Chương 752: Tự Gây Họa Thì Không Thể Sống
CHƯƠNG 752: TỰ GÂY HỌA THÌ KHÔNG THỂ SỐNG
Bạch Nguyệt nhìn về phía bàn mười lăm, nơi đó đã trống trơn, không còn một ai.
Bạch Nguyệt khẽ cười: “Anh ta tính tiền trên ứng dụng hay là tiền mặt.”
“Ứng dụng.” Người phục vụ trả lời.
“Gửi tiền lại cho anh ta đi, tôi không cần anh ta thanh toán.” Bạch Nguyệt nhẹ nhàng nói.
“Được.” Người phục vụ kính cẩn rót rượu đỏ cho mọi người, đứng ở một bên.
“Bạch Nguyệt, cô có tiền như vậy, tại sao lại tham gia vào đội của chúng tôi chứ?” Elly không hiểu hỏi.
“Dĩ nhiên không phải vì tiền.” Bạch Nguyệt cầm ly rượu, tao nhã nâng lên, nhấp một ngụm nhỏ.
“Vậy vì cái gì?” Elly tò mò hỏi.
Bạch Nguyệt nhún vai, không muốn nói.
“Nghe nói phân tích tâm lý của cô rất lợi hại, có thể phân tích cho tôi không?” Elly nói, miệng nhếch lên, trong mắt lập lòe tia tự tin.
Bạch Nguyệt nhìn Elly: “Ba mẹ cô ly hôn, lại tái hôn, sau khi tái hôn, mỗi người đều có con riêng, cô học rất xuất sắc, hạng một hạng hai trong lớp, nhưng lại bị các bạn học chán ghét, cô cho rằng nguyên nhân bởi vì gia đình mình, cho nên cô rất căm hận gia đình mình, hận đến mức muốn phá hoại nó, vì thế cô quyến rũ bố dượng, bị mẹ cô đuổi ra ngoài.”
Elly trợn to mắt khiếp sợ, không thể tưởng tượng nói: “Sao cô biết được những chuyện này, tôi không nói ai nghe cả, tư liệu của tôi cũng đều là giả, chẳng lẽ cô có thuật đọc nội tâm, có thể nhìn thấu lòng người?”
Bạch Nguyệt vén tóc: “Tôi không có ác ý, nếu cô không muốn tôi nói tiếp, tôi sẽ không nói nữa.”
Elly uống một hơi cạn sạch rượu trong ly: “Tôi không muốn nghe nữa.”
Bầu không khí thoáng cái đặc biệt lúng túng.
“Bạch Nguyệt, cô có thể nói cho chúng tôi biết, rốt cuộc cô làm thế nào được không?” Thượng tò mò hỏi.
“Chúng ta thường nói câu gì nào, là tính cách quyết định thành bại, đó là vì tính cách quyết định hành vi, mà hành vi đưa đến kết quả, cộng thêm rất nhiều chi tiết, biểu hiện nhỏ, phản ứng sinh lý, liền có thể làm ra trắc tả tương đối hợp lý.” Bạch Nguyệt không giấu diếm, bọn họ muốn học, cô cũng vui vẻ nói cho nghe.
“Vậy tôi phải học tập cô nhiều hơn nữa, rất có ích cho việc tìm ra hung thủ của tôi.” Thượng cười nói.
“Rất sẵn lòng.”
Endy giơ tay, chờ không kịp nói: “Tôi cũng muốn học, tôi cảm thấy rất thú vị, tôi vẫn luôn thích những thứ của tâm lý học, sớm đã để ý tới những thứ này.”
“Ừm.”
“Vậy có người nào mà cô nhìn không thấu không?” Howard tò mò hỏi.
“Dĩ nhiên có, có một số người có thể kiểm soát hành vi của mình, cảm xúc cũng như biểu hiện nhỏ, trước mặt cậu, người ấy như là vực sâu của biển cả, cậu có thể tưởng tượng, nhưng không cách nào chạm vào.” Bạch Nguyệt giải thích.
“Vậy cô gặp phải loại người này chưa?” Elly tò mò hỏi.
Bạch Nguyệt do dự: “Trong trí nhớ của tôi thì có, nhưng cụ thể, còn phải nghĩ lại.”
Lúc trò chuyện, ba con cua Hoàng đế bị phân làm sáu phần được mang lên, mỗi người còn có một phần nước chấm, mỗi phần nước chấm có sáu loại hương vị.
“Wa, xem ra rất ngon.” Endy cảm thán, liếm môi một cái.
“Mọi người ăn đi, đừng khách sáo.” Bạch Nguyệt nói.
Mỗi người đều lấy nửa con, bẻ chân ra, bóc vỏ, rất nhiều thịt trắng mềm, chấm nước sốt ăn: “Ngon quá xá ngon.”
“Lần sau chúng tôi tới ăn, cô vẫn mời chúng tôi chứ?” Elly vừa ăn vừa nói.
Bạch Nguyệt còn chưa trả lời đã nghe Endy nói: “Đội chúng ta có tất cả năm người, hẳn nên thay phiên mời, lần sau đến lượt cô.”
