Mục lục
Cưng vợ đến tận cùng-Cưng vợ yêu đến tận cùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 633 : Đầm Rồng Hang Hổ Không Thành Vấn Đề​




CHƯƠNG 633 : ĐẦM RỒNG HANG HỔ KHÔNG THÀNH VẤN ĐỀ
“Bộ trưởng bộ giáo dục đã bị sát hại rồi.”
“Đúng như dự đoán, ông ta biết quá nhiều bí mật, làm sao Tả Đoàn Niên có thể để yên cho ông ta ra tòa.” Hình Thiên và Thẩm Diên Dũng cũng đồng quan điểm.
“Cái chết của ông ta rất đặc biệt, có lẽ lần này sẽ tìm thấy manh mối.” Bạch Nguyệt suy ngẫm.
“Không cần em ra tay, sẽ có những người chuyên nghiệp điều tra, Thẩm Diên Dũng đang biến em thành vũ khí, mượn dao giết người, và em là con dao sắc nhọn đó.”
“Thẩm Diên Dũng muốn xáo trộn sự tình, Tả Đoàn Niên và Thịnh Đông Quang cùng một giuộc, Thẩm Diên Dũng làm Tổng Thống đối với chúng ta mà nói là người an toàn nhất, cho dù là nguy hiểm, em cũng phải điều tra, đó là tương lai của chúng ta.” Bạch Nguyệt quyết định.
Hình Thiên nhìn Bạch Nguyệt, những ngày này ở cạnh cô, ít nhiều anh cũng hiểu được tính cách của cô.
Không, anh đã biết cô ít nhất là năm năm kể từ khi cô xuất hiện trong giấc mơ của anh, vì vậy anh biết rõ tính cách của cô, nếu không thì anh sẽ không mạo danh là Cố Lăng Kiệt, chính là vì sợ cô sẽ tự tử.
Anh mỉm cười: “Bộ môi trường, y tế và sức khỏe, đưa nó cho anh, đợi anh thu thập tất cả các bằng chứng, sẽ để công ty mạng của em mặc sức phát huy.”
“Được, vậy em sẽ đi trước, hôm nay sẽ không về sớm.” Bạch Nguyệt dịu dàng nói và đứng dậy.
Hình Thiên ôm lấy cô, biết là cô muốn rời đi, cho dù không được nhìn thấy cô chỉ vài tiếng đồng hồ, anh cũng không nỡ. “Anh sẽ ở đây đợi em quay lại, hãy cẩn thận, đối với anh, sức khỏe và sự an toàn của em mới là quan trọng nhất.”
Bạch Nguyệt gật đầu:“ Em sẽ cẩn thận, còn nữa, cái chết của Bộ trưởng Tằng trước mắt đừng lan truyền ra ngoài.”
Hình Thiên suy nghĩ về việc gì đó một cách chăm chú, cuối cùng không nói gì và gật đầu.
Bạch Nguyệt cùng với Lâm Thư Lam và Trương Tinh Vũ đến nhà của Bộ trưởng Tằng.
Nhà của Bộ trưởng Tằng là một biệt thự độc lập nằm trên một gò đất nhỏ.
Cái được gọi là gò đất nhỏ đó, là gò đất nhân tạo, ngôi nhà nằm ở giữa, được bao quanh và che khuất bởi cây xanh, rất yên tĩnh.
Khi cô đến đó, Lãnh Thu Tôn đã đến và điều tra hiện trường.
Thẩm Diên Dũng và Lưu San ở trong phòng khách, ngoài ra, còn có Cục trưởng Triệu và Tả Đoàn Niên, họ đều đang nói chuyện với bà tằng.
Những người khác đều đang canh giữ bên ngoài.
Ngay khi Bạch Nguyệt bước vào, cô đã bắt gặp ánh mắt của Lưu San.
Lưu San có chút lúng túng và nhìn ra chỗ khác.
Bạch Nguyệt thở dài.
Cô không có nhiều bạn bè, những người bạn mà cô quan tâm thì càng ít, Lưu San là một trong số đó, cô nghĩ rằng đó là một người bạn hoặc là người mà cô mắc nợ.
Cô bước về phía Thẩm Diên Dũng, gật đầu: “Vậy tôi vào trước.”
Thẩm Diên Dũng gật đầu.
Vừa lúc bà tằng cúi đầu xuống nên không nhìn thấy Bạch Nguyệt, cho dù nhìn thấy thì bà cũng không quen biết cô.
Bà biết rằng có một người tên Bạch Nguyệt, nhưng cô hiếm khi xuất hiện. Cô đã xuất hiện trước Quốc hội, nhưng chỉ những người điều hành cấp cao mới nhìn thấy cô, và các vị phu nhân cấp cao chưa gặp Bạch Nguyệt bao giờ.
Bạch Nguyệt để Lâm Thư Lam và Trương Tinh Vũ ở bên ngoài, cô đi vào phòng ngủ.
“Đừng có đi lung tung” Lãnh Thu Tôn cảm thấy ai đó đang đi vào, anh không ngẩng đầu lên và nói một cách mất lịch sự.
Bạch Nguyệt im lặng, cô đoán rằng tính xấu này của anh không thể thay đổi được: “Làm sao có thể điều tra được khi không đi xung quanh, chúng ta đang hợp tác mà.”
Lãnh Thu Tôn nghe thấy giọng nói của Bạch Nguyệt, ngạc nhiên ngước lên nhìn cô:“ Sao cô dám đến đây?”
Bạch Nguyệt ngồi xuống cạnh anh, đeo găng tay: “Đầm rồng hang hổ tôi còn dám đi, huống chi là đến đây, tôi đến đây mới là điều mà những người khác muốn, là công bằng nhất, đã phát hiện được gì chưa?
“Phán đoán sơ bộ là do ngạt thở, nạn nhân đang tắm trong bồn tắm, hung thủ bước vào và nhấn ông ta xuống bồn tắm - nguyên nhân dẫn đến cái chết. Phương thức giết người này khiến cho nạn nhân chết trong im lặng, và cũng không gây ra sự chú ý của bà tằng đang làm việc trong bếp.” Lãnh Thu Tôn nói.
“Bộ trưởng Tằng đang tắm, còn bà tằng đang làm việc trong bếp sao?” Bạch Nguyệt nheo mắt.
“Hôm nay họ ăn cua, trong lúc ăn, Bộ trưởng Tằng không cẩn thận tương giấm đổ vào người, nó hơi tanh, nên ông ta đi tắm trước.” Lãnh Thu Tôn nói về sự tình đầu tiên hỏi được.
“Bộ trưởng Tằng nổi tiếng nuôi gái đẹp, tham nhũng, chứng cứ rành rành, vẫn còn lòng dạ ăn cua, Bộ trưởng Tằng và bà tằng thật khiến cho người ta phải lau mắt mà nhìn.” Bạch Nguyệt khinh bỉ nói.
“Ý của cô là, bà tằng cũng có thể là hung thủ.”
“Ý của tôi là, họ cảm thấy rằng vấn đề này có thể giải quyết, cho nên họ rất thoải mái, họ nắm được điểm yếu của người khác, họ cho rằng bí mật này sẽ giúp họ vượt qua mọi khó khăn. Vì vậy, làm cho người ta thẹn quá hóa giận, giết người diệt khẩu.” Bạch Nguyệt lạnh lùng nói.
“Ý cô nói là những bí mật này sẽ biến mất, vậy hung thủ quá lộ liễu rồi.”
“Hung thủ này rất công khai, chặt đầu nạn nhân chỉ với một nhát dao, con dao này phải sắc bén như thế nào, phải dùng lực mạnh đến mức nào? Sợ rằng ít người có sức mạnh cánh tay như vậy, điều mà người bình thường không thể làm được.” Bạch Nguyệt nhìn vào vết thương nói.
Bạch Nguyệt đứng dậy, đưa mắt lướt nhìn phòng tắm, không bỏ qua một ngóc ngách nào.
Lãnh Thu Tôn đứng sau lưng cô, “Cô phát hiện được gì không?”
“Quần áo đã được thay mới, tay trói sau lưng, khoét mắt, tất cả đều có chủ ý.”
“Làm thế nào cô đoán được?” Lãnh Thu Tôn nheo mắt hỏi.
“Những vết cắt dứt khoát trên mặt Bộ trưởng Tằng, không phải là do bệnh nhân tâm lý ra tay.
Bệnh nhân tâm lý khi rạch mặt, sẽ cảm thấy hồi hộp, họ đưa dao chầm chậm, lực dùng đều. Cuối cùng, họ sẽ dùng lực mạnh hơn, bắp thịt chịu mức độ tổn thương lớn, hình thành nên các nếp gấp. Nhưng vết rạch trên mặt Bộ trưởng Tằng là từ sâu đến nông, bắp thịt hầu như không có sự tổn thương nào và vết thương rất phẳng. Anh ta cố tình bắt chước vụ án gây chấn động trước đó, chỉ vì muốn đánh lạc hướng.” Bạch Nguyệt giải thích.
Đôi mắt của Lãnh Thu Tôn lóe lên một tia sáng, những suy luận của anh ta rất lô-gic. Tuy nhiên, trước đây Bạch Nguyệt từng là bác sĩ, về những khía cạnh này, anh thực sự không bằng cô.
“Tôi đã mở khóa căn phòng bí mật, còn cô thì sao?” Lãnh Thu Tôn hỏi.
Bạch Nguyệt nhìn lên nóc của phòng tắm: “Không ai ở trên vách ngăn trong một thời gian dài, đáng lẽ nó phải phủ đầy bụi, nếu có ai từng ở trên đó, chỉ cần nhìn qua là biết.
Sau khi hung thủ giết người, hắn trốn ở trên, bà tằng rửa xong bát sẽ vào phòng, bà ta gọi cửa nhiều lần. Khi không có ai trả lời, bà ta sẽ tìm cách mở cửa. Vừa mở cửa, nhìn thấy cảnh tượng bên trong, cảm thấy sụp đổ. Khi bà ta gọi điện, tên hung thủ kia sẽ rời khỏi hiện trường.”
Lãnh Thu Tôn gật đầu: “Tôi đã kiểm tra dấu vết trên nóc, quả nhiên có ai đã ở đó.”
“Anh thấy ở đây có camera giám sát không?” Bạch Nguyệt hỏi.
Sau khi người của Tổng thống biết chuyện, đã lập tức đến phòng giám sát an ninh lấy toàn bộ băng ghi âm, bao gồm cả máy tính đã bị phá hủy và đĩa cứng.” Lãnh Thu Tôn nói.
Bạch Nguyệt nở một nụ cười.
Băng ghi hình của họ đã bị hủy, nhưng không gì qua được mắt họ. Khu vực này là khu vực trọng điểm bà ta cai quản, hình ảnh vệ tinh và hệ thống giám sát an ninh bà ta đều có. Muốn tìm ra hung thủ không khó, cái khó là tìm ra người sai khiến hung thủ, và điểm yếu mà Bộ trưởng Tằng biết là gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK