Chương 1223: Mỗi Người Đều Sống Tốt
CHƯƠNG 1223: MỖI NGƯỜI ĐỀU SỐNG TỐT
Cô xoa nhẹ chỗ cô đánh anh ban nãy, sâu sắc nói: “Sau này em đánh anh thì anh tránh đi.”
Anh tránh rồi, cô sẽ không cần day dứt, nhưng anh lại không tránh, cô liền cảm thấy bản thân rất quá đáng.
Hạng Thịnh Duật xoa đỉnh đầu cô: “Biết rồi, trở về tắm đi.”
Mục Uyển lén nhìn Hạng Thịnh Duật.
Dưới ánh nắng mặt trời, chàng trai anh tuấn nở một nụ cười tùy ý, miệng mở lớn nhưng rất quyến rũ, phía sau là đại dương mênh mông, thậm chí còn có những cánh chim hải âu đang bay lượn cách đó không xa.
Cảnh tượng này, khiến cho trái tim vẫn luôn trong trạng thái băng giá của cô, cảm nhận được chút hơi ấm.
Có những lúc, cô không cần quá nhiều thứ, cần có một chút ấm áp, là đã có thể khiến cô dốc toàn lực đi níu giữ lại, cho dù thời gian chỉ dừng lại ở giây phút này, cũng đủ rồi.
Điều cô sợ hãi nhất là, theo dòng chảy của thời gian, sẽ nhìn thấy được càng nhiều những sự tàn nhẫn, khiến cho một chút ấm áp của cô cũng biến mất trong lần tổn thương đó.
Không lâu sau, hai người trở về biệt thự.
Hạng Thịnh Duật chuẩn bị nước cho Mục Uyển tắm, rồi gọi điện thoại cho người của anh để xử lí công việc.
Mục Uyển tắm xong, rồi giặt luôn quần áo, ra ngoài, nghe thấy Hạng Thịnh Duật đang gọi điện thoại: “Biết rồi, cho cô ấy vào đi, đã xử lí tín hiệu và mã hóa rồi.”
Hạng Thịnh Duật vừa nói xong, điện thoại của Mục Uyển vang lên.
Màn hình hiện lên một dãy số lạ, có vẻ là số điện thoại từ nước A gọi đến.
Cũng dễ hiểu thôi, số điện thoại của cô đã nằm trong phạm vi giám sát của Hạng Thịnh Duật rồi.
Nghĩ kĩ thì cũng bình thường, bây giờ anh bảo vệ số điện thoại của cô, sẽ không có ai có thể thông qua tín hiệu của số điện thoại mà tìm đến cô nữa, cô nghe máy.
“Mục Uyển, tôi là Bạch Nguyệt, tin tức ngày hôm nay cô đã xem chưa?” Bạch Nguyệt hỏi.
“Chưa, tôi đang đi chơi, xảy ra chuyện gì rồi sao?” Mục Uyển hỏi.
“Hình Thiên sắp cưới Hoa Nhiên rồi, có người đang chỉ trích, nói Hình Thiên bội tình bạc nghĩa, trên mạng có phát clip liên quan đến cô, nói là người phụ nữ kia giả dạng thành cô, bây giờ bọn họ cảm thấy Hình Thiên bỏ rơi cô, đi cưới con gái của Hoa Cẩm Vinh là không tử tế, họ đang lên án Hình Thiên, yêu cầu bầu cử lại một lần nữa.” Bạch Nguyệt khái quát tình hình cho cô.
“Cô muốn nói điều gì?” Mục Uyển hỏi.
“Hi vọng cô có thể thanh minh cho việc Hình Thiên bội tình bạc nghĩa, không thể để đám người đó đạt được mục đích, xin nhờ cô.” Bạch Nguyệt thỉnh cầu.
Bội tình bạc nghĩa là thế nào?
Hình Thiên đối xử với cô như thế nào?
Lẽ nào không phải là bỏ rơi sao?
“Cô mong tôi thanh minh như thế nào?” Mục Uyển bình tĩnh hỏi.
“Từ trước đến nay Hình Thiên đều rất thích cô, tôi có thể nhìn ra điều này.” Bạch Nguyệt nói.
“Bởi vì thích tôi, nên cưới Hoa Nhiên?” Mục Uyển nhếch miệng, lúc còn ở MXG, cô đã từng muốn từ bỏ tất cả để rời đi cùng Hình Thiên.
Nhưng cuối cùng thì sao, vẫn là anh ta cho cô hi vọng, rồi lại khiến cô tuyệt vọng.
Bạch Nguyệt trầm mặc: “Rất nhiều chuyện là việc bất đắc dĩ, anh ấy không chỉ suy xét đến bản thân, anh ấy còn phải hi sinh vì đại cục, nếu như cô không giúp đỡ, thì cũng không thể trách cô, đây là lựa chọn của chính cô, cho dù cô có làm như thế nào, tôi đều ủng hộ cô.”
Mục Uyển cúp máy.
Hạng Thịnh Duật nhìn cô.
“Em chuẩn bị nước tắm cho anh rồi. Anh tắm đi cho thoải mái.” Mục Uyển bình tĩnh nói với Hạng Thịnh Duật.
Hạng Thịnh Duật không nói gì, đi tắm.
Mục Uyển ngồi trên sofa xem TV.
Không lâu sau, Hạng Thịnh Duật đi xuống.
Cô nhìn Hạng Thịnh Duật: “Tin tức mới của nước A, anh xem chưa?”
“Xem rồi, cũng chỉ là sự giãy dụa hấp hối của Sở Dã Bạch, cậu ta thấy nước M bận rộn ngập đầu, vì vậy nhân khoảng thời gian này ra ngoài làm chút chuyện, càng làm thì càng chết.” Hạng Thịnh Duật nói, ngồi xuống bên cạnh Mục Uyển.
