Chương 1228: Em Biết Anh Có Ý Gì
CHƯƠNG 1228: EM BIẾT ANH CÓ Ý GÌ
“Ban đầu thì không đâu.”
“Tôi cúp máy đây, cô đợi đấy, tôi có nhân chứng, chứng minh Phó Hâm Ưu và Hạng Thịnh Duật chia tay rồi. Hơn nữa, tôi biết ai đưa số điện thoại cho cô rồi, quay về bảo với người đứng đằng sau cô, tuổi tác cao rồi, nếu đã ngồi lên vị trí phu nhân trên cao, thì nên làm chuyện có ích cho dân cho nước, đừng làm chuyện xấu lãng phí tài nguyen, tinh lực với thời gian nữa. Là bộ trưởng bộ ngoại giao, video này truyền ra nước ngoài, cũng là chuyện rất mất mặt.” Mục Uyển nói thẳng ra.
“Cô đang nói gì vậy, tôi không biết cô đang nói gì cả!”
“Cô biết tôi đang nói gì, cúp máy đây, đừng thoát nhé.” Mục Uyển nói rồi cúp máy.
Cô gọi điện thoại, cười nói: “Hoàng hậu, xin chào, tôi là Mục Uyển, là thế này, tôi đang phát trực tiếp, bà có đang xem không?”
Hạng Thịnh Duật nhìn Mục Uyển với ánh mắt bất ngờ.
Anh không ngờ cô sẽ gọi điện cho hoàng hậu.
Theo hiểu biết của anh, hoàng hậu và phu nhân Lan Ninh là chị em tốt.
“Ha ha, không xem ư, nhưng không sao, tôi đang phát trực tiếp, tôi gọi điện cho bà như vậy chắc chắn sẽ có người nghi ngờ tôi đang giả vờ, hay là thế này, bà lên mạng vào phần video trực tiếp, tôi gửi lời mời cho bà, ấn vào là được, chúng ta kết nối với nhau một chút.” Mục Uyển cười nói.
Hạng Thịnh Duật cũng bất ngờ, mới đầu, anh cũng tưởng Mục Uyển chỉ đang giả vờ, nhưng xem ra là gọi thật, hay bên kia là hoàng hậu giả nhỉ, cũng không đúng, nếu là hoàng hậu giả, thì hoàng hậu thật sẽ lên tiếng, chẳng phải là vô dụng sao?
Nhưng đang trực tiếp, anh cũng khó nói.
Mục Uyển cúp máy, nhìn Hạng Thịnh Duật, hỏi: “Có thể mời liên kết video gọi trực tiếp chứ?”
“Có thể.” Hạng Thịnh Duật nói.
“Lát nữa, hoàng hậu sẽ đưa ID cho em, anh liên kết giúp em với.” Mục Uyển nói.
Hạng Thịnh Duật trong lòng chấn động, nhưng không biểu hiện ra ngoài, mỉm môi cười, dịu dàng nói: “Được.”
Chuông tin nhắn điện thoại Mục Uyển reo.
Cô đưa ID trên tin nhắn cho Hạng Thịnh Duật.
Hạng Thịnh Duật nhìn cô, ánh mắt có chút trầm tư, mời liên kết video theo ID trên điện thoại.
Bên kia kết nối rồi.
Đúng là Hoàng hậu thật.
“Uyển Uyển, sao rồi?” Hoàng hậu ôn tồn hỏi, rất dịu dàng.
“Hoàng hậu, là thế này, tôi đang phát trực tiếp, tôi đã nói vài chuyện, nhưng cộng đồng mạng đang nghi ngờ, nói tôi nói năng bừa bãi, không đúng sự thật, bà là người phụ nữ tôn quý, tham gia vào nhiều chuyện, tôi thấy bà có thể làm nhân chứng, nên đã làm phiền rồi.” Mục Uyển nói.
Sắc mặt hoàng hậu khó coi, nhưng vẫn nở nụ cười: “Chuyện gì vậy?”
“Đầu tiên, là chuyện Phó Hâm Ưu và Hạng Thịnh Duật chia tay hay chưa, tôi nhớ bà đã nói với tôi chuyện này rồi, bà có thể nói lại với tôi những lời đã nói lần trước không ạ?” Mục Uyển hỏi.
“Bọn họ hả, đã chia tay rồi, tôi đã chứng kiến họ chia tay, Tiểu Ưu còn tới hỏi tôi phải làm sao? Tôi nói với cô rồi, Tiểu Ưu đang dính phải chuyện không tốt, mong Hạng Thịnh Duật tạm thời đừng công khai, cô nói sẽ thuyết phục được Hạng Thịnh Duật, nhưng sao vậy?” Hoàng hậu vô tội hỏi.
“Hiện giờ nhiều cư dân mạng bảo Hạng Thịnh Duật ngoại tình, nói rất khó nghe, chúng tôi vốn dĩ không muốn công khai đâu, cảm ơn hoàng hậu.” Mục Uyển hơi tủi thân nói.
“Ồ, tôi biết rồi, vốn định đợi Tiểu Ưu về nước rồi mới công bố, thôi, có thể là do số mệnh đã định, cô còn chuyện gì không?” Hoàng hậu hỏi.
“Ngày hôm đó, tôi từ nước ngoài về, đã kí hợp đồng MXG về dầu mỏ, giảm 10% so với cùng kì, có đúng không ạ?” Mục Uyển hỏi tiếp.
“Ừ, chuyện này lại làm sao?”
“Tôi và phu nhân Lan Ninh có hợp đồng, Lan Ninh phu nhân nói nếu tôi kí hợp đồng dầu khí SHL, giảm giá dầu 10%, chứng minh tôi có thực lực, sẽ cho tôi chức phó bộ trưởng bộ ngoại giao, nếu tôi không kí, vậy thì phải rời bộ ngoại giao. Hơn nữa, sẽ phong phu nhân Phó Hâm Ưu, chuyện này, có phải thật hay không?” Mục Uyển hỏi.
“Đúng vậy, trên hợp đồng viết rõ ràng, một bản để bên phu nhân Lan Ninh, một bản để bên cô, một bản để ở phòng hồ sơ tài liệu. Cô chỉ cần công bố hợp đồng, không phải là đã chứng minh rồi sao?” Hoàng hậu hỏi.
“Tôi sợ bọn họ nói hợp đồng là giả, bọn họ nói đại vài câu, là người không biết chuyện đã dễ dàng tin tưởng rồi, cảm ơn hoàng hậu, tôi cúp máy nhé.”
“Ừm.” Hoàng hậu đáp một tiếng.
Mục Uyển nhìn lên màn hình.
Thực ra cô hỏi đã có tính trước, chuyện hợp đồng phải là quan trọng nhất.
Nói cho mọi người biết rằng, phu nhân Lan Ninh không mong giá dầu giảm, để có lợi cho bà ta, bà ta lấy được lợi ích riêng mình, hi sinh lợi ích toàn dân.
Còn cô, lại trở thành anh hùng quốc dân.
“Vị Lan Hoa Chỉ kia còn ở đó không? Cô nhìn thấy chưa, nghe thấy chưa? Mong cô đừng tạo lời đồn thổi, đừng lãng phí sức lực của mọi người vào những chuyện không đâu nữa. Chúng tôi vẫn đang nỗ lực giảm giá dầu, không có nhiều thời gian để lí luận mấy lời vô bổ với cô, hơn nữa, nếu tôi giảm được giá dầu rồi, là một con dân nước M, cũng sẽ có được lợi ích, sao tôi phải hy sinh mình hy sinh cả người khác, được rồi, phát trực tiếp hôm nay đến đây thôi, tôi có việc phải làm, tạm biệt nhé.”
Mục Uyển nghĩ một lúc, trước khi tắt trực tiếp, lại nói: “Lúc này chắc chắn có người lại đang bịa đặt, nói tôi đừng dối gian nữa, rõ ràng là đang bên cạnh Hạng Thịnh Duật, vậy tôi xin nói luôn, chuyện giảm giá dầu, anh ấy cũng đang nỗ lực cùng tôi.”
Mục Uyển nói xong, tắt phát trực tiếp.
Hạng Thịnh Duật không ngờ cuối cùng cô lại giúp anh có thêm hảo cảm với công chúng, lại khiến địch bớt một cớ để công kích.
Anh còn nhớ trước kia cô nói, cô không muốn trở thành người phụ nữ chỉ được anh bảo vệ, mà muốn trở thành người vợ kề vai sát cánh cùng anh chiến đấu.
Lúc cô nói lời đó, anh không nghĩ gì nhiều, bởi trước giờ chưa từng nghĩ muốn để cô kề vai sát cánh cùng anh.
Anh chỉ biết, anh thích cô, muốn giữ cô bên mình.
Nhưng hôm nay, cô thật sự khiến anh nhìn thấy một nữ chiến sĩ, trong lúc chuyện trò vui vẻ, đã phản kích lại hết những chiêu trò đối phương gây ra, còn công khai chuyện bọn họ yêu nhau trước toàn thiên hạ.
Trong lòng anh, bỗng dưng lại có cảm giác ngọt ngào và vinh dự vì được bảo vệ.
“Chuyên hoàng hậu là sao vậy? Hoa Cẩm Vinh và phu nhân Lan Ninh là đồng minh, sao hoàng hậu lại giúp em được?” Hạng Thịnh Duật hiếu kỳ hỏi.
Mục Uyển nhìn thẳng Hạng Thịnh Duật: “Anh nói Hoa Cẩm Vinh và phu nhân Lan Ninh là cùng một giuộc, là vợ của Hoa Cẩm Vinh, sao hoàng hậu có thể nhẫn nhịn để chồng mình chung một giuộc với người phụ nữ khác chứ?”
“Đừng đùa, em biết anh đang có ý gì.”