Chương 569: Anh Dành Cho Cô Tất Cả Sự Sủng Ái
CHƯƠNG 569: ANH DÀNH CHO CÔ TẤT CẢ SỰ SỦNG ÁI
Thẩm Diên Dũng véo mũi cô: “Hôm nay em ở trong phòng, lát nữa anh sai người đem máy tính qua, em có thể ở trong phòng chơi trò chơi, anh đảm bảo là những thứ được sắp xếp tốt nhất.”
“A?” Lưu San thất vọng, nhịn không được trừng mắt một cái, nằm vật xuống giường. “Chơi trò chơi à?”
“Ừ.” Thẩm Diên Dũng cười nhẹ: “Qua vài ngày nữa sẽ đến thăm nước F, đến lúc đó sẽ đưa em đi chơi."
Lưu San cụp mắt xuống nhìn nền hoa, chân phải gác lên chân trái, rung rung đùi.
Cứ như vậy đã đi, nhẫn nại một thời gian, đợi đến khi báo được thù rồi, cô liền tự do.
“Biết rồi.” Lưu San lười đáp.
Thẩm Diên Dũng ngồi cạnh giường nhìn cô: “Anh vừa mua một bản quyền trò chơi, trước đây chơi thử thấy không tồi, rất thú vị, anh vẫn chưa phát hành, có muồn thử một chút không?”\
“Là loại gì thế?” Lưu San hiếu kì hỏi.
“Là một loại dựa vào một quyển tiểu thuyết thịnh hành để cải biên, nghề nghiệp bên trong có cảnh sát, bác sĩ, luật sư, binh sĩ, kiến trúc sư, quyền vương, học sinh,vvv......có tới hai mươi loại nghề nghiệp, mỗi loại nghề nghiệp đều có một kĩ năng tương ứng, tổng cộng có mười khu, mười khu này được sắp xếp theo hình thức thăng cấp.
Ví dụ, từ cấp một đến cấp mười, là khu đầu tiên, từ cấp mười một đến cấp hai mươi, là khu thứ hai.
Có thi đấu đơn lập, cũng có thi đấu đoàn đội.
Ví dụ khu đầu tiên, nếu như là thi đấu đơn lập, sẽ có bản đồ nhỏ, ngẫu nhiên tám mươi người, có thể kết đồng minh, đánh bại đến cuối cùng còn lại ba người là kết thúc trò chơi, người giành chiến thắng, có thể nhận được 1000 đồng vàng, có thể dùng để mua trang thiết bị.
Nếu như là thi đấu đoàn đội, vậy thì sẽ có bản đồ lớn, ngẫu nhiên năm đội ngũ, cũng có thể tiến hành kết bạn đồng minh, nhưng đến cuối cùng chỉ thừa lại duy nhất một đồi thì trò chơi kết thúc, mỗi đội là 5 người một tổ, bình quân mỗi người có thể giành được 1000 đồng vàng, dùng để mua trang bị.” Thẩm Diên Dũng giải thích.
“Bên trong có Tiểu Quái không?” Lưu San hỏi.
“Có, những tiểu quái này trên người cũng có trang bị, có thể được trang bị bằng những mảnh vỡ, cũng có thể thăng cấp, nhưng mà tốc độ cực chậm, đánh chết anh hùng mới là cách thức thăng cấp nhanh nhất.”
“Vậy những trang bị đó có thể dùng tiền mua được không?”
“Tất nhiên là có, không thì trò chơi này làm sao mà kiếm được tiền, đợi đến khu thứ năm bắt đầu, vậy thì có thể tham gia hỗn chiến, là một bản đồ lớn, ba người thắng cuộc cuối cùng sẽ có tiền thưởng mặt.” Thẩm Diên Dũng rất nhẫn nại giải thích cho cô.
“Vậy thì còn BUG(lỗi) thì sao?” Lưu San ánh mắt đầy chờ mong.
“Mục đích thử nghiệm chính là vì để tìm ra BUG, tiến hành sửa chữa và hoàn thiện.”
“Anh vẫn còn chưa lên thành phố, anh bảo tôi chơi cái gì đây?” Lưu San hứng thú nhìn Thẩm Diên Dũng.
“Hôm nay toàn bộ nhân viên công ty trò chơi của anh đều không đi làm, cùng em chơi trò chơi, tên của em bây giờ là tên cả đời, bây giờ tên này đã có 100000 đồng vàng, có thể mua được đồng vàng mà em muốn.”
Lưu San có chút hứng thú:“Vậy 100000 đồng vàng là bao nhiêu tiền thế?”
“Ba triệu, một đồng là một trăm đồng vàng.”
Lưu San làm động tác ok:“Vậy thì tôi miễn cưỡng chơi vậy.”
“Chọn nghề nghiệp, trừ khi là đổi, tài khoản nếu không, không thể thay đổi nữa, chọn cẩn thận vào.” Thẩm Diên Dũng nhắc nhở cô.
“A? Vậy tôi chọn tất cả các nghề thử một lần, chỉ chọn một cái, có chút nhàm chán.”
“Đây vẫn là nền tảng xã hội, có thể sinh em bé, em bé trong khoảng cấp ba có thể thử dùng tất cả các nghề nghiệp, khi đến cấp bốn, thì cố định nghề nghiệp.”
“Sinh em bé, vậy em bé thuộc về bên nam hay bên nữ?” Lưu San gãi gãi đầu, quan tâm đến vấn đề này.
