Chương 1358: Cuộc Sống Trong Mơ.
CHƯƠNG 1358: CUỘC SỐNG TRONG MƠ.
Mục Uyển biết Hạng Thịnh Duật rất kiêu ngạo: “Em biết rồi, vậy em cup máy trước nhé.”
“Sao em cứ nghĩ đến chuyện cup máy vậy, anh muốn nghe giọng nói của em.” Hạng Thịnh Duật không vui.
“Không phải ngày nào cũng gặp nhau sao? Bên này em còn có một số việc cần phải làm.” Mục Uyển nói.
“Em có chuyện gì phải làm, buổi họp báo xong rồi, em vẫn chưa nhận được văn bản phê duyệt chính thức nào, đúng rồi, em phải đi đến hoàng cung, lúc thảo luận chuyện này chắc chắn không thể thiếu anh được, nhưng anh cảm thấy bây giờ em đi đến bên kia không thích hợp, sẽ khiến người khác bịa đặt mục đích em đi đến đó, em thấy sao?” Hạng Thịnh Duật hỏi lại.
Mục Uyển nghĩ một lúc, Hạng Thịnh Duật nói hình như cũng có đạo lý, bây giờ cô đi đến hoàng cung, một số người sẽ lập tức đoán ra mục đích của cô, sẽ thổi phồng một cách trắng trợn, ngược lại không phải là chuyện tốt.
Cô nên chờ đợi, dù sao chuyện này không vội, cũng có thể thương lượng qua điện thoại.
“Em biết rồi, em gọi điện thoại cho phu nhân Lan Nịnh trước, đợi em giải quyết xong chuyện này sẽ gọi điện thoại lại cho anh.” Mục Uyển nói.
“Được rồi, được rồi, người bận rộn, em làm việc đi.” Hạng Thịnh Duật u ám nói.
Mục Uyển nghe giọng nói của anh, hình như tâm trạng không tốt: “Buổi trưa cùng ăn cơm nha.”
“Em bận như vậy, buổi trưa sao có thể có thời gian chứ.” Hạng Thịnh Duật kỳ quái nói.
Mục Uyển nghe vậy trong lòng cũng không được thoải mái: “Buổi trưa em có thời gian, bây giờ em gọi điện thoại cho phu nhân Lan Ninh và Hoa Cẩm Vinh, giải quyết xong chuyện này sẽ gọi điện thoại cho anh, đợi em mấy phút.”
Hạng Thịnh Duật nghĩ một lúc, cũng chỉ có mất phút thôi, anh không muốn cô xem trọng công việc hơn anh: “Biết rồi, vậy anh đợi em gọi điện thoại lại cho anh.”
Hạng Thịnh Duật nói xong, liền cup điện thoại.
Mục Uyển có chút bất lực.
Cô gọi điện thoại cho phu nhân Lan Ninh.
Phu nhân Lan Ninh nhận điện thoại.
“Bà xem trực tiếp rồi chứ?” Mục Uyển hỏi.
“Xem rồi, con làm rất tốt, rất độc đoán, là ta không theo kịp, con và Hạng Thịnh Duật phối hợp rất tốt.” Phu nhân Lan Ninh cảm thán nói.
Trên thực tế, sau khi bà xem xong buổi họp báo trực tiếp, vẫn luôn ngồi trên ghế, nghĩ rất nhiều chuyện, cũng nhớ lại rất nhiều chuyện.
Bà muốn trở thành cánh tay phải đắc lực của Hoa Cẩm Vinh, nói với Hoa Cẩm Vinh lựa chọn lúc đầu của ông ấy là sai lầm, nhưng cuối cùng, hình như lựa chọn của bà mới là sai lầm, trước quyền lực và danh tiếng, Hoa Cẩm Vinh vẫn lựa chọn hi sinh cho bà.
Bi thương trong lòng rất lớn, rất phiền muộn, rất khó chịu.
Nhưng bà cũng hiểu, sự khó chịu của bà, sự phiền muộn của bà không có tác dụng gì.
Chỉ là bà hối hận rồi, thời gian cả đời này của bà đều dành cho một người không xứng đáng.
Đồng thời, cũng cảm thấy có chút may mắn, người phụ nữ ưu tú hơn bà, người phụ nữ khiến bà sợ hãi lại là con gái của bà.
Mà con gái của bà, đang sống một cuộc sống trong mơ, có một người đàn ông yêu cô hơn chính bản thân mình, có một người đàn ông có thể vì cô mà xây một pháo đài bảo vệ an toàn, không cần giống như bà, dốc hết sức lực chứng minh bản thân mình, cuối cùng cũng bị bỏ rơi.
“Bọn họ nhắm vào bà, bà có suy nghĩ gì?” Mục Uyển hỏi.
“Bọn họ hình như không chỉ nhắm vào ta, còn có hai người, tất cả chúng ta, Mục Uyển, đột nhiên ta cảm thấy rất mệt, trước đây ta gánh vác quá nhiều thứ, muốn quá nhiều thứ, bây giờ đột nhiên ta hiểu ra, có thứ ta cầu mà không được, cũng không thể là của ta, bởi vì người kia căn bản là không tồn tại, nhưng ta vẫn sống một cách miễn cưỡng ở bên cạnh ông ấy, là ta vừa bắt đầu lựa chọn đã sai rồi.” Phu nhân Lan Ninh bi quan nói.
Tâm tình của bà, Mục Uyển có thể hiểu.
Phu nhân Lan Ninh có lẽ rất thích Hoa Cẩm Vinh, người đàn ông kia đã vì quyền thế, địa vị vứt bỏ bà ấy, bà ấy lại phát huy toàn bộ năng lực của mình để ở bên cạnh ông ấy.
Cuối cùng, vẫn bị bỏ rơi.
“Sắp tổ chức họp quốc hội, tiến hành thương lượng chuyện cá cược, bà muốn kết quả như thế nào?” Mục Uyển hỏi.
“Uyển Uyển, ta mệt rồi, ta muốn rời khỏi đây, nghỉ hưu sớm, không tham gia vào bất cứ chuyện gì của triều chính nữa, nhưng, nếu như con cần ta giúp đỡ, ta sẽ xuất hiện giúp con đàm phán, làm hậu đài chân chính của con, bởi vì rất đơn giản, con là con gái của ta, thật sự ta cũng biết, không cần sự giúp đỡ của ta, con cũng có thể làm rất tốt.” Phu nhân Lan Ninh khẽ nói.
“Bà muốn từ chức?” Mục Uyển hỏi lại một lần nữa.
“Lần xem xét quyết định này với ta càng kịch liệt, con mới có thể càng có chỗ đứng, nói với những người khác, cô ấy là giải quyết theo lẽ công bằng, người giải quyết việc chung, không để người khác nắm được điểm yếu của mình, dù sao ta không muốn làm, ta muốn nghỉ ngơi, trên tay ta thực ra vẫn còn hai mươi công ty, những công ty này cũng đủ làm ta bận rộn rồi, đương nhiên những công ty này cuối cùng cũng sẽ giao cho con, bởi vì con là con gái duy nhất của ta, ta muốn vì bạn mà làm những chuyện này.” Phu nhân Lan Ninh nói.
Mục Uyển trầm mặc, cũng mềm lòng, nhưng lý trí nói với cô, người phụ nữ vẫn nên lý trí hơn, và ít tình cảm đi.
“Có phải bà là vì tự nhận trách nhiệm mà từ chức? Đợi thời điểm thích hợp, tôi sẽ giúp bà tẩy trắng, tôi nói được là làm được.” Mục Uyển hứa.
“Uyển Uyển, ta muốn xem xem người kia tuyệt tình với ta tới mức nào, để trái tim ta chết đi, dù sao cuối cùng con cũng giúp ta tẩy trắng, chẳng qua ta có nhiều thời gian hơn, nhiều kiên nhẫn hơn, dừng lại bước chân, nghĩ xem bản thân mình còn chuyện gì muốn làm, muốn làm cái gì.” Giọng nói của phu nhân Lan Ninh càng thêm buồn bã.
“Tôi hiểu rồi, cũng tốt, vậy tôi cup máy đây.” Mục Uyển nói.
“Sau này….chúng ta, có thể thường xuyên gặp nhau không?” Phu nhân Lan Ninh cẩn thận hỏi.
Trong lòng Mục Uyển có chút ẩm ướt, trong tiềm thức có một giọng nói đang lên tiếng, thực ra cô cũng rất mong chờ tình yêu cảm mẹ.
“Được.” Mục Uyển nói.
“Ừ, vậy thì tốt, cup máy đi, có lẽ con còn có rất nhiều chuyện phải giải quyết, những ngày này là thời kỳ đặc biệt, đợi qua tình thế này, đến chỗ ta ăn cơm, ta nấu cơm cho con.” Phu nhân Lan Ninh nhẹ nhàng nói.
Vành mắt của Mục Uyển có chút đỏ.
Cô còn nhớ lúc nhỏ, Hạng Tuyết Vy không cho phép cô ngồi trên bàn ăn để ăn cơm, đương nhiên cũng không phải là do Hạng Tuyết Vy làm.
Lúc đó cô đã nghĩ tại sao mẹ cô lại đối xử với cô khắc nghiệt và nghiêm khắc như vậy, đối xử với cô giống như kẻ thù.
Cô cho rằng là vì tình cảm của Hạng Tuyết Vy và ba của cô không tốt, nên trút giận lên cô, mặc dù như vậy, trong lòng cô vẫn hi vọng Hạ Tuyết Vy cho cô một ít tình thương của mẹ.
Cuối cùng cũng không nhận được, cô cũng hiểu, Hạng Tuyết Vy chỉ là kẻ thù của cô.
“Bà định làm gì với Phó Hâm Ưu?” Mục Uyển hỏi.
“Ta không muốn bỏ qua cho cô ta, cũng không muốn bỏ qua cho người phụ nữ kia, nếu như không phải vì bà ta, con và ta cũng không xa cách lâu như vậy, sẽ không có nhiều mâu thuẫn như vậy, thiếu chút nữa ta còn giết chết con, người phụ nữ kia thật là ghê tởm, bà ta biết con gái của bà ta sống không tốt, liền làm tổn thương con gái của ta, nếu không phải vì con gái của bà ta sắp chết sợ là bà ta vẫn còn tiếp tục nhìn ta và con chiến đấu với nhau, người phụ này quá đáng hận rồi.” Phu nhân Lan Ninh nói đến đây, tâm trạng có chút kích động.