều chuyện, chắc là rất mệt rồi. Bây giờ cũng không còn sớm, cô lại nhắc đến công việc, cũng cảm thấy không thích hợp lắm...
“Được.” Mục Uyển đáp.
Hạng Thịnh Duật đưa Mục Uyển vào phòng: “Anh đi chuẩn bị nước cho em tắm, còn quần áo cũng đặt sẵn bên trong phòng tắm rồi.”
“Em chuẩn bị nước là được, hôm nay anh so với em còn mệt hơn.” Mục Uyển nói.
“Anh là đàn ông, một chút mệt này đâu có tính là gì. Cơ thể của em vốn không tốt. Anh chuẩn bị nước xong rồi gọi em.” Hạng Thịnh Duật nói xong, đi vào phòng tắm.
Mục Uyển ngồi ở trên giường, không biết khi nào Hạng Thịnh Duật mới chuẩn bị nước xong, nên đơn giản nằm xuống.
Ở trên thuyền so với ở trên đất liền vẫn là không giống nhau.
Yên tĩnh như vậy, có thể cảm nhận con thuyền đang lắc lư.
Không lâu sau, Hạng Thịnh Duật từ phòng tắm đi ra , mỉm cười với cô: “Qua tắm đi.”
Mục Uyển cảm thấy ánh mắt này của anh có chút quỷ dị: “Sao lại nhìn em như vậy?”
“Cảm thấy em là người đẹp nhất trên đời, nên đương nhiên nhìn em như vậy, em có từng thấy anh nhìn người khác như vậy chưa.” Hạng Thịnh Duật nói, tiến lên, ôm lấy eo Mục Uyển.
“Em biết rồi, anh buông ra đi, em muốn đi tắm.” Mục Uyển nói, đẩy Hạng Thịnh Duật ra.
Hạng Thịnh Duật lại càng kéo cô đến bên người: “Một người tắm rất nhàm chán, hay cùng nhau tắm đi.”
“Em cảm thấy một người tắm rất tự do tự tại, anh tắm cùng, em sẽ cảm thấy chật chội, em tắm một lát, tắm xong em gọi anh.” Mục Uyển nói.
Hạng Thịnh Duật cũng không miễn cưỡng cô, buông Mục Uyển ra.
Mục Uyển đi vào tắm.
Tóc cô rất ngắn nên gội cũng dễ, nghĩ thầm Hạng Thịnh Duật ngày hôm nay nói mấy lời rất hay, tận đến lúc cô tắm xong, nhìn thấy quần áo mà Hạng Thịnh Duật chuẩn bị cho cô.
Là một bộ sa mỏng màu trắng, một lớp, rất trong suốt, mấu chốt là không có quần áo bên trong.
Mục Uyển: “...”
Cô đi ra ngoài, Hạng Thịnh Duật thấy cô, tầm mắt lại không dám nhìn cô, quá gợi cảm rồi.
Anh hắng giọng: “Vậy anh... đi tắm?”
“Ừm.” Mục Uyển lên tiếng, lên giường rồi đắp chăn lên.
Thật ra cô không thích loại quần áo này, nhưng hôm nay là ngày đặc biệt, Hạng Thịnh Duật đối với cô rất tốt, cô cũng đã tiếp nhận lời cầu hôn của anh, là tiếp nhận một cách thật tâm chân thành, có một số việc, nếu người đàn ông thích, thật ra có thể thỏa hiệp, có thể thích ứng.
Không lâu sau, Hạng Thịnh Duật đã đi ra .
Anh nhìn ánh mắt của cô, càng thêm thâm thúy, lưu luyến, trên mặt cũng đỏ khác thường.
Anh cũng đi lên, hai tay ôm lấy từ hai bên của Mục Uyển, nhìn Mục Uyển: “Mặc dù trước đây em rất đẹp, nhưng hôm nay anh cảm thấy em càng xinh đẹp hơn, làm vợ của anh chắc chắn sẽ càng thêm rực rỡ hơn.”
“Anh tâng bốc xong chưa?” Mục Uyển hỏi.
“Yêu em.” Hạng Thịnh Duật đơn giản nói hai chữ.
Tình yêu này rất sâu đậm...
Ngày hôm sau
Mục Uyển ngồi trên ban công, nhìn ngắm biển bên ngoài.
Bề mặt của biển rộng tĩnh lặng mà xa xăm.
Lần trước khi ngắm biển, trong lòng vẫn còn bi thương, bây giờ ngắm biển lại cảm thấy tâm tình rất bình yên.