“Sao lại đến lượt tôi, Bạch Nguyệt có tiền, để cô ấy mời thì có sao?” Elly xem như chuyện dĩ nhiên mà nói.
“Bill Gates có nhiều tiền hơn, sao không bảo ông ấy mời cô?” Endy không khách sáo nói.
“Cậu kích động gì chứ, tôi bảo cậu mời chưa? Bạch Nguyệt còn chưa nói, cậu gấp cái gì, gấp gáp đi đầu thai sao?” Elly quái gở mắng.
Endy bị nói đến mặt đỏ bừng: “Tôi chỉ không chịu được cô ức hiếp người ta.”
“Tôi ức hiếp cậu chưa? Đồ bốn mắt, chọc giận tôi, coi chừng tôi đánh cậu.” Elly giơ nắm đấm lên.
“Đều là đồng nghiệp, chúng ta là một đoàn thể.” Howard trầm giọng nói.
“Hôm nay tâm trạng của chị tốt, không rảnh để ý cưng, đúng rồi Howard, khoản tiền ký trong hợp đồng của cậu là bao nhiêu thế?” Elly tò mò hỏi.
Howard không chút biến sắc nhìn Elly: “Cô ký bao nhiêu?”
“Tôi không có bao nhiêu tiền đâu, tôi chỉ không muốn làm lính đánh thuê, vì vậy Quân đồng ý với tôi xóa đi án cũ.” Elly nói.
Bạch Nguyệt khẽ cười.
“Cô cười cái gì?” Elly không vui liếc Bạch Nguyệt.
“Ánh mắt cô không tự chủ nhìn lên, lỗ mũi theo bản năng co vào, nói rõ cô đang hoảng hốt.” Bạch Nguyệt nhẹ nhàng nói.
Elly không vui: “Người học tâm lí ghê gớm thật.”
“Tôi cảm thấy cô không trung thực, bản thân cô đều không trung thực, dựa vào đâu muốn người khác nói thật cho cô chứ.” Endy không khách sáo nói.
“Ai trong mấy đã người nói, mấy người đâu có ai nói đâu.” Elly liếc mắt nhìn tất cả mọi người, bẻ chân cua Hoàng đế để trút giận, lại nhìn về phía Bạch Nguyệt: “Cô còn chưa nói, lần sau còn mời chúng tôi không?”
“Chuyện lần sau lần sau tính thì tốt hơn.” Bạch Nguyệt lập lờ nước đôi nói, nâng ly rượu lên, ra hiệu với cô, lại nhẹ nhàng nhấp một ngụm nhỏ lần nữa.
Chờ đến lúc ăn được nửa con cua Hoàng đế , trên mặt bàn đã có một đống vỏ, người phục vụ qua thu dọn trước.
Endy còn nửa con, còn đang ăn.
Người phục vụ mang lên món sashimi, còn có hàu sống đã nướng qua, đều rất đầy đặn.
Thượng tò mò: “Đây không chỉ có hàu sống đâu nhỉ, là gì vậy?”
“Nếm thử đi, nếu thích thì có thể gọi thêm.” Bạch Nguyệt kiến nghị.
Thượng lấy một con qua, ăn thử: “Ừm, ngon quá, chế biến như thế nào vậy, lớp bên ngoài thơm ngon mềm mại còn dinh dính ăn ngon vô cùng, không biết miêu tả thế nào, trước đây chưa từng ăn như thế.”
Người khác cũng lấy một con.
Elly nghe bọn họ nói, chờ không kịp mà lấy một con, mút lấy chất lỏng bên trong.
“Cảm giác khoan khoái quá. Tôi sớm đã nghe nói người nước A coi trọng nhất là ăn, rất nhiều quốc gia ngập tràn hàu sống, chuyên mời người nước A ăn, đúng thật là ngon quá rồi.” Thượng cảm thán.
“Tôi thường đi xem một chương trình, nói về mỹ thực của nước A, nhìn liền muốn ăn, tôi vẫn luôn muốn đi nước A.” Endy vui vẻ nói.
“Đồ ăn của nước A đúng là rất nhiều, nhưng mà có một vài món nghe xong, các cậu không muốn ăn nữa đâu.” Bạch Nguyệt cười nói.
“Là món gì?” Howard tò mò hỏi.
“Ví dụ như con chuột nhỏ mới ra đời, ăn sống đó.” Bạch Nguyệt nói.
“Lúc tôi ở trại huấn luyện cũng ăn qua thịt chuột, còn sống, mùi vị kia không được ngon cho lắm.” Howard nhăn mày nói.
“Còn có côn trùng, chiên trong dầu, ướp gia vị các kiểu đều có hết.” Bạch Nguyệt tiếp tục nói.
Elly bụm miệng lại: “Cô đừng nói nữa, tôi muốn nôn rồi này.”
Elly ăn quá nhiều, dạ dày thực sự không thoải mái, cô chạy đến nhà vệ sinh nôn.
“Tự gây họa, ăn nhiều như vậy. Không ăn bể bụng mới lạ.” Endy hả giận nói.