Chương 961: Người Em Yêu Là Ai?
CHƯƠNG 961: NGƯỜI EM YÊU LÀ AI?
Sau khi cô về nước M, Hạng Thịnh Duật đã nói với cô rất nhiều chuyện.
Mẹ cô là bị Hạng Tuyết Vi sát hại, Hắc Muội là người của Hình Thiên, những chuyện này nếu anh ta không nói thì cô không thể biết được.
Cô đi theo anh ra khỏi cửa, trên bàn đã bày sẵn đồ ăn sáng.
Mục Uyển kéo ghế ngồi xuống, cúi đầu ăn sáng.
Hạng Thịnh Duật chống cằm như đang suy nghĩ gì đó nhìn cô, có lẽ là đang chờ cô ăn xong rồi nói.
Mục Uyển cũng không thúc giục, Hạng Thịnh Duật muốn nói cho cô thì chắc chắn sẽ nói.
Cô cũng không cần vội.
Mười phút sau, cô đã ăn xong, để đũa xuống, nhìn Hạng Thịnh Duật: "Anh muốn nói gì?"
"Gần đây Hình Thiên sẽ đến M." Hạng Thịnh Duật nói.
Mục Uyển yên lặng nhìn Hạng Thịnh Duật, rất nhiều ý nghĩ hiện lên trong đầu: "Anh ấy đến làm gì?"
"Em cắm cho anh ta cái sừng lớn như vậy, quốc vương nước ta mời anh ta tới, ngoài việc hợp tác, chắc là tặng người đẹp cho anh ta." Hạng Thịnh Duật sâu xa nói.
Mục Uyển nhướng mày, quan sát Hạng Thịnh Duật.
Hạng Thịnh Duật nhìn thẳng cô: "Nếu như tôi đoán không sai, chắc là tuần sau."
"Nên Quốc vương cũng để tôi tham gia?" Mục Uyển hỏi.
"Hạng Vũ Thái bảo vệ em mạnh mẽ như vậy, quốc vương cũng không dám để em ra nhận tội đâu. Không thì người nhà họ Hạng nổi giận, anh ta cũng sẽ gặp vấn đề lớn."
"Vậy tại sao anh lại nói với tôi là anh ấy tới?" Mục Uyển đề phòng nói.
Hạng Thịnh Duật nhìn cô chằm chằm, vẻ mặt không đổi, nhưng ánh mắt lạnh lùng: "Ngay cả nằm mơ em cũng gọi tên anh ta, tôi nói ra chuyện anh ta sắp tới nước M, để em vui vẻ một chút, có điều đừng làm ra chuyện khiến tôi không vui, bằng không chắc chắn em sẽ hối hận."
"Anh nghĩ nhiều như vậy, đầu không đâu sao?" Mục Uyển châm chọc nói.
"Em nói cái đầu nào?"
Mục Uyển: "..."
Cô không muốn nói chuyện cùng anh nữa, hormone giống đực của Hạng Thịnh Duật quá mạnh.
Hạng Thịnh Duật nhếch miệng: "Nghe hiểu sao? Cũng không phải quá ngốc nhỉ."
"Tôi ăn xong rồi, muốn đi trước, người của anh có thể đưa tôi về nhà chứ." Mục Uyển lạnh giọng nói.
Hạng Thịnh Duật nhìn Sở Nguyên, dặn dò: "Đưa cô ấy trở về."
Sở Nguyên gật đầu.
Mục Uyển đứng lên, không thèm nhìn Hạng Thịnh Duật lấy một cái, đi thẳng ra cổng.
Hạng Thịnh Duật nhìn chằm chằm bóng lưng của cô, buông đũa trong tay xuống.
Anh không hề cảm thấy ngon miệng.
*
Trên xe.
Mục Uyển dựa vào cửa sổ ngẩn người, bất giác đã đến nhà họ Hạng.
Cô từ trên xe bước xuống, Hắc Muội lập tức từ trong phòng vọt ra, lo lắng: "Cô chủ, cuối cùng cô đã trở về."
"Hình Thiên đã nói gì rồi?" Mục Uyển hỏi.
"Em còn chưa báo cáo với ngài tổng thống." Hắc Muội nghiêm mặt nói.
"Em hãy nói tôi đã trở về, tinh thần và sắc mặt đều rất tốt, nhìn dáng vẻ tâm trạng cũng khá tốt." Mục Uyển dặn dò.
"Hả?" Hắc Muội không hiểu: "Hôm qua cô bị Hạng Thịnh Duật mang đi, nếu như em nói tâm trạng cô không tệ, thì ngài tổng thống sẽ cho là cô thích Hạng Thịnh Duật."
Vẻ mặt Mục Uyển nặng nề.
Chuyện cho tới bây giờ, cô chỉ muốn Hình Thiên rời khỏi cuộc sống của cô xa một chút, không cần quan tâm đến cô.
Nếu như cô bình an hạnh phúc, anh có thể an tâm.
Cô luôn hạnh phúc mạnh khỏe.
"Em cứ báo cáo như vậy đi." Mục Uyển dặn dò.
Hắc Muội báo cáo theo lời dặn của Mục Uyển.
Mục Uyển về tới phòng, rửa mặt, trang điểm xong thì điện thoại di động vang lên.
Cô nhìn là video call của Hình Thiên, trong lòng ấm áp.
Hắc Muội vừa báo cáo, anh đã gọi điện thoại đến đây, thật ra anh rất quan tâm cô.
Chính vì phần quan tâm này, cô càng không thể liên lụy anh.
Trong mắt không khỏi phủ lên một tầng sương mù, cô nhắm mắt lại, nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng rồi mở to mắt, mỉm cười, nhận điện thoại, cô chào hỏi: "Thiên."
Hình Thiên cũng mỉm cười: "Cuối tuần anh sẽ đến nước M, đến lúc đó chúng ta gặp nhau một chút nhé."
Mục Uyển không đồng ý, nếu việc họ gặp bị người ta phát hiện sẽ lại bị đàm tiếu.
Cô hết sức nhẹ nhàng hỏi thăm: "Anh đến nước M có việc gì?"
"Quốc vương của nước M mời anh tới, liên quan tới việc nước Z, muốn cùng hợp tác khai thác." Hình Thiên không hề giấu diếm Mục Uyển, anh rất tin tưởng cô.
"Cũng tốt. Anh giúp cho nhà họ Hoa thật ra là ngăn cản Hạng Thịnh Duật, như thế không tệ. Hơn nữa, anh ta cũng muốn tài nguyên của nước Z, Lam Tư Quân thật ra là người của anh ta, nên các anh nhất định phải ngăn cản Lam Tư Quân." Vẻ mặt Mục Uyển nặng nề.
"Lần này tới, anh sẽ thương lượng chuyện này với nhà họ Hoa, dù sao, đối với nhà họ Hoa thì nhà họ Hạng là mối nguy cơ lớn hơn chúng ta, hơn nữa, trên thế giới này không có bạn bè vĩnh viễn, cũng không có kẻ địch vĩnh viễn, đến lúc nào đó, dưới tình thế bức bách, kẻ đã từng đối địch sẽ thành bạn hợp tác." Hình Thiên ý tứ sâu xa nói.
Mục Uyển say mê nhìn Hình Thiên.
Trong lòng cô, Hình Thiên là tướng quân bất khả chiến bại, là người lợi hại nhất, có sức hút nhất trên thế giới này.
Chỉ cần nghe anh nói, nhìn thấy anh, trong lòng cô đã cảm thấy vô cùng ấm áp.
Trong lòng cô anh giống như thiên thần không thể vấy bẩn và xâm phạm, cô sợ anh ngã xuống hơn.
"Nghe rất có lý, vậy nếu em có thể khiến cho cậu em nhận ra âm mưu của Hạng Thịnh Duật thì cậu sẽ ngăn cản anh ta, đáng tiếc, cậu em đã bị Hạng Thịnh Duật mê hoặc, tính cách của ông ấy lại quá cương liệt, quá trọng tình nghĩa." Mục Uyển như có điều suy nghĩ nói.
Hình Thiên nhìn cô, ánh mắt lóe lên, hít sâu một hơi: "Uyển Uyển, em gầy đi rồi, gần đây em khỏe không?"
Mục Uyển mỉm cười: "Vẫn khỏe, cậu em là người công chính nghiêm minh, biết em không làm sai, nên rất giúp đỡ em, nên em mới có thể yên ổn sống ở nhà họ Hạng, về việc gầy đi là em đang giảm cân, bây giờ có mốt gầy mới đẹp, gầy đi thì mặt sẽ nhỏ hơn, người cũng có tinh thần hơn."
"Trước em nói với anh, em về nước M là vì người em yêu nhất, bây giờ em đã tìm được anh ta chưa?"
Mục Uyển suy nghĩ.
Nếu cô nói đã tìm được, Hình Thiên sẽ hỏi là ai?
Dù cô không nói, Hắc Muội cũng sẽ báo cáo từng người từng việc mà cô gặp hàng ngày cho anh, một ngày nào đó Hình Thiên sẽ phát hiện cô đang nói dối.
Nếu cô nói là Hạng Thịnh Duật, cô vừa nói muốn đối phó Hạng Thịnh Duật nhiều như vậy, Hình Thiên cũng sẽ không tin tưởng đâu.
"Đã có chút manh mối rồi." Mục Uyển khẽ cười nói.
Vì cô nói dối, chột dạ với Hạng Thịnh Duật, nên cô rủ mắt xuống, thế nhưng cô cảm thấy nếu mình né tránh ánh mắt anh thì sẽ có vẻ càng chột dạ, nên cô lại nhìn Hình Thiên, nói: "Lát nữa em sẽ đến chỗ cậu chơi một lát, vừa dò la ý tứ của cậu. Nếu như anh bận thì cứ tiếp tục đi, tối nay chúng ta sẽ liên lạc lại."
"Em hãy ăn nhiều một chút, dù em mập, cũng rất đẹp." Hình Thiên nói.
Mục Uyển mỉm cười, bất kỳ người nào nói cô đẹp cô cũng thờ ơ, không quan trọng họ lấy lòng hay là nói thật.
Nhưng Hình Thiên nói cô đẹp, thì chỗ đóng băng trong lòng cô nở ra một đóa hoa, đóa hoa này, nở rộ nghênh đón mặt trời.