Cô nghe thấy tiếng kéo ghế, nhìn sang bên cạnh.
Hạng Thịnh Duật ngồi xuống, nở nụ cười: “Bên ngoài bây giờ đang rất kích động, anh bị chụp ảnh ám sát, có một đống người nhiệt tình tìm ra thủ phạm, chính là người của bà Lan Ninh, anh cũng không cần lấy ra bằng chứng, dân mạng mới là những người mạnh nhất.”
“Bên bà Lan Ninh thế nào rồi?” Mục Uyển hỏi.
“Anh nói rồi, nếu bà ta chịu yên ổn không làm điều gì ác nữa, anh có thể không nhắm vào bà ta, nhưng nếu bà ta tìm người ám sát, vậy chờ đợi bà ta chỉ có hủy diệt, Uyển Uyển, kẻ mạnh ăn kẻ yếu, vốn đã là như vậy, em cần phải thích ứng.” Hạng Thịnh Duật khuyên nhủ.
“Không phải em không thích ứng, em chỉ cảm thấy khá thổn thức, trước kia bà Lan Ninh vẫn là người dưới một người trên vạn người, chỉ qua mấy tháng bà ấy lại rớt xuống thành cát bụi. Sự thật có chút tàn nhẫn.” Mục Uyển nhìn về biển rộng phương xa nói.
“Vốn chính là như vậy, nếu không phải em ngăn cản, đâu chỉ thành cát bụi mà biến mất hoàn toàn rồi.” Hạng Thịnh Duật nói, nghiêng người về phía Mục Uyển.
Mục Uyển nhìn chăm chú vào ánh mắt của Hạng Thịnh Duật, không lảng tránh, cũng nhìn về phía Hạng Thịnh Duật: “Anh ấy không phải người đơn giản như anh nghĩ, đừng kiêu ngạo như vậy, hơn nữa, anh ấy là bạn của em, giữa hai người cũng có quan hệ hợp tác, không nhất thiết phải biến thành kẻ thù, thủy hoa bất dung.”
“Bây giờ em còn nói giúp hắn sao.” Hạng Thịnh Duật có chút ghen tị.
Mục Uyển ánh mắt rất kiên định, bình tĩnh: “Không phải em thiên vị, mà đang bàn chuyện, Bạch Nhã và Cố Lăng Kiệt tuy điệu thấp, nhưng bọn họ đứng về phía Hình Thiên, nếu Hình Thiên gặp chuyện không may, bọn họ sẽ không ngồi yên không để ý đến, Cố Lăng Kiệt và Bạch Nhã còn là người rất có năng lực, em nhớ trước kia anh từng nói, trên đời không có bạn bè vĩnh viễn, cũng không có kẻ thù vĩnh viễn, Hình Thiên cũng có thể trở thành bạn, vậy tại sao phải nhắm vào anh ấy.”
“Anh không nhắm vào hắn, chỉ là muốn chứng minh cho em thấy anh xuất sắc hơn hắn.” Hạng Thịnh Duật khó chịu nói.
“Xuất sắc? Anh cảm thấy phụ nữ đều thích một người đàn ông xuất sắc? Chỉ cần thích, cho dù anh không xuất sắc vẫn sẽ thích, thậm chí sẽ bởi vì thích mà giúp đỡ anh trở thành một người đàn ông xuất sắc. Nếu không thích, cho dù anh có xuất sắc, em cũng không thèm nhìn đến. Hạng Thịnh Duật, em không phải là một người chần chừ do dự, nếu đã gả cho anh rồi, trái tim của em sẽ không có người khác nữa, mấy cái lời ấu trĩ, việc ấu trĩ này, không cần nói nữa, cũng không cần làm nữa.” Mục Uyển nghiêm túc nói.
Hạng Thịnh Duật mím môi: “Anh biết rồi, xem xét sự cố gắng của anh tối hôm qua, em không thể có thái độ tốt hơn một chút với anh sao? Mỗi lần nói đến Hình Thiên, thái độ em đều không tốt.”
“Đấy là những gì em phải nói rõ với anh, đây cũng không phải một trò đùa, mà em không thích vui đùa như vậy.” Mục Uyển nói, lấy quả cam trên bàn.
Hạng Thịnh Duật lấy quả cam trong tay Mục Uyển, cười đùa nói: “Anh giúp em bóc, ngoài ra, có một chuyện thú vị đã xảy ra, có một người phụ nữ nói biết con gái của bà Lan Ninh đang ở đâu?”