Mục lục
Cưng vợ đến tận cùng-Cưng vợ yêu đến tận cùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1399: Em Đây Là Muốn Ép Tôi Đến Mức Nào?​




CHƯƠNG 1399: EM ĐÂY LÀ MUỐN ÉP TÔI ĐẾN MỨC NÀO?
"Đúng vậy, không phải bọn họ không đàm phán được mà là Hạng Thịnh Duật đã định trước sẽ thất bại thì tôi lại ra tay, chính là giải quyết tất cả vấn đề trở thành chúa cứu thế, tất cả đều là hợp lẽ thường." Hình Thiên nói thật: "Nhưng đúng như là em nói, em là bạn của tôi, anh ta là chồng tương lai của em nên tôi hi vọng em sẽ được hạnh phúc, em nói cho dù chúng ta ở bên nhau em chỉ là người dệt hoa trên gấm, vậy tôi nói cho em biết bằng vào tâm thế của tôi bây giờ thì không phải như vậy, em là tất cả những gì tôi muốn nhưng tôi cũng biết rõ rằng em không phải là của tôi, như vậy, tôi cứ dựa theo tâm ý của tôi mà làm, tôi cứu Hạng Thịnh Duật cũng là thành toàn cho em, ngay từ đầu tôi nghĩ đó đơn giản chính là tình yêu." Hình Thiên trầm giọng nói.
Ý của những lời này là, anh ta từ bỏ lợi ích tốt nhất để trợ giúp cô.
Mục Uyển hít sâu một hơi, cam kết: "Chỉ cần tôi còn sống thì nước Mỹ cũng sẽ là hậu thuẫn vững chắc của anh, tuyệt đối sẽ không xảy ra chiến tranh, nhất là sẽ hữu nghị hòa bình hỗ trợ lẫn nhau."
"Có lời này của em thì tôi yên tâm rồi, em đã gọi điện thoại cho tôi thì tôi nhất định sẽ giúp em, Uyển Uyển, trước khi em kết hôn tôi muốn mời em đi chơi ba ngày, có thể chứ? Tôi muốn bù lại tiếc nuối trong lòng, sau đó giữa chúng ta sẽ chỉ còn lại quan hệ bạn bè." Hình Thiên nói.
Mục Uyển lòng vô cùng chua xót.
Có một số người vẫn luôn ở một vị trí nào đó sâu trong lòng, lúc móc ra sẽ rất đau, đau vô cùng, nhưng cũng chỉ là trong ký ức mà thôi.
"Sau chuyện này, tôi sẽ sắp xếp thời gian đến thăm nước A, xem như chính thức đặt quan hệ ngoại giao trên trường quốc tế, nhưng với quan hệ của anh và tôi thì đoán chừng khi tôi tới thăm hỏi sẽ tạo ra một chút oanh động cùng suy đoán, anh chắc chắn chứ?" Mục Uyển hỏi.
"Mặc kệ chúng ta có làm cái gì hay không làm cái gì thì những lời suy đoán như vậy vẫn mãi mãi ở đó mà thôi, mấu chốt chính là dẫn dắt dư luận như thế nào, thế giới này không có đúng và sai em biết mà, chỉ cần dẫn dắt dư luận theo hướng mình muốn thì những lời kia chính là những lời chúng ta muốn nghe, em không cần lo lắng về bọn họ." Hình Thiên trầm ổn nói.
Mục Uyển đương nhiên là hiểu rõ, trên thế giới này thật sự rất khó nói đúng với sai, công đạo và chính nghĩa ở ngay trong trái tim mỗi người.
Cũng bởi vì đại đa số con người vẫn còn tồn tại lương tri, đạo đức, lý trí nên mới có thể làm chuyện đúng dắn, đi con đường đúng đắn.
"Tôi biết rồi, đợi chuyện lần này qua đi tôi sẽ sắp xếp thời gian tới thăm hỏi." Mục Uyển nói.
