Chương 693: Em Sợ Em Không Nhịn Được.
CHƯƠNG 693: EM SỢ EM KHÔNG NHỊN ĐƯỢC.
"Có rất nhiều nguyên nhân, trước mắt, anh còn chưa chắc chắn chúng ta đã an toàn tuyệt đối, thứ hai, thật sự tiểu Diễn đi theo chúng ta vẫn luôn không vui vẻ, từ nhỏ nó đã ở cùng ba mẹ nuôi, ba mẹ nuôi đối xử với nó rất tốt." Hình Thiên lựa lời nói.
"Nhưng nó là con em."
"Tiểu Diễn và tiểu Bảo đều đang ở độ tuổi đến trường, chờ sau khi em sinh ra đứa bé trong bụng, em định dẫn tiểu Diễn và tiểu Bảo cùng đi khắp thế giới sao? Hay là em muốn tiểu Diễn và tiểu Bảo cùng chúng ta ở trên đảo hoang." Hình Thiên hỏi.
Bạch Nguyệt im lặng, suy nghĩ một lát, buông đũa nghiêm túc nói: "Em có thể vì chúng mà từ bỏ việc du lịch toàn thế giới, chờ đến lúc nghỉ hè, nghỉ đông, cả nhà chúng ta sẽ cùng đi."
"Anh đã hiểu ý của em rồi, nhưng vẫn cần đợi thêm một chút."
"Hay là, không phải tiểu Diễn rất thích ba mẹ nuôi của nó sao? Chúng ta có thể thuê hai người họ, cùng nhau sinh sống, dù sao chúng ta cũng muốn thuê người, đúng không?" Bạch Nguyệt đề nghị.
Hình Thiên gật đầu, nắm chặt tay Bạch Nguyệt: "Được, chuyện sau này đều nghe theo em, chỉ là, vì sự an toàn của tất cả mọi người, chờ thêm một chút."
"Được." Bạch Nguyệt cũng không cưỡng cầu nữa.
Anh nói chờ một chút thì sẽ chờ một chút, chắc chắn có nguyên nhân: "Anh ăn nhiều một chút, gần đây anh lại gầy đi rồi, từ hôm qua tới bây giờ anh còn chưa nghỉ ngơi, sau khi ăn xong chúng ta đi ngủ sớm một chút."
Hình Thiên nở nụ cười, không nói thêm gì nữa, cúi đầu ăn cơm.
Sau khi ăn xong, chuyện nước B vẫn chưa hoàn toàn được giải quyết, Hình Thiênvà Bạch Nguyệt cũng không thể ra ngoài tản bộ.
Cô trở về phòng trước, anh theo sau.
Không hiểu sao cô lại có chút mất tự nhiên, trước đó đã tắm rồi, cho nên bây giờ không tắm cũng không sao, cô lên giường trước, nằm quay lưng về phía anh.
Hình Thiên nhìn cô một cái, cầm quần áo đi vào phòng tắm.
Trong lòng cô bất ổn.
Bọn họ là vợ chồng, đã rất lâu rồi không xảy ra quan hệ, lần này...
Không biết vì sao, từ sau khi anh thay đổi thân phận, cô luôn phải dùng hàng trăm hàng nghìn lý do để thuyết phục bản thân mới khiến bản thân không căng thẳng và từ chối anh, là bởi vì trong lòng cô vẫn còn hoài nghi sao?
Thuật dịch dung, cô đã từng được nhìn thấy, chỉ nhìn lướt qua thì rất giống, chụp ảnh chọn đúng góc độ là được, nhưng không lừa nổi mắt thường tinh tế xem xét.
Chỉnh dung, cô đã từng trải qua, cô biết có thể nhìn thấy dấu vết từ đâu, nhưng trên mặt Hình Thiênkhông hề có dấu vết đã từng phẫu thuật, ngay cả giọng nói cũng giống Cố Lăng Kiệt.
Nếu nói anh không phải Cố Lăng Kiệt, vậy Cố Lăng Kiệt đã đi đâu?
Trong khi cô miên man suy nghĩ, Hình Thiên đã ra khỏi phòng tắm.
Bạch Nguyệt nhìn anh.
Anh mặc một cái áo tắm màu đen, nhìn ở bất kỳ góc độ nào cũng rất hoàn mỹ.
Hoàn mỹ tới mức không có một vị trí nào cần chỉnh sửa.
Hình Thiên ngồi lên đầu giường, cười khẽ, vài phần tà mị, vài phần cuồng vọng, còn có không chịu trói buộc.
Anh hướng về phía môi của Bạch Nguyệt.
Bạch Nguyệt né tránh theo bản năng, cô biết mình không đúng, đối mặt với ánh mắt hơi lạnh của Hình Thiên, cô lại chủ động hôn lên mặt Hình Thiên một cái.
"Em trốn cái gì?" Hình Thiên trực tiếp hỏi.
"Em sợ không kiềm chế được, gần đây thân thể có chút không thoải mái." Bạch Nguyệt giải thích.
Hình Thiên nâng cằm cô: "Anh là loại người chỉ biết hưởng thụ mà không quan tâm đến cảm giác của em sao?"
"Em sợ người không kiềm chế được là em."
Hình Thiên: "..."
Đối với đáp án này của cô, anh vẫn tương đối vừa lòng, hôn lên môi cô.
Bạch Nguyệt nhắm mắt.
