Mục lục
Cưng vợ đến tận cùng-Cưng vợ yêu đến tận cùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1061: Thật Hạnh Phúc​




CHƯƠNG 1061: THẬT HẠNH PHÚC
Mục Uyển thấy đã hơn hai giờ rồi, cô đã cài đồng hồ báo thức bốn rưỡi.
Nhắm mắt, ngủ tiếp.
Hạng Thịnh Duật lại không an phận, bàn tay anh ta vuốt ve đường cong trên người cô.
Mục Uyển trở mình liếc mắt một cái. Anh ta không thiếu phụ nữ, có cần phải đói khát thế này không?
" Ngày kia chắc tôi phải về nước M, giúp tôi." Mục Uyển cố ý dời trọng tâm câu chuyện.
Hạng Thịnh Duật dừng động tác, không hiểu được: " Giúp cô cái gì?"
Mục Uyển xoay người, quay mặt về phía anh ta: " Tôi muốn vị trí kia của bà Lan Ninh, dưới một người, trên vạn người."
Hạng Thịnh Duật sâu kín nhìn cô: " Dã tâm không nhỏ."
" Gần son thì đỏ, gần mực thì đen. Tôi học được của anh đấy." Mục Uyển nói.
" Vị trí của bà Lan Ninh trên vạn người, thế nhưng vẫn không phải là dưới một người. Tôi sẽ khiến cô làm một người thực sự chỉ dưới một người." Hạng Thịnh Duật chắc chắn.
Mục Uyển thấy suy nghĩ của anh ta bị rời đi thì không nói nữa, nằm đối diện anh ta, cơ thể co lại, bày ra trạng thái phòng vệ, nhắm hai mắt lại suy nghĩ miên man. Rất lâu sau, lúc đang mơ màng muốn ngủ, đồng hồ báo thức vang lên.
Cô mở mắt, bật đèn, nhìn về phía điện thoại di động, bốn rưỡi rồi.
Cô đẩy Hạng Thịnh Duật vẫn còn đang ngủ.
Hạng Thịnh Duật chậm rãi mở mắt, trong đôi mắt đều là tơ máu: " Lại muốn đuổi tôi đi hả?"
" Bây giờ đã bốn rưỡi rồi, năm giờ chị Lâm sẽ dậy. Anh mà còn không đi thì trời sẽ sáng đó." Mục Uyển thúc giục.
" Biết rồi." Hạng Thịnh Duật ngồi dậy, nhìn về phía cô.
Mục Uyển còn không ngủ được, vành mắt thâm đen nặng nề.
Anh ta cúi đầu, nặng nề hôn lên môi cô, không cho phép Mục Uyển chống cự, vừa bá đạo lại điên cuồng. Hôn ba phút anh ta mới buông Mục Uyển ra: " Nghỉ ngơi cho tốt."
" Ra đến ngoài thì nhắn tin cho tôi." Mục Uyển nói.
" Ha." Hạng Thịnh Duật không đàng hoàng cười, cuồng vọng nói: " Nếu tôi đã không muốn người ta phát hiện thì sẽ không ai phát hiện ra được. Nếu tôi đã muốn người khác phát hiện ra, thì ai cũng không ngăn cản nổi."
" Cho nên anh vượt ngục bỏ trốn khỏi cung, cũng là cố ý để bị phát hiện sao?" Mục Uyển hỏi ngược lại.
Hạng Thịnh Duật cong khóe miệng, như cười như không: " Cô rất giống khi còn nhỏ, đầu óc rất nhanh nhẹn, cũng nhanh quá rồi. Đây không phải chuyện tốt đâu."
" Cũng vậy thôi, cũng vậy thôi." Mục Uyển nói, không muốn tốn nước miếng nói chuyện với anh ta nữa, bị phát hiện sẽ không tốt.
Cô tiễn Hạng Thịnh Duật ra khỏi cửa, chủ yếu là sợ anh ta bị bắt gặp.
Hạng Thịnh Duật dường như chỉ sợ người ta không trông thấy anh ta, nặng nề đóng cửa lại, phát ra một tiếng " ầm" rất vang.
Mục Uyển: "....."
Hạng Thịnh Duật còn có thể ác hơn nữa.
Quả nhiên chị Lâm bị đánh thức, mở cửa, bật đèn, nhìn về phía Mục Uyển, không hiểu hỏi: " Cô chủ, cô vừa mới về sao?"
" Tôi không ngủ được nên ra ngoài đi dạo. Xin lỗi đã đánh thức chị." Mục Uyển giải thích.
" Cô mặc ít áo như thế, cẩn thận bị cảm đấy." Chị Lâm lo lắng nói.
" Vâng. Chị Lâm, tôi vào nhà trước đây." Mục Uyển gật đầu xin lỗi, đi vào trong phòng.
Trong phòng vẫn còn lưu lại mùi hương trên người Hạng Thịnh Duật.
Cô mở cửa sổ, gió mát thổi vào, lất phất qua gò má cô, ngược lại... lại không ngủ được.
Hôm nay, Hình Thiên và Hoa Cẩm Vinh đã hợp tác, qua trận bắn giết vừa rồi đã cho Hạng Thịnh Duật và Hoa Quan Lâm một kích nặng nề. Trong vòng một năm, Hạng Thịnh Duật và Hoa Quan Lâm cũng không thể mưu đoạt được quyền vị của Hoa Cẩm Vinh nữa. Ít nhất đã Hình Thiên thời gian thở dốc.
Kể từ khi ly hôn với Hình Thiên đến nay, mặc dù cô không ngừng muốn ngăn cản điều gì đó, nhưng hết lần này tới lần khác, vĩnh viễn đều bị người khác khống chế trong lòng bàn tay, kể cả tự do cũng không có.
Lần này Hình Thiên bỗng nhiên thắng lợi, cô ngoài việc thuyết phục Mặc Uyên, tạo ra thế chân vạc thì cũng không có đóng góp gì khác.
Cho dù không có cô tham gia, cô tin rằng Hình Thiên cũng có thể làm được.
Nói cho cùng, cô quá nhỏ bé, nhỏ bé giống như một con kiến vậy. Ngoại trừ việc cắn người chẳng đến nơi đến chốn, cô chẳng làm được chuyện gì cả.
Một năm, có thời gian một năm. Cô muốn mình có thể làm được việc trong một năm này.
Chỉ cần cô có quyền có thế, cộng thêm năng lực hiện tại của cô cũng có thể có chút tác dụng. Chứ cô không muốn giống như hiện tại, mỗi bước đi đều phải chịu tất cả khuất nhục, nhận hết uất ức, nhận hết giày vò mà còn không nhận được kết quả tốt đẹp.
Cho nên cô phải quay trở về, quay lại nước M, bắt đầu chiến đấu một lần nữa.
Thế lực trong nước đã sớm bị chia cắt, ngay cả Bobby cũng không còn hợp tác với cô nữa. Ánh mắt của cô, chỉ cos thể đặt ở nước ngoài.
" Thùng thùng thùng." Tiếng đập cửa vang lên.
Mục Uyển xoay người, mở cửa. Chị Lâm mỉm cười đứng ở cửa: " Tôi thấy trong phòng cô chủ còn sáng đèn. Tôi có làm súp Sago, cô chủ có muốn ăn không?"
" Được." Mục Uyển mỉm cười nói.
Nụ cười của chị Lâm càng thêm sáng lạn, trong sáng lạn có chút đau lòng nhìn Mục Uyển: " Cô chủ vẫn giống như trong quá khứ."
Mục uyển nở nụ cười.
Thứ giống nhau, chỉ là vẻ bề ngoài, trong nội tâm đã sớm không còn giống nhau nữa rồi.
" Chúng ta a nhau vẫn chưa tới hai tháng, đương nhiên không có thay đổi gì rồi. Chị Lâm vẫn xinh đẹp như thế." Mục Uyển nói.
" Ha ha ha ha, gặp được cô chủ thật tốt, mau đến ăn đi." Chị Lâm nói, xoay người đi ra ngoài.
Mục Uyển cũng không muốn ngủ nữa. Qua buổi dạ tiệc hôm nay, Phó Hâm Ưu sẽ phải ở lại làm việc, cô cũng sẽ rời đi theo. Sống ở đây, chẳng qua chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà thôi.
Sau khi cô rửa mặt xong, thay một chiếc váy màu hồng nhạt, bên ngoài là áo vét cùng bộ, chải mái tóc dài lượn sóng, trang điểm khéo léo rồi ra ngoài.
Chị Lâm đã bày súp Sago lên bàn cơm, còn có hũ đường, muốn bao nhiêu đường, cô chủ sẽ tự thêm.
" Được, cảm ơn chị Lâm."
" Lát nữa còn có cháo thịt nạc trứng muối, cô chủ để bụng lát nữa ăn cho ngon."
Mục Uyển nở nụ cười: " Sáng sớm đã được ăn điểm tâm chị Lâm làm, cảm thấy thật hạnh phúc."
" Cô chủ hạnh phúc thì tôi cũng hạnh phúc." Chị Lâm nói xong, quay lại phòng bếp.
Mục Uyển ăn súp Sago, tra tin tức nước M.
Chuyện Hình Thiên không truy cứu đã truyền đến tai những người kiêm chức, Hoa Cẩm Vinh cũng không ngốc, tìm đoàn đội, thủy quân của ba người làm mưa làm gió trên mạng, vô cùng ồn ào.
Cũng có người đánh giá, Hình Thiên không truy cứu là bởi vì cô. Trên mạng đã lộ ra rất nhiều ảnh chụp tình cảm thân mật của cô và Hình Thiên, còn có cả video Hình Thiên mời cô vào ở trong hoàng cung.
Nhóm thủy quân thứ tư gia nhập, mục đích là thổi phồng chuyện tình yêu mơ mộng, tạo thành chuyện cô và Hình Thiên hai bên đều có tình ý với nhau nhưng phải xa nhau, giành được sự quan tâm và ủng hộ của một đám người.
Ngay sau đó, nhóm thủy quân thứ năm cũng gia nhập, lấy đoạn video trong quá khứ của cô ra nói lại, có hình thì biết chân tướng.
" Chào buổi sáng." Hình Thiên chào.
Mục Uyển tắt trang bìa, mỉm cười nói: " Chào buổi sáng."
" Đang ăn gì đấy? Chị Lâm không công bằng, chỉ có em về sao chị ấy lại dồn hết tâm trí làm khéo léo như thế?" Hình Thiên nói, ngồi xuống đối diện Mục Uyển.
" Đó là vì tôi khá kén chọn và khắt khe." Mục Uyển cười ăn điểm tâm, dáng vẻ vẫn như trước kia, dịu dàng, thản nhiên, nhu hòa như nước, khiến người ta cảm thấy rất thoải mái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK