Mục lục
Cưng vợ đến tận cùng-Cưng vợ yêu đến tận cùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 241: Hy Vọng Đến Ông Trời Cũng Không Thể Chia Tách Đôi Ta​




CHƯƠNG 241: HY VỌNG ĐẾN ÔNG TRỜI CŨNG KHÔNG THỂ CHIA TÁCH ĐÔI TA
“Tôi đi cùng anh, tôi từng giúp FBI phá án, hy vọng có thể giúp đỡ anh, coi như báo đáp anh giớ thiệu khách hàng cho tôi.” Bạch Nguyệt nói.
Thứ nhất, đúng là cô nghĩ như vậy. Thứ hai, bố bạn gái cũ của Trình Cẩm Vinh có thân phận đặc thù, cô cũng muốn mượn cơ hội này hiểu rõ một hai.
“Vậy là phiền cô rồi.” Trình Cẩm Vinh xin lỗi.
“Không có gì.”Mở APP MÊ TÌNH TRUYỆN để đọc nhé!
Nửa tiếng sau, Trình Cẩm Vinh xuất hiện ở khu nhà riêng ở trung tâm thành phố.
Bạch Nguyệt quan sát xung quanh, từ tường quay bên ngoài có thể thấy, nhà riêng ở đây đều rất cũ rồi, mỗi tòa nhà cách nhau 20m, những người ở đây đều dùng hàng rào quay quanh cổng nhà mình, để lại một chỗ để xe, còn trồng rau, có đèn đường, cũng có camera giám sát.
Cửa nhà bạn gái cũ của Trình Cẩm Vinh có cảnh sát, ở cửa còn có dây ngăn cách.
Trình Cẩm Vinh muốn đi vào, lại bị cảnh sát chặn lại.
Cảnh sát lạnh lùng nói: “Cảnh sát đang thu thập chứng cứ, hiện trường đầu tiên của vụ án, không được đến gần.”
“Tôi là bạn trai của nạn nhân, tôi có quyền gặp cô ấy.” Trình Cẩm Vinh tức giận nói.
“Cẩm Vinh, Cẩm Vinh.” Mẹ của nạn nhân gọi.
Trình Cẩm Vinh không để ý cảnh sát ngăn cản, xông vào trong.
Bạch Nguyệt đi theo phía sau Trình Cẩm Vinh, cảnh sát do dự một chút, Bạch Nguyệt liền đi vào.
“Cẩm Vinh, tiểu Vy chết thảm quá, rốt cuộc là ai giết nó chứ?” Mẹ tiểu Vy đau khổ khóc.
“Tiểu Vy ở đâu ạ?” Trình Cẩm Vinh ngưng trọng hỏi.
“Ở trong phòng.” Bố tiểu Vy nhíu mày, cúi đầu.
Bạch Nguyệt nhìn qua khuôn mặt bố của tiểu Vy, ông ta đang hút thuốc, ngón tay đang kẹp điếu thuốc run run.
“Ông nó, rốt cuộc là ai chứ, là ai muốn giết con gái chúng ta, chúng ta không thù không oán với ai cả.” Mẹ tiểu Vy nghĩ thế nào cũng không thể hiểu nổi.
Ánh mắt bố tiểu Vy phức tạp: “Tôi ra ngoài hút nốt thuốc.”
Bạch Nguyệt nhìn Trình Cẩm Vinh.
Trình Cẩm Vinh đã vào phòng rồi.
Tiểu Vy nằm trên giường, vết đâm ngay tim, một kích chí mạng.
Tay cô nắm chặt điện thoại, trong phòng không hề lộn xộn chút nào, càng không có dấu vết giằng co.
Trình Cẩm Vinh muốn ôm tiểu Vy, lại bị cảnh sát ngăn lại: “Đừng động vào nạn nhân, anh sẽ phá hoại chứng cứ.”
Trình Cẩm Vinh ngừng lại, nhìn về phía Bạch Nguyệt, mắt đỏ lên: “Là như vậy sao?”
Bạch Nguyệt gật đầu: “Hiện trường đầu tiên tốt nhất không nên đụng vào, chứng cứ quan trọng sẽ thu thập được nhiều hơn.”