Trong đầu Hình Thiên hiện lên hình ảnh của Cố Lăng Kiệt, không hôn sâu hơn, ánh mắt thâm thúy phức tạp nhìn Bạch Nguyệt.
Mặc dù, anh muốn cô, vậy cũng phải chờ sau khi Cố Lăng Kiệt qua đời, nếu không...Thật ra trong lòng anh cũng không qua được cửa này, cho nên, mặc dù cô chủ động, anh cũng sẽ nhịn xuống.
"Nghỉ ngơi thật tốt, ngủ đi." Hình Thiêndịu dàng nói.
Bạch Nguyệt nở nụ cười, ngoan ngoãn chui vào trong chăn.
Anh nằm xuống bên người cô, tắt đèn.
Một đêm nay ngủ vô cùng ngon.
Lúc cô tỉnh lại, Cố Lăng Kiệt vẫn còn ở bên cạnh, lại nhắm hai mắt lại, đầu óc thanh tỉnh, chỉ là, còn chưa muốn ngồi dậy, phá hỏng sự yên tĩnh bình thản lúc này.
Hình Thiên cong khóe môi, cũng chưa muốn rời giường, nhắm mắt lại.
Di động của anh reo vang.
Trong hoàn cảnh này có vẻ đặc biệt chói tai.
Hình Thiên bất đắc dĩ mở mắt, đi lấy điện thoại đi động, nhìn thấy là cuộc gọi từ Hình Thương, sắc mặt khó coi hơn vài phần, cúp điện thoại.
Anh đứng dậy, cúi đầu hôn lên trán Bạch Nguyệt: "Em ngủ thêm một lát, vẫn còn sớm, lát nữa anh sẽ gọi em dậy ăn sáng."
Bạch Nguyệt đồng ý.
Anh cầm điện thoại ra ngoài, đi xuống tầng, tới phòng khách, lúc này mới rút điện thoại ra gọi: "Sao vậy?"
"Đoạn ghi âm về Tả Đoàn Niên đã được công bố, là con gửi cho Thẩm Diên Dũng? Bây giờ con đang ở đâu?" Hình Thương trực tiếp chất vấn.
"Bây giờ con đang ở nước B, gửi đoạn ghi âm của Tả Đoàn Niên cho Thẩm Diên Dũng rất thích hợp, dù sao anh ta vẫn luôn chú ý chuyện này. Hơn nữa, là Tổng thống, xử lý mọi chuyện sẽ càng thêm dễ dàng, cho dù gửi cho cấp dưới của con thì lúc muốn công bố cũng cần Thẩm Diên Dũng thông qua. Mặt khác, người của con còn chưa được cứu ra, hôm nay sau khi Thẩm Diên Dũng tạp áp lực cho nước B, Tổng thống nước B sẽ phải thả người, con sẽ sắp xếp cho họ về nước, về phía con, con muốn cho bản thân một vài ngày nghỉ."
"Con để vợ mới cưới ở nhà, bản thân lại đi chơi ở nước ngoài, con cảm thấy thích hợp sao?" Hình Thương tức giận nói.
Anh đã quyết định cùng Bạch Nguyệt rời đi, có chút chuyện, anh vẫn nên nói rõ với Hình Thương.
"Thực ra con vẫn luôn xem Thu Đình là em gái, con không có tình cảm nam nữ với cô ấy."
"Con xem nó em gái mà còn ngủ với nó!" Hình Thương mất bình tĩnh rồi.
"Con và cô ấy trong sạch, con chưa từng xảy ra quan hệ cùng cô ấy." Hình Thiên giải thích.
"Cho nên, ngày từ đầu con đã không định cưới Thu Đình?" Hình Thương chấn kinh.
"Con muốn nghỉ ngơi vài năm, cẩn thận suy nghĩ rốt cuộc con muốn làm gì? Vẫn hi vọng ngài sẽ cho con tự do."
"Ta thấy con là điên rồi." Hình Thương tức giận hét lên: "Con có biết vài năm sau sẽ như thế nào không? Sẽ không còn cơ hội nào nữa, con không muốn trở thành Tổng thống nữa sao? Nếu không phải Tả Đoàn Niên và Thẩm Ngạo liên thủ giết chết bố của con, bây giờ con đã sớm là Tổng thống, đấy mới là số mệnh của con."
"Thẩm Diên Dũng làm rất tốt, anh ta rất có năng lực, tin tưởng quốc gia dưới sự quản lý của anh ta sẽ ngày càng phát triển."
"Bởi vậy con từ bỏ sứ mệnh của con? Con sắp làm ta tức chết, lúc bố của con giao con cho ta chính là hi vọng một ngày kia con có thể làm Tổng thống, kết quả, con vậy mà lại vì Bạch Nguyệt mà muốn kết thúc kiếp sống chính trị của mình!"
"Con yêu cô ấy." Hình Thiên trực tiếp nói.
"Cô ta là vợ của em trai con!" Hình Thương tức đến mức giọng nói cũng run rẩy.
"Bởi vậy, con phải tiếp tục nghĩa vụ chăm sóc cô ấy cả đời, hơn nữa, con cũng muốn chăm sóc cô ấy, với thân phận một người đàn ông."
"Vậy con không sợ ta nói cho cô ta sự thật sao? Bây giờ ta sẽ lập tức nói cho cô ta, con muốn khiến ta tức chết mà." Hình Thương cảm thấy bản thân sắp tức giận tới phát nổ rồi.