"Ừm, bây giờ em có thể liên hệ với Hạng Thịnh Duật không? Cố gắng liên hệ với anh ta làm gián đoạn cuộc đàm phán, chuyện này cứ tạm gác lại như vậy đã, những cái khác tôi sẽ xử lý." Hình Thiên nói.
"Tôi cảm thấy để anh xử lý thì dựa theo tính cách của Hạng Thịnh Duật anh ấy hẳn là sẽ tức giận, anh ấy không phải người để cho người ta dễ dàng dẫn dắt, anh xem có thể làm như thế này hay không, tôi sẽ để cho anh ấy rời đi sau đó anh đàm phán cùng anh ấy. Vẫn là làm theo như anh nói, có thể chứ?" Mục Uyển hỏi.
"Uyển Uyển, em biết cái gì gọi là thời thế tạo anh hùng không? Còn nữa, cái gì gọi là thời cơ thích hợp nhất?" Hình Thiên hỏi cô, giọng nói lạnh đi rất nhiều.
Anh ta nói như vậy, suy nghĩ trong đầu Mục Uyển cũng lập tức rõ ràng.
"Ý của anh là, nếu như Hạng Thịnh Duật nghĩ thông suốt bỏ dở cuộc đàm phán, sau khi ra ngoài, anh ấy cũng sẽ không để kế hoạch của anh thành công, kế hoạch lúc đầu của anh cũng chính là đến lúc cuối cùng mới có tác dụng đúng không, vậy chẳng lẽ anh không lo lắng bây giờ tôi có thể bảo Hạng Thịnh Duật bỏ dở đàm phán, cũng có thể đem kế hoạch của anh nói cho anh ấy biết, để anh không thể thành công được sao?" Mục Uyển hỏi.
"Tôi tin là em không muốn tôi và Hạng Thịnh Duật kết thù với nhau, tôi cũng tin em làm tất cả mọi chuyện cũng là vì để cho tôi mạnh hơn, tôi cũng biết em biết cách làm người của tôi, vũ khí sinh học ở ngay trong tay tôi, nếu như phẩm hạnh của tôi tồi tệ vì mục đích mà không từ thủ đoạn thì tôi đã làm chuyện đó từ lâu rồi, cái tôi muốn chẳng qua chỉ là càng thêm hòa bình và ổn định mà thôi, em biết mà." Hình Thiên biểu đạt nói.
Mục Uyển trầm mặc, trên thực tế có đôi khi muốn mình tỉnh táo suy nghĩ phán đoán tương lai, thế nhưng thật sự là không tỉnh táo được, trong đầu toàn là trống rỗng.
Cô cảm thấy, nếu Hạng Thịnh Duật bỏ dở hội nghị thì sẽ không để cho Hình Thiên đạt được mục đích.
Đúng như Hình Thiên nói, ai cũng sẽ ngăn cản đối phương mạnh lên để bảo đảm quyền lợi của mình, đây chính là quy tắc của thế giới ngầm.
Người khác không nghĩ ra người vương thất kia chính là người của Hình Thiên, nhưng Hạng Thịnh Duật thông minh như vậy chắc chắn anh ta sẽ nghĩ rõ ràng.
Thế nhưng quyền lựa chọn bây giờ đang nằm trong tay cô.
Cô có thể nghĩ hết biện pháp để gọi điện thoại cho Hạng Thịnh Duật bảo anh bỏ dở hội nghị, nhưng lúc bỏ dở hội nghị nếu Hạng Thịnh Duật biết được chuyện này chắc chắn sẽ ngăn cản.
Nói cách khác, cô gọi điện thoại cho Hạng Thịnh Duật không chỉ có thuyết phục anh ta bỏ dở hội nghị mà còn phải thuyết phục anh ta nhường cho Hình Thiên.
Nhưng anh ta không cần thiết phải nhường cho Hình Thiên, dựa theo tính cách của Hạng Thịnh Duật chắc chắn sẽ hoài nghi lòng cô bây giờ còn hướng về Hình Thiên.
Nếu như cô không nói được Hạng Thịnh Duật nhường cho Hình Thiên thì lại cảm thấy có lỗi với Hình Thiên, dù sao Hình Thiên cũng không đuổi cùng giết tận, anh ta đã lựa chọn buông tha cùng nhân từ.
Mà cô phản bội anh ta vì dù sao tình cảm hữu nghị với anh ta cũng không còn sót lại chút gì, sau này ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, dù sao anh ta cũng sẽ là em rể của cô, nhưng tất cả còn lại chỉ có nghi kỵ, thù hận, tính toán, đề phòng, cùng chán ghét và không vui, căm hận.
"Đây là anh đang ép tôi." Mục Uyển nói.
"Không phải tôi đang ép em mà có thể nói là tôi đang ép buộc mình, đem tất cả của tôi giao vào trong tay em, coi như là đền bù cho em đi, trước kia không để em nhận ra được tình cảm của tôi là lỗi của tôi." Hình Thiên ôn nhu nói.
"Nhưng nếu anh muốn tôi thuyết phục Hạng Thịnh Duật để thành toàn cho anh, còn muốn tôi tới đó ba ngày chuyện này đối Hạng Thịnh Duật thật sự là... Đổi sang vị trí của anh ấy chính tôi cũng sẽ thấy tổn thương rất nặng, đấy là tôi huống chi Hạng Thịnh Duật là người kiêu ngạo như vậy, anh ấy yêu tôi càng nhiều cũng sẽ tổn thương càng sâu, tôi không thể bởi vì anh ấy yêu tôi mà có thể tùy ý tổn thương anh ấy." Mục Uyển nói.
"Uyển Uyển, em cũng biết chuyện này tôi đã chuẩn bị rất lâu." Hình Thiên có ý riêng nói.
Mục Uyển lập tức phòng bị, người khác không biết Hình Thiên kinh khủng như thế nào nhưng cô thì biết rất rõ.
Năm đó Hình Thiên dạy cô rất nhiều thứ, chính bởi vì cô đã được tận mắt chứng kiến sự lợi hại của anh ta nên cô mới có thể mê luyến như thế.
Thật ra anh ta vẫn như thế, không có khả năng sẽ đem tất cả ranh giới cuối cùng nói cho cô biết, nhưng anh ta cũng đã nói nhiều như vậy cũng coi như là hết tình rồi.
"Nếu như anh ấy không đồng ý, anh sẽ làm thế nào?" Mục Uyển hỏi.
Hình Thiên trầm mặc một hồi, nói: "Uyển Uyển, cho dù như thế nào tôi đều sẽ lưu lại cho anh ta một mạng, mặc dù tôi biết, nếu tôi giữ mạng cho anh ta thì người gặp nạn sẽ là chính tôi, nhưng tôi muốn vì em mà điên cuồng một lần."
Trong lòng Mục Uyển có một dự cảm không tốt, câu nói này của Hình Thiên quá nhiều ám hiệu.
Tiếng đập cửa vang lên.
Trong lòng Mục Uyển càng thêm xiết chặt, thời gian này, tới gõ cửa chắc chắn là Lã Bá Vĩ.
Nếu như không phải Hạng Thịnh Duật ở bên kia xảy ra chuyện gì đó thì anh ta cũng sẽ không đến gõ cửa vào lúc này.
Cô vô thức hỏi: "Hình Thiên, có phải Hạng Thịnh Duật ở bên kia đã xảy ra chuyện rồi hay không?"
Bên phía Hình Thiên cũng vang lên tiếng đập cửa.
"Có lẽ là vậy, em chờ chút tôi hỏi thăm là chuyện gì." Hình Thiên không cúp điện thoại mà trực tiếp đi ra mở cửa...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK