Chương 583: Kết Quả Cuối Cùng
CHƯƠNG 583: KẾT QUẢ CUỐI CÙNG
"Tôi không có sắp xếp cho cô sao? Mỗi lần Thẩm Diên Dũng uống rượu đều cho cô đi theo, lúc Thẩm Diên Dũng ngủ cũng cho cô đi vào hầu hạ, là do bản thân cô không tranh thủ." Hoa Tiên cũng tức giận, đứng lên.
"Tôi không tranh thủ, được, cô đưa tôi về đi, tôi cũng không muốn ở đây nữa, nhưng mà, cô nên hiểu rõ, sau khi tôi trở về, chắc chắn sẽ đưa quan hệ của Thẩm Diên Dũng và Lưu San ra ánh sáng, tôi sẽ kêu bố lấy lại công đạo cho tôi, tôi cũng sẽ không cho các người sống tốt, dựa vào thế lực của nhà Nam Cung chúng tôi, tôi cũng không tin Tổng thống dám qua loa." Nam Cung Nguyệt tức giận nói.
Ánh mắt của Hoa Tiên dần dần lạnh lẽo, hít sâu một hơi, bình tĩnh giống như mặt hồ mùa đông, không có một chút gợn sóng: "Tôi biết, nhưng ngài Tổng thống bên kia muốn xử lý rõ ràng, tiểu Nguyệt, trước phải uất ức cô một chút."
"Uất ức cái gì?" Nam Cung Nguyệt mạnh mẽ hỏi.
"Mùa đông rắn ngủ đông, tôi sẽ chuẩn bị mười con rắn không có độc, cô chỉ cần ở trong vại một lúc cho Thẩm Diên Dũng xem là được rồi." Hoa Tiên ôn nhu nói.
"Vì sao tôi phải làm như vậy, tôi không sai." Nam Cung Nguyệt từ chối.
"Cô ở phòng tôi suy nghĩ một chút đi, một lát nữa tôi sẽ đi vào." Hoa Tiên đi ra ngoài, đóng cửa lại, gọi hai vệ sĩ tới cửa trông coi.
Cô ta đi lên lầu ba, xem hoa cỏ của mình.
Hoa Nhi đi lên với nhũ mẫu
"Chị, đây là xảy ra chuyện gì vậy?" Hoa Nhi nghe được sơ lược, muốn chứng thực.
"Tiểu Nhi, nhớ kỹ, chuyện này tuyệt đối không thể nói cho bên ngoài biết." Hoa Tiên nghiêm trọng nói.
"Lưu San kia, thật sự là người tình của anh rể sao?" Hoa Nhi lại hỏi.
"Chị và Thẩm Diên Dũng vốn chính là kết hôn thỏa thuận, tình hình cơ thể của chị em cũng biết đấy, trước đây nhà họ Hoa bị nhà họ Hạng chèn ép đến không thể xoay sở, thế lực của nhà họ Hạng ngày càng lớn mạnh, tuy chị gả cho Thẩm Diên Dũng có thể đề cao danh tiếng của nhà họ Hoa, Thẩm Diên Dũng cũng có thể yêu cầu nước M cung cấp vũ khí đều từ nhà họ Hoa, nhưng mà, nhà họ Hoa còn cần phải có quân sự mạnh mẽ hậu thuẫn, đó chính là nhà Nam Cung.
Chị tìm Nam Cung Nguyệt, cố ý sắp xếp cho Nam Cung Nguyệt gặp mặt Thẩm Diên Dũng, Nam Cung Nguyệt vừa gặp đã yêu Thẩm Diên Dũng, chị nói với Nam Cung Nguyệt tình hình cơ thể của mình, chị muốn để Nam Cung Nguyệt làm người phụ nữ của Thẩm Diên Dũng, sinh ra con của Thẩm Diên Dũng, con của cô ấy chính là Tổng thống tương lai của nước A, bởi vì, chị không thể sinh con." Hoa Tiên giải thích.
"Anh rể không thích Nam Cung Nguyệt, tìm một người phụ nữ, cho nên Nam Cung Nguyệt tức giận, mới thả rắn độc hại người phụ nữ kia." Hoa Nhi hiểu ra .
"Chị đi theo Thẩm Diên Dũng ba năm, anh ấy chưa từng chạm vào người phụ nữ nào khác trừ Lưu San, vị trí của Lưu San không ai có thể lay chuyển được, chị vẫn luôn tìm kiếm cơ hội. Chỉ có thể chờ thôi." Hoa Tiên nói.
"Vậy, người phụ nữ kia không thể sống được, chỉ khi cô ta chết, nhân tài mà chị sắp xếp mới có cơ hội." Hoa Nhi phân tích.
"Tiểu Nhi, chuyện này em chỉ cần biết là được, không cần làm bất cứ chuyện gì, biết không?" Hoa Tiên nghiêm túc nắm lấy bả vai của Hoa Nhi nhắc nhở.
Hoa Nhi mím môi không nói lời nào.
"Em chỉ cần bắt lấy Hình Thiên là được, đồng ý với chị." Hoa Tiên muốn Hoa Nhi hứa hẹn.
"Hình Thiên gặp còn không tới gặp em, anh ta rất khó thu phục." Hoa Nhi mất mát nói.
"Đối với rất nhiều đàn ông có địa vị mà nói, cưới ai cũng là cưới, hơn nữa em còn có vẻ đẹp rung động lòng người, thân thể cũng khỏe mạnh, cái bọn họ cần chính là lợi ích sau lưng, năng lực có thể làm cho bọn họ bước thêm một bậc thang, Hình Thiên có lẽ chỉ đang dụ dỗ em mắc câu, chị sẽ sắp xếp một buổi tiệc rượu, để hai người nhanh gặp mặt, em nhất định phải nắm chặt anh ta trong lòng bàn tay, ngày mai chị sẽ kêu người của Mị Ảnh huấn luyện cho em, chiều nay em đi mua thêm chút quần áo đi, một lát nữa chị sẽ chuyển tiền vào thẻ của em." Hoa Tiên nói.
"Chị, em lo cho chị, chị hoàn mỹ như vậy mà." Hoa Nhi đau lòng nói.
Hoa Tiên chua xót cong khóe miệng: "Cơ thể của chị không tốt, ngay cả trách nhiệm của một người phụ nữ nên làm cũng không làm được, thì hoàn mỹ cái gì."
"Bây giờ y học phát triển như vậy, chắc chắn có thể chữa hết cho chị, đến lúc đó, chị lập tức nắm chặt anh rể trong lòng bàn tay, Lưu San kia, vừa rồi em nhìn thoáng qua, dáng vẻ và khí chất đều không bằng chị.”
"Nhưng số cô ấy đỏ, lúc chị ở cùng cô ấy, đều có thể cảm nhận được sự linh hoạt và sức sống bừng bừng, tính cách cô ấy hào phóng, biếng nhác, lại cởi mở, loại tính cách này thật sự rất khiến đàn ông mê muội." Hoa Tiên mỉm cười nói.
"Chị." Hoa Nhi kêu một tiếng.
Hoa Tiên mỉm cười: "Đáng tiếc, cô ấy không hiểu rõ đàn ông, chị đang chờ một thời cơ, không nóng nảydục tốc bất đạt, chị biết nên làm như thế nào."
Hoa Nhi gật đầu, từ nhỏ đến lớn, chị đều là một người làm người ta rất yên tâm.
"Vậy Nam Cung Nguyệt làm sao bây giờ? Cô ta có chút bừa bãi và kiêu ngạo, nếu thả cô ta ra, sẽ không có lợi cho nhà họ Hoa chúng ta." Hoa Nhi phân tích.
Hoa Tiên vẫn tươi cười không thay đổi: "Thẩm Diên Dũng, là người thông minh nhất mà chị từng gặp, bày mưu tính kế của anh ta phải nói là lấy nhỏ thắng lớn, đã đạt tới đỉnh cao rồi.
"Có ý gì?" Hoa Nhi không hiểu.
"Cả đời này của Nam Cung Nguyệt, sẽ không thể quay về nước M nữa." Hoa Tiên xác định nói, nhìn về phía nhũ mẫu: "Phiền bà chuẩn bị mười con rắn, không cần có độc, sau khi chuẩn bị xong thì đi mời ngài Tổng thống."
"Được."
*
Lưu San đang chơi vui đến quên trời quên đất thì có tiếng gõ cửa vang lên, trong mắt Thẩm Diên Dũng xẹt qua một tia sắc bén âm u, đi tới cửa, mở ra.
Nhũ mẫu gật đầu, cung kính nói: "Ngài Tổng thống, phu nhân mời ngài qua bên đó."
"Ừ." Anh ta lên tiếng, quay đầu lại, ánh mắt Lưu San vẫn còn đặt trên máy tính.
Có một số việc rất tàn khốc, anh ta cũng không muốn cô ấy tiếp xúc, có anh ta cho cô ấy trút giận là được rồi, ra cửa, vào phòng của Hoa Tiên.
"Đã chuẩn bị xong rồi, em cũng biết nên làm như thế nào." Hoa Tiên dịu dàng nói với Thẩm Diên Dũng.
Thẩm Diên Dũng gật đầu: "Vất vả rồi."
Hoa Tiên nhìn về phía Nam Cung Nguyệt, giọng nói vẫn dịu dàng như trước: "Bước vào đi."
Nam Cung Nguyệt mím môi, nhìn đám rắn đang uốn éo ở trong vại, tuy rằng động tác chậm rãi nhưng vẫn thấy rất ghê tởm.
"Bước vào đi.” Hoa Tiên lại nói.
Nam Cung Nguyệt hít sâu một hơi: "Tôi không muốn."
"Ai cũng không muốn cả, lúc cô thả rắn độc cũng nên nghĩ tới không ai muốn." Thẩm Diên Dũng lạnh lùng nói, nâng tay lên nhìn thời gian trên đồng hồ, có chút không kiên nhẫn : "Tôi còn có việc, đừng làm lãng phí thời gian của tôi."
Hoa Tiên nhìn về phía nhũ mẫu, gật gật đầu.
Nhũ mẫu ôm Nam Cung Nguyệt lên.
"Bà buông ra, bà dám, nếu bà để tôi vào đó, tôi sẽ nói cho bố tôi biết để ông ấy giết chết bà." Nam Cung Nguyệt kêu gào nói.
Nhũ mẫu để cô ta vào trong vại.
"A." Nam Cung Nguyệt sợ hãi kêu ra tiếng, muốn chạy ra.
"Đậy nắp lên." Hoa Tiên nói, quay lưng lại không nỡ nhìn.
Nhũ mẫu đậy nắp lên, đè chặt lại.