“Bạch Nguyệt hi vọng em thanh minh cho Hình Thiên.” Mục Uyển bình tĩnh xem TV nói.
“Tùy em, hành động lần này của Sở Dã Bạch nguy hại đến bản thân rất lớn, cậu ta đang liều mạng cùng với rất nhiều người của mình, chịu rất tổn thất, Bạch Nguyệt hi vọng em thanh minh, là không hi vọng gây tổn thất cho người khác, nhưng nếu những người khác không chịu tổn thất thì Sở Dã Bạch cũng chịu tổn thất không đủ thảm, cậu ta là hung thủ hại chết ông nội, anh không muốn giúp. Ngược lại, anh muốn cậu ta phải chết thật thảm.” Hạng Thịnh Duật nói.
“Nhưng em muốn thanh minh.” Mục Uyển nhàn nhạt nói: “Thanh minh một tiếng, xem như là trả nợ ân tình trước kia của anh ta, sau này vĩnh viễn không còn quan hệ gì nữa.”
Hạng Thịnh Duật nhíu mày: “Phân rõ giới hạn? Nói đi, em muốn anh giúp thế nào?”
Mục Uyển nhìn Hạng Thịnh Duật: “Không cần anh giúp, chỉ là muốn nói trước với anh chuyện này thôi, còn nữa, bây giờ em sẽ lên mạng phát bài đăng. Bảo người của anh cung cấp dung lượng cho em đi.”
“Ừm.” Hạng Thịnh Duật lấy điện thoại ra, dặn dò công việc.
Mục Uyển quay video, dùng kính lọc nhiếp ảnh.
Cô nhìn vào ống kính, bình tĩnh nói: “Tôi biết trên mạng đang đăng tải những nội dung giả mạo, có người đang nói Hình Thiên bội tình bạc nghĩa, tôi muốn hỏi người đã tung ra tin đồn, có biết gì là bội tình bạc nghĩa hay không?”
“Đầu tiên, tôi và Hình Thiên ly hôn theo hình thức bình thường, sau khi ly hôn, chúng tôi cũng vẫn gặp mặt nhau vài lần, Hình Thiên vẫn luôn có tình có nghĩa với tôi, chỉ là, sau khi chia tay, chúng tôi đều có cuộc sống của riêng mình.”
“Có người nói, có những người, ở với nhau cả đời, nhưng lại không hiểu hết được nhau, nhưng có những người, chỉ cần gặp mặt một ngày, nhưng lại hiểu rõ về đối phương, tình yêu cũng như vậy, có những người ở bên nhau mười năm, cuối cùng lại trở lại thành bạn bè, có những người ở bên nhau một ngày, lại đã có thể phát triển theo phương hướng tình yêu. Tôi tin rất nhiều người cũng đã trải qua những chuyện như vậy.”
“Tôi và Hình Thiên, kết hôn năm năm, trong năm năm này, anh ấy vẫn luôn đối xử rất tốt với tôi, sau khi ly hôn, anh ấy cũng vẫn vậy, chuyển tiền cho tôi rất nhiều lần, hi vọng tôi sống tốt.”
“Sau khi ly hôn, tôi mới biết được, tình yêu đích thực là như thế nào, tôi đã có người đàn ông mà mình thích rồi, bắt đầu cuộc sống mới của chúng tôi, tôi cũng hi vọng Hình Thiên có thê bắt đầu cuộc sống mới của anh ấy.”
“Tôi là vợ trước của anh ấy, và cảm thấy anh ấy sống rất có tình nghĩa, trước khi kết hôn với Hoa Nhiên anh ấy cũng đã hỏi tôi, tôi cảm thấy rất tốt, vì vậy, tôi là người trong cuộc còn không cảm thấy bội tình bạc nghĩa, những người chỉ sợ thiên hạ không đủ loạn, có thể dừng lại hành động công kích bẩn thỉu của mấy người lại được rồi.”
“Mong mỗi người chúng ta đều có thể sống tốt.”
Sau khi Mục Uyển quay video xong, đăng lên weibo và gửi cho Bạch Nguyệt.
Cô biết Bạch Nguyệt sẽ làm như nào.
Rất nhanh, Bạch Nguyệt đã gửi một tin nhắn cho cô, đơn giản hai chữ: “Cảm ơn.”
Mục Uyển không trả lời lại.
Hạng Thịnh Duật ghé lại gần, tâm trạng rất tốt: “Em nói có người đàn ông mà mình thích, có phải đang chỉ anh không?”
“Không thì anh nghĩ sao?” Mục Uyển hỏi ngược lại.
“Bây giờ anh sẽ công khai em.” Hạng Thịnh Duật vui mừng nói.
“Bây giờ anh đang là bạn trai của Phó Hâm Ưu, nếu bây giờ mà khai ra em, không phải khiến em bị chửi sao? Anh kết thúc quan hệ với Phó Hâm Ưu trước đi.” Mục Uyển nói.
“Bây giờ sẽ kết thúc.”
“Sau khi kết thúc đừng công khai ngay, một khi bị người ta dẫn dắt, em vẫn sẽ bị chửi rất thảm.”
“Biết rồi.” Hạng Thịnh Duật nói, có điều, anh vẫn phải công khai chuyện chia tay với Phó Hâm Ưu trước.
“Thật ra, anh và Phó Hâm Ưu cũng không tính là ở bên nhau, anh còn chưa từng hôn cô ta nữa, vốn dĩ còn tính kết hôn cũng sẽ không động vào cô ta.” Hạng Thịnh Duật giải thích với Mục Uyển.