“Để nhanh chóng tìm ra hung thủ, mời mọi người ra ngoài trước.” Cảnh sát lạnh lùng quát lớn.
Trình Cẩm Vinh có vài phần hoảng hốt rời khỏi căn phòng.
“Cẩm Vinh, con nhất định phải giúp tiểu Vy tìm ra hung thủ.” Mẹ tiểu Vy nắm lấy cánh tay Trình Cẩm Vinh, nói.
“Nhất định sẽ tìm ra ạ.” Trình Cẩm Vinh an ủi, ánh mắt khẩn cầu nhìn Bạch Nguyệt.
Bạch Nguyệt gật đầu, ra khỏi cửa, nhìn bố tiểu Vy đang gọi điện thoại, cảm xúc rất kích động, thậm chí đập điện thoại, đập đầu vào tường.
Cô đi sang một bên, gọi điện thoại cho Cố Lăng Kiệt.
“Đúng lúc anh cũng muốn gọi cho em, em liền gọi tới rồi. Giờ có lẽ đến thành phố Kim Dương rồi chứ, ăn cơm chưa?” Cố Lăng Kiệt quan tâm hỏi.
“Vẫn chưa, xảy ra việc đột xuất, bạn gái cũ của Trình Cẩm Vinh chết rồi.” Bạch Nguyệt trầm giọng nói, liếc nhìn bố tiểu Vy, vẫn đang đập đầu vào cây, bộ dáng cực kì đau khổ.
“Không thể là Lã Mạnh Châu bọn họ làm được, thứ nhất, dự án này sắp khởi công, giờ có chuyện, sẽ ảnh hưởng đến tiến trình dự án, thứ hay, bố nạn nhân, cũng chính là nhà địa chất học kia, bọn họ còn cần lợi dụng ông ta, không thể ra tay với con gái ông ta được.” Cố Lăng Kiệt suy đoán.
“Em cũng nghĩ như anh, nhưng người trong cuộc thường hồ đồ, em thấy bố của tiểu Vy, ông ta rất áy náy, tự trách, thậm chí phẫn nộ, em cảm thấy ông ta có thể sẽ đi cục cảnh sát tố cáo Lã Mạnh Châu.” Bạch Nguyệt thấy trạng thái của bố tiểu Vy không ổn, đi về phía ông ta.
“Em nhất định phải ngăn ông ta lại, ông ta không thể tố cáo Lã Mạnh Châu, xuất hiện thương lượng với ông ta nhiều nhất là xây dựng Hành Thiên, ông ta làm như vậy không chỉ đánh rắn động cỏ, mà còn khiến hung thủ giấu mình càng sâu hơn.” Cố Lăng Kiệt gấp gáp nói.
“Em biết, Cố Lăng Kiệt, anh đến cục cảnh sát thành phố Kim Nguyên nói một chút, em muốn nhúng tay vào chuyện này.” Bạch Nguyệt nói rồi tắt điện thoại, chạy về phía bố tiểu Vy.
“Bác trai, bác đừng như vậy.” Bạch Nguyệt kéo lấy bố tiểu Vy.
Bố tiểu Vy rất kích động: “Tôi là tự mình chuốc lấy, che mờ lương tâm để kiếm những đồng tiền bẩn thỉu. Nhưng tiểu Vy vô tội, con gái tôi đến con kiến cũng không nỡ giết, tại sao ông trời lại tàn nhẫn với nó như thế, nó mới 25 tuổi thôi, đang tuổi thanh xuân phơi phới mà.”
“Bác trai, bác bình tĩnh một chút, cho cháu thời gian 3 ngày, cháu nhất định sẽ giúp bác tìm ra hung thủ.” Bạch Nguyệt hứa.
Bố tiểu Vy nghi ngờ nhìn Bạch Nguyệt: “Vì sao cô phải giúp tôi tìm ra hung thủ? Cô là ai? Tôi không quen cô.”
“Cháu là Bạch Nguyệt, bác có thể tìm thấy thông tin về cháu trên mạng, cháu từng giúp FBI phá vài vụ án lớn, cháu cũng từng giúp cục cảnh sát phát án nhiều lần, cháu hứa với bác, trong vòng 3 ngày nhất định sẽ tìm ra hung thủ.” Bạch Nguyệt giải thích.
Bố tiểu Vy nghi ngờ nhìn Bạch Nguyệt.
“Cháu còn là bạn của Trình Cẩm Vinh, trên đường đến đây Cẩm Vinh nói với cháu chuyện tình cảm của anh ta với tiểu Vy, tiểu Vy là người Trình Cẩm Vinh yêu, cháu nhất định sẽ tìm ra hung thủ.” Bạch Nguyệt thấy bố tiểu Vy không tin, tiếp tục nói.
Bố tiểu Vy nhìn về phía cửa, đối diện với ánh mắt của Trình Cẩm Vinh.
Trình Cẩm Vinh thấy bên này khác thường, liền đi tới: “Chú, trán chú bị sao vậy?”
“Bố bạn gái anh đập đầu vào cây, cảm xúc quá kích động rồi.” Bạch Nguyệt giải thích.
“Chú, Bạch Nguyệt là chuyên gia nổi tiếng, cô ấy nhất định sẽ giúp chúng ta tìm ra hung thủ, chú đừng kích động quá.” Trình Cẩm Vinh an ủi.
“Cho cháu thời gian 3 ngày.” Bạch Nguyệt trầm giọng nói.
Bố tiểu Vy gật đầu: “Được, tôi bình tĩnh lại, ngược lại tôi muốn xem xem ai giết con gái tôi, tôi muốn hắn ta bồi táng.”
“Tôi đưa ông ấy vào phòng trước.” Trình Cẩm Vinh giải thích với Bạch Nguyệt 1 câu, đỡ lấy vai bố tiểu Vy, đưa ông vào phòng.
Bạch Nguyệt cảm thấy bản thân ở lại cũng không có ý nghĩa gì nữa.
Cảnh sát thu thập chứng cứ, ngày mai cô có thể sẽ xem được tất cả.
Cô và Trình Cẩm Vinh không thân quen, lại càng xa lạ với người nhà tiểu Vy, ở lại, chỉ cảm thấy khó xử.
Còn có, dù Trình Cẩm Vinh biết miếng đất đó có bảo tàng, anh ta cũng sẽ không để bố tiểu Vy xung động.
Chỉ là anh ta không biết, Lã Mạnh Châu và Lã Minh Thanh là đồng bọn.
Công ty Hành Thiên là của Lã Minh Thanh.
Anh ta cuối cùng sẽ chỉ uổng công mà thôi.
Bạch Nguyệt không vào phòng, mà lên xe taxi, gửi tin nhắn cho Trình Cẩm Vinh: “Tôi về trước, ngày mai liên lạc sau.”
“Được, xin lỗi, vốn muốn mời cô ăn cơm, kết quả còn khiến cô bụng rỗng ra về.” Trình Cẩm Vinh nho nhã lễ độ trả lời.
“Tôi hiểu mà, anh cũng không cần nghĩ ngợi gì.”
*
Bạch Nguyệt đến khách sạn mà Cố Lăng Kiệt đặt trước, về phòng, có chút mệt mỏi nằm lên giường, nhớ tới Cố Lăng Kiệt, liền gọi điện cho anh.
“Đến khách sạn rồi sao?” Cố Lăng Kiệt hỏi.
“Vâng, vừa về tới, Lăng Kiệt, lần này chúng ta nhất định phải tìm ra hung thủ vụ thảm sát năm đó, năm đó nhờ ý tốt của Đường Tiến Công, ông ấy trước khi chết đưa chứng cứ cho em, mới có thể chứng minh anh trong sạch, chúng ta đã hứa với ông ấy, nhất định giúp ông tìm ra hung thủ vụ thảm sát, em cứ cảm thấy, nếu không làm được, ông trời sẽ khiến chúng ta chia xa, còn có, con của chúng ta.” Bạch Nguyệt lo lắng nói.
Đọc trên APP MÊ TÌNH TRUYỆN với nhiều nội dung hấp dẫn!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK