Chương 641: Cô Ấy Đừng Chán Ghét Anh Ta Là Được
CHƯƠNG 641: CÔ ẤY ĐỪNG CHÁN GHÉT ANH TA LÀ ĐƯỢC
"Chỉ là, đoàn đội đó không chính thức, thông thường không tiếp nhận đơn, lúc đầu tiếp nhận người đặc công đó, bởi vì hắn ta là đặc công duy nhất biết mật mã, lại có Tổng thống ra tay. Họ không nhất định sẽ tiếp tay cho ngài Cố."
"Cho dù phải dùng bao nhiêu tiền cũng phải khiến họ tiếp nhận, nếu không được, bắt trói toàn bộ người trong đoàn nghiên cứu khoa học của họ." Hình Thiên bá đạo ra lệnh.
"Mấu chốt là, chúng ta không biết họ ở đâu, cũng không biết nơi nào có thể tìm được người liên lạc, là tổ chức rất bí mật." Đối phương rất khó xử.
"Vậy thì đi tìm, không phải có Tổng thống ra tay sao? Tổng thống chắc sẽ biết, cho dù phải dùng cách gì, cũng phải tìm cho bằng được." Hình Thiên ra lệnh.
Ngày thứ hai, Lưu San tỉnh lại, phát hiện Thẩm Diên Dũng đã không còn ở bên cạnh.
Anh ta không gọi cô thức dậy.
Cô ngồi ở trên giường ngây ngốc một lúc lâu.
Những ngày cuối năm, Thẩm Diên Dũng càng thêm bận rộn.
Gần đây bên cạnh anh ta xảy ra rất nhiều chuyện.
Bộ trưởng bộ Tài vụ nghỉ việc, Bộ trưởng bộ Giáo dục chết, thật vất vả mới tìm ra kẻ chủ mưu đứng đằng sau chính là Thượng tá Đường, nhưng ngày hôm qua Thượng tá Đường đã tự sát.
Là bên cạnh Tổng thống sẽ xảy ra nhiều chuyện, hay là năm nay vận khí của Thẩm Diên Dũng không tốt lắm?
Tâm tình cô cũng nặng nề, sự không vui và kiềm chế đều không diễn tả được.
Cô đứng dậy rời khỏi giường, vào phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt xong đi xuống tầng. Bèn nghe được Nam Cung Nguyệt nói với Hoa Tiên: "Phu nhân, vì Tổng thống đại nhân, hay là cô nói ra đi."
"Tôi tin tưởng anh ấy tự có chừng mực." Hoa Tiên êm ái nói.
"Rất nhiều đàn ông đều tự cho là mình đúng, chẳng lẽ cô muốn anh ta đi theo con đường của Tổng thống trước hay sao?" Nam Cung Nguyệt lo lắng nói.
"Tôi không cho phép cô nói bậy, hiện tại công việc phải xử lý của Diên Dũng đủ nhiều rồi, tôi không muốn anh ấy phiền lòng. Hơn nữa, đó là Tổng thống của nước khác, không thể đại diện cho Thẩm Diên Dũng." Hoa Tiên tức giận.
"Đóng băng ba thước không phải là lạnh một ngày, mặc dù Tổng thống đại nhân không phải là Tổng thống trước của nước Pháp, nhưng đây chính là bài học từ những người đi trước, khi ở vị trí đó, anh ta không sao. Nhưng nếu rơi khỏi vị trí đó, anh ta chính là bị đẩy vào con đường chết, có Tổng thống nào đang trong thời gian tại vị mà năm 2007 ly hôn, năm 2008 lại kết hôn hay không?"
"Im miệng, tôi không cho phép cô nói nữa, nếu như cô còn khích bác, ly gián, lập tức trở về nước M, đừng đi theo tôi nữa." Hoa Tiên xoay người, bắt gặp Lưu San, trợn mắt nhìn Nam Cung Nguyệt một cái.
Nam Cung Nguyệt gật đầu: "Tôi đi hái hoa cho phu nhân."
Cô ta nói xong, đi ra cửa.
"Chị, em lập tức sai người chuẩn bị bữa sáng cho chị." Hoa Tiên mỉm cười nói, nháy mắt ra hiệu với người giúp việc bên cạnh.
Lưu San gật đầu, liếc nhìn chung quanh: "Thẩm Diên Dũng đâu?"
"Vô Hình xảy ra chuyện, anh ấy trực tiếp đi giải quyết, có thể hôm nay rất muộn mới về. Hôm qua chị đi ngủ muộn, anh ấy không gọi chị, lúc nữa em muốn đi miếu cầu phúc, chị muốn đi cùng không?" Hoa Tiên hòa nhã hỏi.
Lưu San suy nghĩ một chút, lắc đầu một cái.
Cô đi cùng Hoa Tiên ra ngoài như vậy quá khoa trương, thà tự mình đi miếu còn hơn, cũng không khiến người khác phải chú ý.
"Cũng được, em có thể buổi tối sẽ về nhà hơi muộn, nếu chị đói cứ ăn cơm trước." Hoa Tiên dặn dò.
Lưu San lại gật đầu một cái: "Vậy tôi đi ăn sáng trước đã, có chút đói."
Lưu San ngồi trước bàn ăn, người giúp việc bưng bữa sáng lên.
Trong mắt Hoa Tiên có chút ảm đạm, đi lên tầng ba.
Nam Cung Nguyệt xuất hiện, không hiểu hỏi: "Tôi cảm thấy cô ta một chút cũng không quan tâm, chẳng lẽ những lời chúng ta nói, cô ta không nghe thấy sao?"
Hoa Tiên cũng cảm thấy rất kinh ngạc, nhíu mày trầm tư.
"Chẳng lẽ cô ta sẽ không gả cho Tổng thống đại nhân?" Nam Cung Nguyệt suy đoán nói.
"Thẩm Diên Dũng luôn muốn cưới cô ấy, nhiều lắm là đợi đến khi thỏa thuận bốn năm kết thúc, anh ấy sẽ ly hôn với tôi, sẽ không đợi thêm nữa." Hoa Tiên hít sâu một hơi: "Tôi hoài nghi, những điều chúng ta nói cô ấy nghe không hiểu."
"A?" Nam Cung Nguyệt ngẩn người.
"Hoặc là nói, cô ta không có dồn hết tâm trí để nghe, nghe cũng không muốn nghe." Hoa Tiên nói.
"Cô ta đơn thuần như vậy?" Nam Cung Nguyệt tò mò: "Phụ nữ như vậy ở trong vở kịch cung đình nhất định không sống nổi qua tập đầu tiên."
Hoa Tiên cũng có chút thương cảm: "Có thể, Thẩm Diên Dũng chính là thích điểm này ở cô ta."
Nam Cung Nguyệt cười nhạo một tiếng: "Điểm này đi đến nhà trẻ sẽ thấy rất nhiều, trong trường tiểu học cũng có nhiều, anh ta không xứng đáng để cô thích."
"Tiểu Nguyệt, giúp tôi nghĩ cách đi, tôi không thể tự mình đuổi Lưu San đi, Thẩm Diên Dũng sẽ trách tôi, cô cũng không thể trực tiếp đối phó với cô ấy, Thẩm Diên Dũng cũng sẽ giận cá chém thớt với tôi, cách tốt nhất chính là để cho cô ấy tự mình rời đi." Hoa Tiên êm ái nói, mang ý nũng nịu.
Nam Cung Nguyệt xoa đầu Hoa Tiên, không biết làm sao lại cưng chiều nói: "Cách tốt nhất không phải là để cô ta tự mình rời đi, nếu cô ta rời đi, Thẩm Diên Dũng sẽ còn nhớ đến cô ta, tìm cô ta trở về. Dựa theo những hiểu biết của tôi đối với đàn ông, Thẩm Diên Dũng nhất định sẽ yêu cô ta hơn. Vì vậy cách tốt nhất chính là khiến cô ta bị Thẩm Diên Dũng chán ghét."
Hoa Tiên dấy lên hy vọng: "Làm cách nào có thể khiến cô ta bị Thẩm Diên Dũng chán ghét chứ?"
Nam Cung Nguyệt nhếch mép một cái: "Ghen tị, bướng bỉnh, phách lối, nói năng tùy tiện, hẹp hòi, nói dông dài, đa nghi, quá trớn, bệnh công chúa."
Hoa Tiên bừng tỉnh hiểu ra, biết được nguyên nhân Thẩm Diên Dũng bị Lưu San hấp dẫn.
Cô ấy không phải đặc biệt xinh đẹp, cũng không ưu tú, nhưng vừa khéo những gì đàn ông chán ghét, cô ấy đều không có.
"Tôi hiểu tính cách cô ấy thẳng thắn, còn có chút thoải mái, nghĩ ít, cho nên cũng vô tâm, không lo nghĩ gì cả."
Nam Cung Nguyệt rất tự tin nhìn Hoa Tiên: "Đừng nôn nóng, cách thời gian thỏa thuận kết thúc vẫn còn một năm rưỡi nữa, có rất nhiều cơ hội, cô ta không có, chúng ta liền nghĩ cách để cô ta có."
"Có ý gì?" Hoa Tiên không hiểu nhìn Nam Cung Nguyệt.
"Việc này giao cho tôi là được rồi. Những thứ này, cô biết càng ít càng tốt, mọi thứ cứ để tôi lo."
"Ừm." Hoa Tiên khôn ngoan gật đầu.
*
Khi Lưu San ăn sáng, Hoa Tiên và Nam Cung Nguyệt mạnh mẽ đi ra ngoài.
Cô xem điện thoại di động, thấy được tin tức liên quan tới Tổng thống trước của nước Pháp.
Ý nghĩa đại khái là bởi vì vị Tổng thống này để làm Tổng thống mà thu tiền của người đứng đầu Libya, coi như phí tranh cử.
Làm Tổng thống, trong thời gian tại vị lại ly hôn kết hôn, vẫn là người đầu tiên không có tiếp tục làm Tổng thống.
Cô uống một hớp sữa bò.
Hóa ra giống như những gì Thẩm Diên Dũng nói, nếu như anh ta không làm Tổng thống, sẽ có rất nhiều người gặp họa, kết cục của anh ta chính là cả đời bị giam cầm.
Trước kia cô không hiểu, tại sao Thẩm Diên Dũng nói yêu cô, nhưng lại cưới Hoa Tiên, cô cảm thấy đây không phải là yêu.
Lại suy nghĩ một chút, Thẩm Diên Dũng không phải người bình thường, ba anh ta là Tổng thống, từ nhỏ anh ta đã phải mang rất nhiều trọng trách trên lưng.
Anh ta không làm Tổng thống, gia tộc của anh ta sẽ gặp họa.
Cho dù anh ta làm Tổng thống, ba của anh ta cũng gặp họa, vẫn là chọn lựa tự sát dưới sự thẩm vấn của anh ta.
Loại khí phách này, có lẽ người dân nhỏ bé như cô không cách nào hiểu được, cho nên, Thẩm Diên Dũng có thể là thật sự thích cô.
Mới vừa rồi cô nghe Nam Cung Nguyệt giống như đang giật dây Hoa Tiên.
Nhưng Hoa Tiên rất tức giận trách mắng Nam Cung Nguyệt.
Cái này cũng một mặt nói cho cô biết một chuyện, giữa Thẩm Diên Dũng và Hoa Tiên không có gì.