“Cái này phải dựa vào bản thân người chơi, cũng có thể vận khí tốt, sinh được một đôi.”
“Vậy, nếu sau ly hôn, thì phải làm sao? Nếu như đem theo một đứa, không lâu sau rất dễ bị người khác phát hiện đã từng ly hôn phải không, ha ha?” Lưu San nghĩ một chút, cảm thấy trò chơi này rất thú vị.
Thẩm Diên Dũng: “....”
“Em đó, về điểm này, anh vẫn chưa nghĩ đến. Em có đề nghị gì hay không?” Thẩm Diên Dũng hỏi.
“Nếu như tiêu thụ, trò chơi này của anh chắc chắn bị cấm, đó là tư tưởng tuyên truyền không tốt.”
Nếu như hệ thống thu hồi lại, như vậy cảm giác có chút lúng túng, tư tưởng cũng không được đúng đắn cho lắm.
Hay là, ủy thác quản lí, đợi em bé lớn rồi, chắc chắc sẽ độc lập, ủy thác quản lí yêu cầu cho các người một phần phí, máy tính sẽ cho em bé tự mình luyện cấp, tiền luyện cấp có thể giao cho bố hoặc mẹ, cũng có thể tự mua trang bị cho mình.
Trong trò chơi, nếu như em bé cùng bố mẹ luyện cấp, vậy sẽ dựa vào biểu hiện mà hệ thống sẽ ngẫu nhiên cấp cho một ít đồng vàng.
Anh thấy sao?” Lưu San hỏi lại anh.
Thẩm Diên Dũng vui vẻ, giữ gáy cô, hôn lên trán cô: “Trò chơi này bọn họ đã chơi được một tháng rồi, em đề xuất như vậy, mới là BUG chủ chốt nhất.”
“Thật à? Vậy có thưởng gì không?” Lưu San hỏi.
Thẩm Diên Dũng cong khóe miệng : “Em muốn thưởng gì?”
“Uh....” Lưu San cẩn thận nghĩ.
Thứ mà cô muốn nhất đó chính là báo thù, Thẩm Diên Dũng đã đồng ý với cô báo thù cho cô, nếu như cô nói cô muốn sau khi báo thù xong cô muốn anh ta thả cô đi, sợ rằng, càng khiến cho anh ta thêm cảnh giác: “Tôi có thể để lại đã, lần sau tìm anh đòi thưởng được không?”
“Bỏ lỡ cơ hội, lần sau, anh không chắc sẽ có tâm trạng như hiện tại.” Thẩm Diên Dũng rất xác định nói.
Chút tâm tư nhỏ của cô, anh đã sớm đoán được.
“Vậy, lần sau, tôi muốn ở trên, ở trên.” Lưu San nói, điều này là liên quan đến vấn đề tôn nghiêm và chủ quyền.
Thẩm Diên Dũng cười, ánh mắt thêm phần cưng chiều: “Được, nếu như em không cần anh giúp.”
“Ai cần anh giúp?” Lưu San mặt liền biến sắc, trừng mắt lên nhìn anh.
Thẩm Diên Dũng tâm trạng rất tốt, cực kì tốt, gọi điện thoại.
Không lâu sau, Thượng tá Trình mang đến chiếc máy tính, nhắc nhở: “Ngài Tổng, Thừa tướng khoảng năm phút nữa đến nơi.”
“Ừ, đi kiểm tra một chút xem có để sót cái gì không.” Thẩm Diên Dũng giao phó.
Thượng tá Trình nhìn Thẩm Diên Dũng một cái, sai sót, có lẽ chỉ có trên chính người của Tổng thống ngài đây.
Nhưng mà, ban nãy, anh ta đã nhắc nhở rồi, không dám lại nhắc lại nữa, lui ra ngoài phòng.
“Thẩm Diên Dũng, là ai thế?” Lưu San mở máy tính, phát hiện bên trong có rất nhiều trò chơi.
“Cái này, trước tiên em đăng kí một cái tên, trực tiếp dùng facebook hoặc Messenger, số điện thoại cũng có thể.” Thẩm Diên Dũng giúp Lưu San mở máy tính.
Lưu San sau khi đăng nhập vào, Thẩm Diên Dũng giúp cô chọn một mỹ nữ: “Trong nhà em có tủ quần áo, quần áo các thứ, có thể đi cửa hàng mua, em muốn chọn nghề gì?”
“Anh có đề nghị gì hay ho không?” Lưu San đầu óc mông lung, nhìn hai mươi mấy nghề nghiệp trước mặt.
Thẩm Diên Dũng cong khóe miệng: “Thầy thuần thú đi, là anh hùng đường dài, có thể gọi động vật đến giúp em đọ sức, động vật xuất hiện một phút, sức chiến đấu cũng không tồi, nhưng mà máu của em tương đối ít, cần tìm một anh hùng bảo vệ, phí thuần dưỡng động vật không thấp, là một nghề rất tốn kém.”
“Thẩm Diên Dũng, tôi không muốn ở trên nữa, anh có thể nạp cho mười nghìn đồng tiền vào không?” Lưu San thành khẩn hỏi.
“Không được, tự mình chơi đã, ngoài ra, đến cấp mười một mới có thể kết hôn, cho nên, từ từ luyện tập đi.” Thẩm Diên Dũng đứng lên, nhìn đồng hồ.
Ở cùng cô, thời gian trôi qua thật nhanh, thoáng cái, đã qua bốn phút rồi.